Đề bài
Khám phá sự tuyệt vời của thiên nhiên trong đoạn trích “Dưới ánh trăng...'
NHỮNG TƯ TƯỞNG CHÍNH
Sự hòa hợp với tự nhiên:
Ở đây, tự nhiên trở thành người bạn đồng hành đáng tin cậy của con người. Điều này đại diện cho một quan điểm mới mẻ so với quan niệm trong thời Trung cổ, khi tự nhiên thường bị xem là nơi chứa đựng tội lỗi và ác.
Tạo ra một bối cảnh lãng mạn cho câu chuyện tình yêu của cặp đôi tài giỏi và sáng dạ. Tại đây, tài năng và vẻ đẹp hiện rõ một cách hoàn hảo. Tự nhiên ở đây cũng tỏa sáng với vẻ đẹp độc đáo của mình (Vầng trăng lấp lánh treo trên những cành cây...), làm nổi bật thêm vẻ đẹp của con người và trở thành đối tượng để so sánh với vẻ đẹp của con người. Tự nhiên cũng tỏa sáng với vẻ đẹp hoàn hảo và tinh khôi của nó.
Sự yên bình của tự nhiên:
Thiên nhiên tạo ra một tấm rèm bảo vệ cho đôi tình nhân, mang lại cho họ cảm giác an lành. Tại đây, thiên nhiên không gây ra sự ác liệt hay sợ hãi. Đêm tối trở thành không gian cho tình yêu thăng hoa. Trong đêm tối, không có sự quấy rối từ ánh mắt tò mò, không có sự soi mói, giúp cho tình yêu được tự do thổ lộ, cơ hội cho tình yêu được thể hiện.
Đây là một loại thiên nhiên hòa cảm thường gặp trong văn thơ dưới hình thức 'cảnh sinh tình”, một ví dụ điển hình là 'Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ”. Sự hòa cảm này gia tăng sức mạnh của tình yêu, thúc đẩy sự phát triển của tình cảm.
Sự kết hợp hài hòa giữa tình yêu và cảnh vật
Đây là một diễn biến đặc biệt trong mối tình giữa Romeo và Juliet, được thể hiện qua sự gắn kết của tình yêu với cảnh vật và ngược lại. Tình yêu và cảnh vật hòa quện vào nhau một cách hoàn hảo, không thể tách rời, không thể phân biệt ranh giới giữa tình yêu và cảnh vật. Tình yêu tồn tại trong cảnh vật và cảnh vật cũng chỉ tồn tại nhờ có tình yêu. Điều này thể hiện sự hòa hợp giữa con người và thiên nhiên, một liên kết đặc biệt và gần gũi với triết lý Thiên - Địa - Nhân của phương Đông.
Du lịch của tôi