Phân tích khổ 1 bài thơ 'Viếng lăng Bác' của Viễn Phương - Mẫu 1
Mỗi tác giả khi viết về Chủ tịch Hồ Chí Minh đều thể hiện những cảm xúc sâu sắc và đặc biệt như sự xót xa, tự hào và ngưỡng mộ đối với cuộc đời vĩ đại của Người. Khi nhà thơ Viễn Phương từ miền Nam lần đầu thăm lăng Bác, cảm xúc của ông đã thay đổi mạnh mẽ, từ sự tri ân đến lòng kính trọng sâu sắc dành cho nhà lãnh đạo vĩ đại. Bài thơ 'Viếng lăng Bác' không chỉ là một sự tôn vinh mà còn là lòng thành kính của tác giả.
Năm 1976, khi đất nước thống nhất và lăng Chủ tịch Hồ Chí Minh được khánh thành, Viễn Phương cùng đoàn từ miền Nam đã có dịp đặc biệt để viếng lăng Bác. Cảm xúc của ông, là người con miền Nam đầu tiên đến thăm lăng Bác, đầy sâu lắng như một lời tri ân và lòng biết ơn chân thành. Bài thơ của ông trở thành diễn đàn để nhiều người con Việt Nam chia sẻ tâm tư và lòng tự hào.
Khổ thơ mở đầu miêu tả cảm xúc của tác giả khi lần đầu đặt chân đến lăng Bác, trước vẻ đẹp và không khí quanh lăng.
'Con từ miền Nam đến thăm lăng Bác'
Đã nhìn thấy hàng tre xanh bát ngát trong sương mờ
Ôi, hàng tre xanh mướt của Việt Nam
Chịu bão tố mưa sa nhưng vẫn đứng vững.'
Dòng thơ mở đầu 'Con ở miền Nam ra thăm lăng Bác' không chỉ đơn thuần thông báo mà còn thể hiện sự gần gũi và kính trọng. Việc dùng 'con' và 'Bác' không chỉ mang tính thân mật mà còn thể hiện sự tôn trọng sâu sắc. Sử dụng từ 'thăm' thay vì 'viếng' gợi lên cảm giác về nơi Bác yên nghỉ, thể hiện cả nỗi buồn và tự hào qua sự cảm xúc của giọng thơ.
Hình ảnh đầu tiên mà nhà thơ ấn tượng khi đến lăng Bác là hàng tre. Với sự tinh tế, nhà thơ đã tới lăng Bác từ sớm và ngay lập tức bị cuốn hút bởi hàng tre thân thuộc của quê hương. Lăng Bác được bao quanh bởi hàng tre xanh mướt, biểu trưng cho sức sống và sự kiên cường của dân tộc. Trong tâm trạng xúc động, nhà thơ thấy hàng tre như hàng quân đứng vững, thể hiện lòng đoàn kết và sức mạnh của người Việt. Hàng tre là biểu tượng của những người bảo vệ giấc ngủ của Bác, tượng trưng cho sự trung thành và sức sống của dân tộc.
Khổ thơ đầu tiên của 'Viếng lăng Bác' không chỉ là chuyến thăm lăng mà còn là một cuộc trở về với nguồn cảm hứng và tinh thần kiên cường của miền Nam, được thể hiện qua những hình ảnh và từ ngữ sắc sảo của nhà thơ Viễn Phương.
Phân tích khổ 1 bài thơ 'Viếng lăng Bác' của Viễn Phương - Mẫu số 2
Bác Hồ luôn là nguồn cảm hứng vô tận cho thơ ca Việt Nam, là đề tài không ngừng được khai thác bởi các nhà thơ và nhà văn. Hình ảnh Bác Hồ trong thơ ca Việt Nam là một biểu tượng tinh tế và rạng rỡ. Dù có nhiều tác phẩm viết về Bác, bản 'Viếng lăng Bác' của Viễn Phương vẫn nổi bật với cảm xúc mạnh mẽ nhất.
Viễn Phương, nhà thơ nổi bật trong văn học Cách mạng miền Nam, để lại dấu ấn sâu đậm với bài thơ 'Viếng lăng Bác'. Đây là tác phẩm thành công nhất của ông trong chủ đề về Bác Hồ, thể hiện nỗi đau và tình cảm chân thành của một người con miền Nam được trở về thăm Bác sau khi Người ra đi.
Bài thơ mở đầu bằng việc nhà thơ giới thiệu về bản thân và chuyến viếng lăng Bác từ miền Nam. Những hàng tre xanh tươi trong sương sớm tạo nên bức tranh sống động, biểu lộ cảm xúc sâu sắc không phải qua lời mời chào, mà qua sự chân thành và tâm huyết của nhà thơ.
