Phân tích tính cách nổi loạn của Tản Đà trong bài thơ Muốn làm thằng cuội - Mẫu số 1
Nhà thơ Nguyễn Khắc Hiếu, được biết đến với bút danh Tản Đà, là một nhân vật văn học nổi bật với gia đình truyền thống và phong cách độc đáo. Ông tạo dựng hình ảnh Tản Đà qua sự kết hợp giữa tình cảm mãnh liệt và tính ngông nghênh, điều này thể hiện rõ nhất qua tác phẩm 'Muốn làm thằng Cuội.'
Bài thơ, được viết vào năm 1916 và xuất bản trong tập 'Khối tình,' không chỉ theo thể thơ cổ thất ngôn bát cú Đường luật mà còn thể hiện nhiều sáng tạo và phá cách, minh chứng cho sự độc đáo của tác giả.
Ngay từ những dòng đầu, Tản Đà đã bộc lộ nỗi buồn không thể chia sẻ với ai, chỉ có thể trò chuyện với chính mình và trời cao. Câu thơ 'Đêm thu buồn lắm chị Hằng ơi! Trần thế em nay chán nửa rồi.' không chỉ miêu tả tâm trạng mà còn phản ánh sự cô đơn và chán chường trong một xã hội đầy bất công và áp bức.
Thời kỳ đó, mùa thu được coi là lúc ánh trăng đẹp nhất, nhưng với Tản Đà, mùa thu lại gợi lên nỗi buồn và tâm trạng nặng nề. Các từ 'buồn' và 'chán' trong câu thơ nhấn mạnh cảm giác đau đớn về sự cô đơn và bế tắc trong cuộc sống. Nhà thơ khao khát thoát khỏi thực tại, mong trở thành 'thằng Cuội' để sống không lo lắng và không nghĩ ngợi. Xã hội thời đó đang bị lún sâu trong sự thối nát, và Tản Đà tìm kiếm một thế giới mới, tự do, không còn bất công và sự bế tắc.
Tính cách nổi loạn của Tản Đà càng rõ nét trong hai câu thơ tiếp theo: 'Cung quế đã ai ngồi đó chưa? Cành đa xin chị nhắc lên chơi.' Như một người yêu đời, tác giả muốn thoát ly khỏi hiện tại, đặt câu hỏi về cuộc sống trên cung trăng cùng chị Hằng. 'Cùng gió cùng mây, thế mới vui' thể hiện khao khát có bạn bè, có người chia sẻ, sống hòa hợp với nhau, xa rời sự chật chội và gò bó của thế gian.
Tản Đà tiếp tục thể hiện mong muốn sống trên cung trăng, rời bỏ thế giới trần tục đầy đau đớn và bế tắc. 'Rồi cứ mỗi năm rằm tháng tám, Tựa nhau trông xuống thế gian cười.' Ông mơ ước về một thế giới thần tiên, không có áp bức và biến động. Sự ngông nghênh và táo bạo của ông thể hiện rõ trong ước mơ 'trông xuống' từ cung trăng, cùng chị Hằng, không còn là mối quan hệ chị em mà trở thành mối quan hệ bạn tri kỷ.
Bài thơ 'Muốn làm thằng Cuội' không chỉ phản ánh tâm hồn nhạy cảm và sáng tạo của Tản Đà, mà còn là bức tranh sinh động về sự chán nản và khao khát thoát khỏi cuộc sống khó khăn. Tản Đà đã kết hợp giữa truyền thống và sự độc đáo, tạo ra một tác phẩm văn chương đặc sắc và mang đậm dấu ấn cá nhân, nổi bật với tính ngông nghênh và táo bạo trong thời kỳ khó khăn.
Phân tích phong cách nổi loạn của Tản Đà qua bài thơ Muốn làm thằng Cuội - Mẫu số 2
Nguyễn Khắc Hiếu, bút danh Tản Đà, sinh ra trong gia đình văn học truyền thống, đã xây dựng hình ảnh Tản Đà với phong cách văn chương độc đáo, đậm chất đa tình và ngông nghênh. Sự nổi loạn của ông thể hiện rõ trong bài thơ 'Muốn làm thằng Cuội.'
Bài thơ 'Muốn làm thằng Cuội' được viết vào năm 1916 và xuất hiện trong tập thơ 'Khối tình.' Mặc dù theo thể thơ cổ thất ngôn bát cú Đường luật, tác phẩm vẫn mang đến sự đổi mới và sáng tạo trong ngôn từ của tác giả.
Ngay từ câu thơ đầu tiên, tác giả đã bày tỏ nỗi buồn không thể chia sẻ cùng ai, chỉ có thể tâm sự với chính mình và trời cao.
'Đêm thu buồn lắm chị Hằng ơi!'
'Trần thế em nay chán nửa rồi.'
Mùa thu với ánh trăng sáng nhất, nhưng trong thế giới mộng mơ ấy lại tràn ngập nỗi buồn và sự suy tư nặng nề. Các từ 'buồn' và 'chán' thể hiện sự cô đơn và chán ghét cuộc sống trần thế, nơi tác giả khao khát thoát ra, mong trở thành 'thằng Cuội' để sống an nhàn và không lo lắng. Xã hội thời đó chịu sự áp bức của thực dân Pháp, khiến các nhà thơ và nhà văn như Tản Đà cảm thấy chán nản và lạc lõng giữa hiện thực.
Hai câu thơ tiếp theo càng làm nổi bật tính cách ngông nghênh của tác giả.
'Cung quế đã ai ngồi đó chưa?'
