Rừng Xà Nu của nhà văn Nguyễn Trung Thành là một tác phẩm nổi bật, và hình ảnh đôi bàn tay Tnú là điểm nhấn sâu đậm trong lòng người đọc.
1. Dàn ý phân tích hình ảnh đôi bàn tay Tnú trong Rừng Xà Nu
A. Giới thiệu về tác giả và tác phẩm
B. Phân tích nội dung chính
- Khi còn nhỏ, đôi bàn tay của Tnú đã học chữ và lên rừng lấy lá làm vũ khí chống giặc.
- Khi trưởng thành, đôi bàn tay Tnú đã bảo vệ gia đình trong khi bị giặc tra tấn, khiến đôi bàn tay trở thành biểu tượng ánh sáng.
- Đôi bàn tay bị giặc đốt cháy trở thành ngọn lửa kích thích sự phản kháng của dân làng Xô Man.
- Tnú sau đó gia nhập lực lượng kháng chiến và dùng đôi tay bị thương để chiến đấu.
- Tnú là hình mẫu anh hùng tiêu biểu, đại diện cho nhân dân Tây Nguyên.
C. Kết luận: tổng hợp cảm nhận chung
2. Phân tích hình ảnh đôi bàn tay Tnú trong tác phẩm Rừng Xà Nu
Nguyễn Trung Thành, một nhà văn nổi bật trong hai cuộc kháng chiến, đã ghi dấu ấn sâu đậm với hình ảnh những anh hùng ở Tây Nguyên. Tác phẩm Rừng Xà Nu, đặc biệt là hình ảnh đôi bàn tay Tnú, đã tạo ấn tượng mạnh mẽ trong lòng độc giả.
Rừng Xà Nu kể về nhân vật Tnú và người dân làng Xô Man, là một trong những tác phẩm xuất sắc nhất của Nguyễn Trung Thành. Tnú mang trong mình vẻ đẹp sử thi của thời đại, kết hợp với yếu tố lãng mạn, đại diện cho con người Tây Nguyên.
Tnú là một nhân vật mang nhiều bất hạnh khi từ nhỏ đã mồ côi cha mẹ, được dân làng Xô Man nuôi dưỡng và trưởng thành. Ngay từ khi còn nhỏ, Tnú đã thể hiện ý thức cách mạng, yêu nước và lòng yêu quê hương. Những người đồng hành trong quá trình trưởng thành của Tnú bao gồm cụ Mết và anh Quyết. Tnú là hiện thân của vẻ đẹp lý tưởng được nuôi dưỡng và giác ngộ cách mạng, và hình ảnh đôi bàn tay của Tnú, từ lúc còn lành lặn đến khi bị cụt cả 10 đốt, biểu hiện sự phát triển của cách mạng và sự giác ngộ của Tnú, đại diện cho chặng đường cách mạng trong cuộc đời của anh.
Mở đầu, đôi bàn tay Tnú lúc còn nhỏ được miêu tả khi anh cùng cô bé Mai mang gạo lên rẫy để nuôi cán bộ hoạt động trong rừng sâu. Mặc dù công việc nguy hiểm, Tnú không hề sợ hãi. Khi Anh Quyết hỏi có sợ giặc bắt không, Tnú đã đáp lại rằng cụ Mết nói cán bộ là đảng, đảng còn thì núi nước này còn. Đó là sự hiểu biết còn non nớt nhưng rất chính xác của Tnú về Đảng.
Đôi bàn tay Tnú không khéo léo khi cầm viên phấn để học viết chữ trên bảng đen. Cũng chính đôi tay ấy đã đập vào đầu để tự trách vì không học bài, thể hiện sự quyết tâm và tư tưởng của Tnú rằng không học chữ thì không thể trở thành cán bộ.
Đôi bàn tay của Tnú còn khéo léo giấu thư bí mật của anh Quyết trên đường Giao Liên để nộp cho cấp trên. Khi bị giặc bắt, Tnú đã nuốt thư và dũng cảm chỉ tay vào bụng mình khi bị tra khảo. Sau khi bị bắt và bỏ tù, Tnú đã vượt ngục trở về làng, và đôi tay của Tnú vẫn cần mẫn lấy đá trên núi Ngọc Linh để giúp dân làng chế tạo giáo chống giặc.