Viễn Phương, từ miền Nam, đã có cơ hội quý báu để thăm Bác Hồ sau khi Người qua đời từ năm 1969 đến 1976. Việc chọn từ 'thăm' thay vì 'viếng' trong tiêu đề nhấn mạnh rằng đây không chỉ là một cuộc viếng thăm, mà là sự trở về với người cha già của dân tộc, mang lại động viên cho miền Nam đang chịu đau khổ.
Nhà thơ không chỉ miêu tả hình ảnh mà còn dùng ngôn từ để kể về chuyến viếng thăm đặc biệt này. Từ 'miền Nam' làm nổi bật khoảng cách địa lý giữa hai miền, và sự chờ đợi, mong mỏi của nhà thơ được thể hiện qua ngôn từ, tạo nên không khí của người con trở về gặp cha.
Cuộc thăm Bác Hồ của Viễn Phương không chỉ là hành trình vật lý mà còn là sự trở về với nguồn cảm hứng và động viên cho miền đất chịu nhiều đau khổ. Việc sử dụng từ 'thăm' thay vì 'viếng' có thể là cách làm dịu nỗi đau của dân tộc và đồng thời tôn vinh sự sống mãi trong trái tim của Bác Hồ.
Nhà thơ đã sử dụng hình ảnh 'hàng tre bát ngát trong sương' để vẽ nên một bức tranh sống động, phản ánh tinh thần kiên cường của dân tộc Việt Nam. Hình ảnh hàng tre xanh tươi, đứng vững giữa bão tố không chỉ là miêu tả thực tế mà còn là biểu tượng của sức sống và tinh thần bất khuất của người Việt.
Những câu thơ cuối cùng của khổ thơ đầu tiên thể hiện niềm tự hào và lòng tin của nhà thơ vào dân tộc Việt Nam:
“Ôi! Hàng tre xanh xanh Việt Nam
Bão táp mưa sa đứng thẳng hàng”.
Viễn Phương bày tỏ sự cảm kích và tự hào về sức sống mạnh mẽ của dân tộc Việt Nam qua hình ảnh hàng tre xanh đứng vững giữa bão táp. Cây tre không chỉ là biểu tượng của tinh thần bất khuất mà còn phản ánh sự liên kết và đoàn kết của dân tộc trong những thử thách. Viễn Phương khẳng định rằng, dù gặp khó khăn, dân tộc Việt Nam vẫn kiên cường đứng vững, thể hiện tinh thần kiên trung và tự hào.
Khổ thơ đầu tiên trong 'Viếng lăng Bác' không chỉ ghi lại cuộc viếng thăm Bác Hồ, mà còn là hành trình trở về với nguồn cảm hứng, sức sống, và tinh thần kiên cường của miền Nam, được thể hiện qua hình ảnh và ngôn từ tinh tế của Viễn Phương.
Phân tích khổ 1 bài thơ 'Viếng lăng Bác' của Viễn Phương một cách xuất sắc - Mẫu số 3
Công lao của Chủ tịch Hồ Chí Minh đối với đất nước và nhân dân Việt Nam là vô giá và không thể đo lường. Nhà thơ Viễn Phương đã thể hiện tâm tư chân thành và tình cảm sâu sắc của mình đối với Bác qua bài thơ 'Viếng lăng Bác', phản ánh không chỉ quan điểm cá nhân mà còn tinh thần chung của toàn dân. Trong khổ thơ đầu tiên, nhà thơ miêu tả tâm trạng khi đối diện với lăng Bác.
Bài thơ 'Viếng lăng Bác' được viết vào tháng 4 năm 1976, chỉ một năm sau khi chiến tranh chống Mỹ kết thúc. Vào thời điểm đó, miền Bắc và miền Nam đã hòa nhập, khép lại giai đoạn khó khăn. Viễn Phương từ miền Nam đã dành thời gian để viếng thăm Chủ tịch Hồ Chí Minh sau khi lăng Bác được khánh thành. Toàn bộ bài thơ đầy cảm xúc như sự xúc động, lòng kính yêu và nỗi đau khi đặt chân vào lăng Bác.