'Cành đa xin chị nhắc lên chơi'
Tản Đà, với bản tính yêu đời, khao khát rời bỏ thực tại. Câu hỏi 'Cung quế đã ai ngồi đó chưa?' thể hiện sự tự vấn về sự cô đơn của chị Hằng khi sống một mình trên cung trăng. Câu thơ 'Cành đa xin chị nhắc lên chơi' bộc lộ mong muốn mạnh mẽ của tác giả trong việc thoát khỏi cuộc sống hiện tại và xã hội gò bó.
Hai câu thơ tiếp theo diễn tả ước mơ được lên cung trăng, sống cùng chị Hằng.
'Có bầu có bạn, cùng tri kỷ
Cùng gió cùng mây, thế mới vui'
Các từ 'có' và 'cùng' thể hiện ước muốn có bạn bè và sống hòa mình với gió và mây, khám phá một thế giới tự do. Khát vọng này phản ánh sự khao khát tự do của tác giả, mong muốn tránh xa cuộc sống bế tắc và bất công hiện tại.
Hai câu thơ cuối cùng thể hiện giấc mơ của tác giả về cuộc sống trên cung trăng.
'Rồi cứ mỗi năm rằm tháng tám,
Tựa nhau trông xuống thế gian cười.'
Tản Đà tưởng tượng việc cùng chị Hằng nhìn xuống thế giới mỗi khi rằm tháng tám. Sự ngông nghênh của ông không chỉ xem chị Hằng như một người em, mà còn là bạn tri kỷ. 'Trông xuống' từ cung trăng là cách tác giả muốn bỏ lại mọi lo âu và đau khổ của thế gian.
Tản Đà không chỉ khéo léo sử dụng thể thơ cổ mà còn kết hợp sự sáng tạo để tạo ra một bức tranh văn học mới mẻ và hiện đại. Bài thơ là sự kết hợp giữa khát vọng mãnh liệt và tâm hồn tinh tế của một nhà thơ đối diện với thực tại khắc nghiệt.
Phân tích sự ngông nghênh của Tản Đà qua bài thơ 'Muốn làm thằng Cuội' - Mẫu số 3
Tản Đà, hay Nguyễn Khắc Hiếu theo tên thật, là một nhà thơ danh tiếng xuất thân từ gia đình có truyền thống văn học. Trong môi trường nghệ thuật phong phú, ông đã tạo ra một tác phẩm văn chương nổi bật, thể hiện sự đa cảm và phong thái ngông nghênh của một nghệ sĩ tài hoa.
Bài thơ 'Muốn làm thằng Cuội' sáng tác năm 1916 và được xuất bản trong tập thơ 'Khối tình,' không chỉ giữ gìn hình thức thơ cổ mà còn là một minh chứng cho sự sáng tạo và phá cách của Tản Đà. Tác giả mở đầu bằng những dòng tâm sự về nỗi buồn không thể chia sẻ, chỉ có thể tâm sự với chính mình và bầu trời.
'Đêm thu buồn lắm chị Hằng ơi!
Trần thế em nay chán nửa rồi.'
Mùa thu thường gắn liền với ánh trăng rực rỡ, nhưng trong mắt Tản Đà, nó lại trở thành một thời điểm đầy u ám và suy tư. Những từ 'buồn' và 'chán' thể hiện sự cô đơn và thất vọng sâu sắc trước những khó khăn và bế tắc trong cuộc sống. Ông khao khát thoát khỏi thực tại đau đớn, mong muốn trở thành một thằng Cuội sống không lo nghĩ, mặc kệ những thử thách của xã hội.
Cảm xúc 'ngông' của Tản Đà tiếp tục thể hiện rõ qua những câu thơ sau:
'Cung quế đã ai ngồi đó chưa?
Cành đa xin chị nhắc lên chơi.'
Như một người yêu đời, Tản Đà thể hiện sự khao khát thoát khỏi hiện tại, bày tỏ mong muốn được sống trên cung trăng, tránh xa sự đơn độc và căng thẳng của cuộc sống trần thế. Ông ước ao được tự do vui chơi cùng cành đa, biểu lộ sự khao khát sâu sắc về tự do và sự giải thoát khỏi những ràng buộc của xã hội.
Những câu thơ tiếp theo diễn tả ước mơ của tác giả về việc sống trên cung trăng, nơi có bạn bè, gió và mây cùng đồng hành:
'Có bầu có bạn, cùng tri kỷ
Cùng gió cùng mây, thế mới vui.'
Những từ 'có' và 'cùng' thể hiện khát vọng của Tản Đà về việc tìm kiếm những người bạn tri kỷ, chia sẻ niềm vui và sống hòa quyện với thiên nhiên. Ông mơ về một thế giới tự do, không bị ràng buộc bởi bất công và thối nát của cuộc sống trần thế.
Cuối cùng, những câu thơ cuối cùng mang đến hình ảnh Tản Đà và chị Hằng cùng nhau trên cung trăng, tạo nên một khung cảnh đầy mộng mơ và thanh bình:
'Rồi mỗi dịp rằm tháng tám,
Chúng mình cùng nhau ngắm nhìn thế gian và cười.'
Tác giả vẽ nên hình ảnh hai người từ trên cung trăng nhìn xuống thế giới, mỉm cười với cuộc sống. Đây không chỉ là dấu hiệu của sự mãn nguyện mà còn là một chỉ trích sắc bén đối với xã hội đầy u ám và áp đặt. Sự ngông cuồng của Tản Đà không chỉ là sự tự phụ mà còn là một khát vọng sâu thẳm từ trong lòng ông.
Bài thơ 'Muốn làm thằng Cuội' không chỉ giữ vững tinh thần của thể thơ cổ điển mà còn hòa quyện sự sáng tạo và hiện đại, thể hiện rõ cái ngông cuồng và tinh thần tự do của Tản Đà.