'Bước Sâu Vào Thiên Nhiên Trong Kiều'
'Lời Giải Mẫu Về Hình Ảnh Thiên Nhiên Trong Kiều'
Mẫu Văn: Phân Tích Khung Cảnh Thiên Nhiên Trong Truyện Kiều
'Truyện Kiều' của Nguyễn Du là một tác phẩm vĩ đại của văn học Việt Nam. Không chỉ tái hiện cuộc sống, số phận của Thúy Kiều, mà còn vẽ nên bức tranh thiên nhiên với nhiều màu sắc khác nhau. Khung cảnh thiên nhiên không chỉ làm nền cho tâm trạng của nhân vật mà còn là bức chân dung của tác giả, nơi ông gửi gắm những suy tư, tình cảm sâu sắc.
Tác phẩm truyện thơ nổi tiếng này bao gồm 3254 câu thơ lục bát, trong đó miêu tả về thiên nhiên chiếm một phần nhỏ, nhưng lại mang ý nghĩa to lớn, góp phần làm nên thành công của 'Truyện Kiều'. Thiên nhiên không chỉ bao gồm các yếu tố tự nhiên xung quanh con người mà còn là biểu tượng của tình yêu. Bằng bút pháp tả cảnh ngụ tình, Nguyễn Du đã khai thác sâu sắc về mặt tâm lý nhân vật.
Trong tiết thanh minh, khung cảnh trở nên rực rỡ và sống động:
'Bãi cỏ non xanh rì rào dưới bầu trời mênh mông
Cành lê trắng tinh khôi đọng giọt sương mai'.
Trước mắt là khung cảnh xanh mướt, tràn đầy sức sống. Màu xanh của cỏ non và bầu trời hòa quyện với nhau, tạo ra một không gian rộng lớn, vô cùng tươi mới. Những bông hoa lê trắng tinh khôi như là điểm nhấn giữa màu xanh ngút ngàn, tạo nên một bức tranh thiên nhiên đẹp mắt và lãng mạn. Không gian mở ra vô tận, mênh mông đến chân trời xa xăm. Sự kỳ diệu của đại tự nhiên khiến lòng người thổn thức, mê hoặc.
Bức tranh tự nhiên như là bước chân đầu tiên trong hành trình du xuân của Thúy Kiều và chị em:
'Dọc bên dòng nước nhỏ kia ta bước đi
Khám phá vẻ đẹp tự nhiên thanh thanh
Dòng nước trong veo uốn quanh
Nhịp cầu nhỏ bé cuối ghềnh bắc ngang'.
Buổi chiều đã về, bóng dần lạc về phía tây, khung cảnh trở nên yên bình và êm đềm hơn. Dòng nước uốn quanh và nhịp cầu nhỏ nhắn tạo nên một bức tranh thiên nhiên chiều tĩnh lặng đến tận sự im lặng. Nhịp cầu bé nhỏ bắc ngang ở cuối ghềnh như gợi lên sự nhỏ bé, yên bình. Chỉ có ai nhạy bén mới có thể nhìn thấy được nét đẹp ẩn sau đó. Những từ như 'thanh thanh', 'nao nao' đã thổi bùng linh hồn của phong cảnh, với đó là những nỗi tiếc nuối, nhung nhớ, và nỗi buồn mơ hồ trong lòng con người. Điều đó có thể là dự cảm về những biến cố sắp xảy ra trong cuộc đời của Thúy Kiều. Có lẽ, dự cảm ấy chưa từng rời xa từ khi chị em bắt gặp mộ của Đạm Tiên - người phụ nữ tài năng mà số phận đã không mấy mỹ mãn:
'Đất lầm lầm, bên lối xưa
Cỏ vọt vàng tắp, xanh mơ rợp'
Mộ Đạm Tiên đã trở nên vắng vẻ, không một chút hương khói, chỉ còn là một đống đất trơ trọi ở ven đường. Những cỏ mọc quanh mộ không còn xanh tươi mà nhuốm màu vàng úa, xanh héo hon. Từ những từ như 'lầm lầm', 'tắp tắp' đã vẽ nên một bức tranh u ám, đầy âm u. Thiên nhiên bỗng trở nên buồn bã, nhấn chìm trong sự ảm đạm. Trước cảnh tượng đó, Thúy Kiều cảm thấy thương tiếc và chia sẻ mối đau đớn sâu sắc với số phận bất công của người phụ nữ.
Thiên nhiên chính là bước đệm cho cuộc chia ly của Thúy Kiều và Kim Trọng:
'Dưới dòng nước trôi thanh bình
Bên cạnh cầu liễu, bóng chiều uốn cong.'
Dòng nước vẫn chảy, nhịp cầu vẫn đều nhưng khung cảnh được phủ lên bởi sự lãng mạn, ấm áp. Sự gặp gỡ của 'người quốc sắc', 'kẻ thiên tài' dưới bóng chiều mềm mại đã khiến họ cảm thấy ngượng ngùng, nhưng tình cảm trong họ như đã hiện hữu từ lâu. Có lẽ dòng nước trong veo đã làm cho cảnh cầu in bóng trở nên thêm phần tinh tế. Buổi chiều thường mang đến cho con người một cảm giác buồn bã, nhưng bóng chiều trong cuộc gặp gỡ của Thúy Kiều và Kim Trọng lại rất hạnh phúc. Cành liễu, lá liễu luôn thướt tha, mềm mại, nhưng trong khoảnh khắc tình yêu của họ bắt đầu nảy nở, chúng trở nên sống động hơn bao giờ hết. Mỗi cuộc chia tay đều để lại trong lòng chúng ta một chút lưu luyến, tiếc nuối, và tâm trạng của Thúy Kiều khi phải rời xa Kim Trọng cũng không ngoại lệ. Thiên nhiên trong cuộc gặp gỡ đầu tiên thật là thơ mộng, ấm áp. Phong cảnh tuy đơn giản nhưng lại chứa đựng nhiều tình cảm.