Trong khổ thơ đầu tiên, nhà thơ thể hiện sự chân thành và xúc động của mình:
'Con từ miền Nam đến thăm lăng Bác'
Câu thơ này như một đoạn mô tả, thông báo rằng người con từ miền Nam đã đến viếng lăng Bác. Viễn Phương diễn tả nỗi xúc động và sự hồi hộp của mình qua từng từ ngữ. Việc sử dụng cặp từ 'con' và 'Bác' tạo ra sự gần gũi, ấm áp, phản ánh mối quan hệ thân thiết giữa người con và cha sau nhiều năm kỳ vọng và nhớ mong. Miền Nam, nơi Bác đã dành nhiều tâm huyết và nỗi đau lớn nhất trong lòng, là điểm đến của người con. Câu thơ cũng nhấn mạnh việc dùng từ 'thăm' thay vì 'viếng' để giảm bớt nỗi đau của dân tộc và khẳng định tình yêu thương của người Việt Nam với Bác sẽ mãi mãi sống trong trái tim họ.
Những câu thơ tiếp theo mô tả ấn tượng của Viễn Phương trước hình ảnh hàng tre:
'Đã thấy trong sương hàng tre bát ngát
Ôi! Hàng tre xanh tươi của Việt Nam
Bão táp mưa sa đứng thẳng hàng.
Khi bước vào lăng Bác, ấn tượng đầu tiên mà nhà thơ cảm nhận được là hình ảnh hàng tre trong sương sớm, với màu xanh mênh mông, tạo nên một không gian vừa trang nghiêm vừa gần gũi như cảnh quê Việt Nam. Hàng tre từ lâu đã trở thành biểu tượng của làng quê Việt Nam:
'Tre xanh xanh tự bao giờ?
Chuyện ngày xưa… đã có bờ tre xanh
Thân tre gầy guộc, lá mỏng manh
Mà sao lại nên lũy nên thành tre ơi?
Hình ảnh hàng tre không chỉ phản ánh thực tế mà còn là biểu tượng của phẩm hạnh con người. Cây tre xanh vẫn đứng vững dù bão táp mưa sa, gợi liên tưởng đến tinh thần đoàn kết của dân tộc Việt Nam. Trong những cuộc chiến cam go, mọi người vẫn đoàn kết để chiến đấu và chiến thắng. Viễn Phương bày tỏ niềm tự hào về quê hương qua từ 'ôi', kết hợp sự xúc động và niềm tự hào về một quốc gia dũng cảm và kiên cường trước bom đạn và chiến tranh.
Thông qua kỹ thuật ẩn dụ hùng biện, Viễn Phương đã mang đến cho người đọc những trải nghiệm sâu sắc về cảm xúc của mình khi đối diện với lăng Bác. Điều này cũng phản ánh những suy ngẫm và tình cảm chung của cộng đồng Việt Nam khi nghĩ về Chủ tịch Hồ Chí Minh, người cha kính yêu.
Phân tích khổ 1 bài thơ 'Viếng lăng Bác' của Viễn Phương một cách xuất sắc - Mẫu số 4
Bài thơ 'Viếng lăng Bác' của Viễn Phương là một tác phẩm đầy cảm xúc và sâu sắc, phản ánh những cảm xúc tận đáy lòng của tác giả khi bước vào lăng Bác. Trong khổ thơ đầu tiên, tác giả đã diễn tả cảm xúc đặc biệt khi đứng trước di tích lịch sử vĩ đại.
Câu thơ mở đầu đưa người đọc đến miền Nam xa xôi, nơi tác giả thăm lăng Bác. Dù câu thơ đơn giản, nó truyền tải một cảm xúc sâu sắc, gợi lên niềm tự hào và nỗi bùi ngùi. Sau 30 năm chia cắt vì chiến tranh, Bác và nhân dân miền Nam giờ đã đoàn tụ. Việc dùng từ 'thăm' thay vì 'viếng' giúp giảm bớt nỗi đau mất mát vĩnh viễn của Bác. Đại từ nhân xưng 'con - Bác' tạo cảm giác ấm áp, gần gũi như trong một gia đình.
Ấn tượng đầu tiên của người con khi vào lăng được thể hiện qua hình ảnh 'hàng tre' trong câu thơ thứ hai. Hình ảnh này gợi nhớ đến bóng tre của làng quê Việt Nam, biểu tượng của sức sống kiên cường và phẩm chất của người Việt trong cuộc đấu tranh. Hàng tre đứng vững dù mưa gió, giống như sự đoàn kết của dân tộc trong mọi khó khăn. Tác giả thể hiện niềm tự hào và xúc động qua từ 'Ôi', làm nổi bật sự ngạc nhiên và tự hào về vẻ đẹp xanh tươi của dân tộc.
Chỉ với bốn câu thơ, Viễn Phương đã vẽ nên một bức tranh tinh tế và sinh động về cảm xúc của mình khi thăm lăng Bác. Tác phẩm không chỉ phản ánh tình yêu thương sâu sắc của tác giả đối với Người cha vĩ đại mà còn là một bức tranh tuyệt đẹp về lòng tự hào dân tộc.