Đề bài: Khám phá vẻ đẹp của cuộc sống trong đoạn thơ: 'Tôi muốn tắt nắng đi... một cặp môi gần'
Phần 1: Dàn ý khám phá vẻ đẹp của cuộc sống trong đoạn thơ: 'Tôi muốn tắt nắng đi... một cặp môi gần'
Phần 2: Một mẫu văn để phân tích vẻ đẹp của cuộc sống trong đoạn thơ: 'Tôi muốn tắt nắng đi... một cặp môi gần'
Bài làm:
Trong phong trào thơ mới giai đoạn 1932-1945, Xuân Diệu tỏa sáng như một ngôi sao mới trong bức tranh văn học. Tác phẩm của ông luôn toát lên sức sống mãnh liệt, với tình yêu mãnh liệt, nồng nàn, cùng với sự lo âu về thời gian không ngừng trôi. Bài thơ 'Vội vàng' được coi là một trong những tác phẩm nổi tiếng nhất của Xuân Diệu, là sự kết hợp tuyệt vời giữa tâm trạng cá nhân hoang dại, ngây thơ của nhà thơ với bức tranh cuộc sống sôi động, đầy cảm xúc. Điều đó thể hiện tình yêu thiên nhiên, yêu cuộc sống và triết lý sâu sắc về thời gian của nhà thơ.
Hãy cùng khám phá vẻ đẹp của cuộc sống qua một phần nhỏ trong bài thơ Vội vàng:
'Tôi muốn tắt nắng đi Cho màu sắc không phai nhạt; Tôi muốn buộc gió lại Để hương thơm không bay đi. Ong và bướm lẩn quẩn trong tuần tháng mật; Hoa nở rộ trên cánh đồng xanh biếc; Lá lay đu đưa trên cành tơ phơ phất; Yến kia hót dịu dàng khúc tình si. Và ánh sáng nhấp nhô trên hàng mi; Mỗi sáng mai, niềm vui vẫn gõ cửa; Tháng giêng dịu dàng như một cặp môi gần;'
Vẫn với dáng vẻ thơm ngát, say đắm và sâu sắc, bức tranh về thiên nhiên, cuộc sống trong bài thơ Vội vàng hiện ra vô cùng đẹp đẽ, đầy sức sống, khiến người đọc cảm nhận được niềm hứng khởi, niềm khát khao yêu cuộc sống của Xuân Diệu thấm đẫm trong từng vần thơ.
Với bốn câu thơ đầu, viết bằng văn phong 5 chữ không có mối liên kết với phần còn lại của bài thơ, nhưng chính điều đó tạo ra điểm nhấn đặc biệt. Sự khát khao chân thành và hồn nhiên, khi Xuân Diệu muốn 'tắt nắng', muốn 'buộc gió', đó là những điều không tưởng, nằm ngoài khả năng của con người. Nhưng đó là lòng khao khát chân thành, là niềm tiếc nuối những điều tốt đẹp nhất trong cuộc đời. Xuân Diệu muốn tắt nắng để làm gì, là để 'cho màu sắc không phai nhạt', muốn buộc gió để làm gì, ông sợ gió mang đi hương thơm tươi mới. Quả thật, hiếm có ai như Xuân Diệu, mang trong mình sự tiếc nuối, ngông cuồng và vẫn giữ được sự trong trẻo, hồn nhiên.
Sau những khát khao ngắn gọn tại 4 câu đầu, thơ bắt đầu chuyển sang bức tranh thiên nhiên tươi đẹp, xuân sắc trong mắt ông hoàng thơ tình. Ong bướm đùa vui, ngọt ngào như đôi tình nhân đang say mê trong 'tuần tháng mật'. Hoa rực rỡ trên cánh đồng, màu 'xanh rì', tươi mát, đậm chất thanh xuân, tràn đầy nhựa sống. Lá non trong gió xuân. Tất cả hòa quyện tạo nên một thế giới của tình yêu lãng mạn.
Chuyển từ thị giác sang thính giác, tiếng chim yến hót rộn ràng như 'khúc tình si', vui tươi và rộn rã. Ánh sáng buổi sớm len lỏi qua rèm mi, là một liên tưởng đầy lãng mạn. Mỗi sáng, niềm vui gõ cửa. Tháng giêng ngọt ngào như cặp môi gần. Xuân Diệu thấu hiểu sự đẹp đẽ của mùa xuân, kể lại sự ngon ngọt của tuổi trẻ.
Chỉ qua một trích đoạn ngắn trong bài thơ Vội vàng, chúng ta đã thấy được bức tranh cuộc sống náo nhiệt và tràn đầy nhựa sống qua vần thơ tinh tế của Xuân Diệu. Khai thác được triết lý về cuộc sống tuyệt vời của ông, lòng nuối tiếc và khát khao lưu giữ những khoảnh khắc đẹp đẽ.