Ngoài ra, thiên nhiên còn là nhân chứng cho lời hứa 'tạc một chữ đồng đến xương' của Thúy Kiều và Kim Trọng:
'Trong ánh trăng lung linh trên cao
Hai trái tim ấp ủ một ước thề'.
'Vầng trăng lung linh' giữa bầu trời khuya là nhân chứng cho lời thề vững chắc của hai tâm hồn. Cuộc thề nguyền diễn ra trong không gian lãng mạn và trang trọng. Ánh trăng vàng óng ả đã phủ lên toàn bộ, tạo nên bức tranh thơ mộng. Trong cảnh sắc huyền ảo đó, hai người đã thề nguyện, hứa hẹn với nhau trăm năm bền chặt.
Thiên nhiên đã trở thành bạn thân thiết của con người từ xa xưa, và với Thúy Kiều cũng không ngoại lệ. Bị giam cầm trong lầu Ngưng Bích, nàng nhìn nhận cảnh vật qua ánh mắt buồn của một người đã trải qua biến cố cuộc đời:
'Trước cửa lầu Ngưng Bích khóa xuân
Vẻ non xa gần với trăng ở chung'
Vầng trăng không chỉ là nhân chứng trong cuộc hẹn ước của Thúy Kiều và Kim Trọng mà còn trở thành bạn đồng hành, tri kỷ của Thúy Kiều. Con người nhỏ bé trước không gian hùng vĩ của lầu Ngưng Bích. Nguyễn Du đã mang trăng từ xa gần hơn với Thúy Kiều để nàng dâng lên những suy tư. Chỉ có trăng và người, không gian đó không bị ảnh hưởng bởi bất kỳ yếu tố nào khác, cho thấy mối quan hệ gắn bó của Thúy Kiều và 'vầng trăng'.
Tâm trạng của Thúy Kiều lan tỏa khắp, níu kéo trong từng góc cảnh:
'Buồn chiều nghiêng cửa bể biển,
Thuyền nhỏ buồn bóng buồm xiêu xa xa.
Buồn nhìn nước rồi rụt ra,
Hoa lả tàn héo, biết đi về đâu.
Buồn cỏ non rủ cõi trời,
Mây đất xanh màu, một màu rêu rêu.
Buồn gió cuốn mặt trời buông,
Sóng kêu vỗ quanh ghế ngồi râm ran.'
Từ lầu Ngưng Bích, Kiều ngẩng đầu thấy phía xa một cánh buồm mảnh mai. Nó nhỏ bé và cô đơn trước bề dày của biển cả. Những cánh hoa mong manh dường như bị nước cuốn đi, không biết đường đi, chỉ biết trôi theo dòng. Kiều nhìn cảnh vật và cảm thấy đau lòng, cô đơn khi phải xa lìa gia đình, người yêu. Cô ấy cảm thấy thương tủi khi biết mình bị lừa bán vào lầu Ngưng Bích. Không gian rộng lớn nhưng không gợi sự ấm áp, chỉ thấy vắng vẻ, buồn tủi. Những cơn gió cuốn mạnh mẽ, sóng vỗ lớn, làm tăng sự cô đơn, buồn rầu của Kiều. Thiên nhiên ở lầu Ngưng Bích được Nguyễn Du miêu tả qua đôi mắt của Kiều là một bức tranh đầy âm u, không có sự sống. Bên cạnh đó, nó thể hiện nỗi lo sợ của Kiều về những biến cố sắp xảy ra.
Nếu việc Thúy Kiều chia tay Kim Trọng diễn ra trong cảnh sáng sủa, thì khi chia tay Thúc Sinh, cảnh 'Rừng phong thu đã nhuốm màu quan san'. Rừng phong thu đã chuyển sang màu đỏ, màu của biệt ly. Con đường xa xôi hiện ra, màu quan san phủ lên cả khu rừng:
'Vầng trăng tròn trịa giờ phải chia tách, một nửa soi đường xa, một nửa chiếu ánh lên gối.'
Trăng tròn trịa bây giờ phải chia làm đôi, một nửa soi sáng đường xa, một nửa chiếu sáng lên gối. Hình ảnh này thể hiện lòng chung thủy và sự buồn bã trong cuộc chia tay.
Thiên nhiên trong 'Truyện Kiều' được mô tả với nhiều màu sắc khác nhau, đồng thời đóng vai trò quan trọng trong việc thể hiện tâm trạng của nhân vật. Thiên nhiên cũng như một nhân vật, lặng lẽ nhưng luôn thấm đượm tình người.
Truyện Kiều là một tác phẩm nổi bật trong văn học lớp 9. Ngoài việc phân tích hình ảnh thiên nhiên, có thể tham khảo thêm nhiều chủ đề khác như Vẻ đẹp ngôn từ, Nghệ thuật miêu tả nhân vật, Cảm nghĩ về nhân vật Từ Hải, hoặc các bài soạn khác về Truyện Kiều.