1. Cảm nhận 'Hạnh phúc của một tang gia' qua các câu hỏi luận điểm ngắn
Câu hỏi 1: Phân tích ý nghĩa của nhan đề 'Hạnh phúc của một tang gia'.
Nhan đề 'Hạnh phúc của một tang gia' chứa đựng một nghịch lý sâu sắc. Một gia đình đang mất người thân mà lại cảm thấy hạnh phúc, điều này phản ánh sự trào phúng trong xã hội. Dưới cái chết của cụ ông 80 tuổi, có sự hiện diện của niềm vui từ con cháu. Vũ Trọng Phụng đã khéo léo sử dụng nhan đề để nhấn mạnh sự phi lý của xã hội thời bấy giờ.
Đoạn trích “Hạnh phúc của một tang gia” là một bi kịch hài hước, được viết để phơi bày bản chất tầm thường và hư danh của một gia đình trí thức giả tạo, đồng thời phản ánh chân thực bộ mặt xã hội thượng lưu thành thị trước Cách mạng tháng Tám.
Câu hỏi 2: Anh chị có nhận xét gì về xã hội “thượng lưu” thành thị đương thời qua “Hạnh phúc của một tang gia”?
Xã hội nửa thực dân phong kiến trong đoạn trích “Hạnh phúc của một tang gia” thể hiện một nền văn hóa trí thức giả tạo và lệch lạc, tạo ra sự hỗn độn trong văn hóa dân tộc. Con người đối xử với nhau bằng dối trá, lừa lọc, thực dụng và vô nhân đạo. Cái chết được xem nhẹ và đám tang chỉ là một màn kịch lố lăng với vẻ buồn giả tạo.
Câu hỏi 3: Đám tang cụ cố tổ trong “Hạnh phúc của một tang gia” được coi là một mẫu mực cho điều gì?
Đám tang cụ cố tổ được mô tả như một vở hài kịch đại diện cho sự giả dối và thói hợm hĩnh của xã hội tư sản thượng lưu trước Cách mạng. Đây là một minh chứng rõ ràng cho sự bất hiếu và bất nghĩa của một gia đình giàu có, lố lăng.
Câu 4: Anh chị có nhận xét gì về nghệ thuật trào phúng của tác giả trong đoạn trích “Hạnh phúc của một tang gia”?
Với sự châm biếm sắc bén, “Hạnh phúc của một tang gia” trở thành một vở bi hài kịch, phơi bày bản chất hài hước và suy đồi của một gia đình. Dù đang trong đám tang, gia đình này lại biến nỗi đau thành hạnh phúc, bởi cái chết của ông cố khiến lũ con cháu bất hiếu cảm thấy vui mừng, mỗi người đều âm thầm thực hiện kế hoạch riêng trong dịp này.
Vũ Trọng Phụng đã khéo léo sử dụng các thủ pháp nghệ thuật để phơi bày sự giả dối của xã hội thượng lưu đương thời, tạo ra hiệu quả mạnh mẽ và rõ nét.
2. Đánh giá bài viết về “Hạnh phúc của một tang gia”
Vũ Trọng Phụng, nhà văn nổi tiếng với các tác phẩm phản ánh xã hội, đã để lại dấu ấn sâu đậm với “Hạnh phúc của một tang gia”, tác phẩm thể hiện rõ sự suy đồi của xã hội phong kiến nửa thực dân. Các nhân vật trong tác phẩm được thể hiện chi tiết và rõ nét, phản ánh đặc trưng nghệ thuật và phong cách của ông. Toàn bộ tác phẩm là một cuộc chỉ trích mạnh mẽ đối với xã hội, nơi con người thể hiện sự lố bịch và thiếu tôn trọng trong chính tang lễ của người thân.
Đoạn trích “Hạnh phúc của một tang gia” từ tác phẩm Số đỏ của Vũ Trọng Phụng không chỉ gây ấn tượng với nhan đề lạ lùng mà còn phản ánh một bức tranh hài hước về đám tang của cụ Tố. Đám tang này hóa thành những trò hề lố bịch, nơi con cháu cụ Tố biến sự mất mát thành niềm vui, vì cái chết của ông mở ra cơ hội chia tài sản. Sự mừng vui của họ trước cái chết chỉ thể hiện sự vô tâm và đạo đức giả của những người này.
Sự “hạnh phúc” sau cái chết trong tác phẩm hoàn toàn trái ngược với lẽ thường, đặc biệt đối với một dân tộc coi trọng tình nghĩa như Việt Nam. Những hành động lố bịch và vui vẻ của con cháu trong đám tang thể hiện sự thô lỗ và đạo đức giả. Nỗi đau mất mát của cụ Tố được thể hiện qua những lời chế giễu của những người con cháu, phơi bày sự thiếu tôn trọng và sự giả dối của họ.
Mặc dù thể hiện sự đau buồn trong đám tang, nhưng các nhân vật lại cảm thấy vui sướng vì cái chết của ông cố, nhấn mạnh sự mâu thuẫn giữa nỗi đau và sự vui mừng. Tác giả từ nhan đề đã phản ánh sự chế giễu và sự thối nát trong xã hội, nơi đám tang không phải là nơi để thể hiện sự thương tiếc mà là cơ hội để các nhân vật khoe mẽ và tạo vỏ bọc giả dối.
Nhan đề của tác phẩm đã chỉ trích sự đồi bại và đạo đức giả trong xã hội. Những hành động của các nhân vật như cụ cố Hồng và cô Tuyền chỉ là màn kịch lừa dối, phản ánh sự giả tạo và thối nát của xã hội thượng lưu. Các hình ảnh trong tác phẩm đều góp phần làm nổi bật sự giả dối và sự khoe mẽ của những người sống trong xã hội đó.
Đám tang trong tác phẩm trở thành sân khấu cho những hành động lố bịch của các nhân vật, từ việc tỏ ra đau buồn giả tạo đến việc khoe khoang những thành tích và của cải. Những chi tiết này phản ánh một xã hội thối nát, nơi đạo đức giả và sự vô lý thống trị. Nghệ thuật trào phúng trong tác phẩm không chỉ chỉ trích sự suy đồi mà còn làm nổi bật sự giả dối của xã hội.
Vũ Trọng Phụng, với tài năng xuất sắc, đã khắc họa một bức tranh xã hội đầy suy đồi, nơi con người sa vào đạo đức giả và sự tham lam. Câu chuyện kết thúc bằng những tràng cười chua chát, phản ánh sâu sắc những thói hư tật xấu và sự cực đoan của con người. Họ chỉ sống giả tạo, lừa dối mọi người, và chính những điều này trở thành công cụ để phê phán và tố cáo bản chất thối nát của xã hội.