Khi trưởng thành, đôi bàn tay Tnú tiếp tục thể hiện tình yêu thương với vợ con và quyết tâm chiến đấu chống giặc. Trong đêm vợ con bị giặc bắt, chúng đã đe dọa để bắt Tnú và đàn áp phong trào cách mạng của làng Xô Man. Đôi tay ấy đã phải chứng kiến sự đau đớn khi vợ con bị tra tấn và ra đi mãi mãi.
Dù cụ Mết đã cố gắng ngăn cản, Tnú không thể chịu nổi cảnh vợ con bị giặc hành hạ. Với tình yêu thương sâu sắc và lòng căm thù giặc, Tnú lao vào giữa đám quân thù để cứu vợ con. Hình ảnh hai mẹ con Mai được ôm chặt trong vòng tay rộng lớn của Tnú, nhưng với đôi bàn tay không, Tnú không thể cứu được họ và bị giặc bắt. Câu chuyện về đôi bàn tay không của Tnú đã trở thành bài học sâu sắc cho cụ Mết, khẳng định rằng trong cuộc chiến, chúng ta phải cầm giáo để chống lại kẻ thù.
Hình ảnh đôi bàn tay Tnú bị giặc quấn giẻ tẩm nhựa Xà Nu rồi đốt cháy trong đêm bị bắt là một hình ảnh đầy ám ảnh. Nó không chỉ tố cáo tội ác của giặc mà còn thể hiện lòng dũng cảm và khí phách kiên cường của Tnú. Bọn giặc đốt 10 ngón tay của Tnú nhằm dập tắt tinh thần phản kháng của dân làng Xô Man. Tác giả đã miêu tả chi tiết sự đau đớn của Tnú bằng những câu văn xúc động, nhưng Tnú vẫn giữ im lặng trước sự tra tấn dã man.
Đôi bàn tay trái của Tnú biểu hiện khí chất dũng cảm phi thường của một anh hùng thời đại. Dù da thịt bị thiêu đốt đau đớn, Tnú không khóc lóc hay kêu van. Với lòng căm thù giặc, Tnú đã nén nỗi đau để tiếng thét căm phẫn của anh làm bừng tỉnh dân làng Xô Man, thúc đẩy họ đứng dậy đấu tranh.
Tiếng thét của Tnú đã thổi bùng phong trào đấu tranh của dân làng Xô Man. Nỗi đau và lòng căm thù của Tnú đã truyền cảm hứng cho dân làng, và cụ Mết đã lãnh đạo họ dùng giáo tiêu diệt giặc. Hình ảnh ngọn đuốc tay Tnú biểu trưng cho sức mạnh và lòng dũng cảm của dân làng Xô Man trong cuộc chiến chống giặc.
Sau đó, Tnú rời làng tham gia lực lượng vũ trang, với đôi bàn tay như một minh chứng cho tội ác của quân thù. Dù vết thương trên 10 ngón tay dần lành, nỗi đau mất vợ và con vẫn còn nguyên. Với đôi tay cụt, Tnú vẫn tiếp tục chiến đấu và trong một trận đánh, anh đã bóp chết một tên chỉ huy. Đôi bàn tay của Tnú không chỉ ghi dấu quá khứ đau thương mà còn là biểu tượng của sự trưởng thành và giác ngộ cách mạng, trở thành niềm tự hào của dân làng Xô Man.
Hình ảnh đôi bàn tay của Tnú, được nhà văn Nguyễn Trung Thành khắc họa, biểu hiện sự kiên cường và bất khuất của người con Tây Nguyên một cách thật đặc sắc.
Trên đây là phân tích chi tiết về đôi bàn tay Tnú mà Mytour gửi tới bạn. Hy vọng bài viết sẽ là tài liệu tham khảo hữu ích cho bạn. Cảm ơn bạn đã theo dõi và chúc bạn học tập hiệu quả.