Mỗi người có một giai đoạn trưởng thành riêng. Tuy nhiên, hầu hết những người trải qua tuổi thơ không đầy đủ, có vẻ như nỗi đau đã ẩn trong lòng mãi mãi. Họ bị ép buộc trưởng thành sớm, tâm trí như đứa trẻ lạc. Lắng nghe và thông cảm là điều mà xã hội cần thực hiện.
Các cá nhân trẻ trong cuốn sách này đều dưới hai mươi tuổi, có người thậm chí mười lăm hoặc hai mươi tư. Đây là giai đoạn “hậu tuổi thơ”, thời kỳ khi họ đã để lại tuổi thơ nhưng chưa hoàn toàn trở thành người lớn, theo nghĩa đã đi làm, lập gia đình, tự lập về tài chính.
Mở lòng với một người xa lạ và đối diện với bản thân là quá trình khó khăn. Chúng tôi cần thời gian để bắt đầu; đối với tôi, đó là thử thách về kiên nhẫn. Tôi nhận ra rằng tôi không thể hiểu hoàn toàn một con người, một quá khứ. Chúng tôi đã ngồi bên nhau từ mùa xuân năm trước đến mùa hè năm sau. Mỗi lần như vậy, có thể đã trôi qua hàng giờ với những vấn đề hàng ngày, sau đó dần dần, họ chìm sâu vào suy tư, hồi tưởng về cuộc sống. Quan sát họ, tôi cảm thấy như mình được mời vào một thế giới mới. Tôi cảm thấy biết ơn khi được mời vào những thế giới ấy.
Khi không được yêu thương, người ta cũng không thể yêu thương người khác.
Tôi lo lắng. Hôm trước bạn trai tôi kể về người yêu cũ, về cách anh ấy đã mất kiểm soát vì cô ấy. Tôi không tỏ ra gì lúc đó, nhưng sau đó tôi đã khóc. Chưa bao giờ anh ấy nói với tôi rằng anh ấy đã mất kiểm soát vì tôi. Liệu đó có phải là tôi quá cầu toàn không nhỉ? Những người thiếu tình cảm thường trở nên clingy vì sợ bị bỏ lại. Khi không được yêu thương, người ta cũng không biết cách yêu thương người khác. Thỉnh thoảng em trai tôi đến thăm, tôi luôn thương nó vì biết nó thiếu tình cảm, nhưng tôi không thể hiện được tình cảm của mình với nó. Một lần tôi coi bói, và tôi sợ ba lá bài đó. Tôi né tránh và không tin vào chúng, nhưng cũng có những điều làm tôi lo lắng. Lần đó, bói cho tôi biết rằng tôi sẽ cô đơn, và điều đó khiến tôi lo lắng.
Sợ Cô Đơn - Cảm Nhận từ Góc Độ Của Hồng Linh
(Hồng Linh, 18 tuổi, học sinh ngành Marketing)
Chúng tôi đều đối diện với cảm giác không an toàn
Bạn nghĩ cô đơn có phải đến từ việc mất kết nối với gia đình không? Khi sinh ra, chúng ta có kết nối với cha mẹ, ông bà. Nhưng khi mất đi kết nối đó, cảm giác lạc lối ập đến.
Trong buổi thử tâm lý, chúng tôi gán màu sắc với ý nghĩa khác nhau. Màu đỏ liên quan đến máu, màu xám là sợ hãi, và một số nói rằng đó là màu của bức tường. Thiếu kết nối với cha mẹ khiến trẻ cảm thấy không an toàn, sợ hãi và khó xây dựng quan hệ.
Khi tôi học lớp Sáu, ba tôi về. Tôi được phép ngủ với ba trong đêm đầu tiên. Trong cõi trống rỗng, tôi nhìn thấy một người đàn ông xa lạ. Tình yêu từ ba không chạm được vào tôi. Hình ảnh người ba thân thiết dần nhạt nhòa. Tôi cảm thấy cô đơn ngay cả khi ở bên người thân.
Tâm Trạng Về Sự Lẻ Loi - Hồng Linh Kể Lại
(Hà An, nữ, 20 tuổi, từ bỏ đại học)
Đứa Trẻ Bị Bỏ Rơi: Mối Lo Ngại Về Sự Lẻ Loi
Sự Ấm Áp Trong Mối Quan Hệ Gia Đình: Tầm Quan Trọng Của Sự Gần Gũi
Gia Đình và Sự Ấm Áp: Phân Loại và Ảnh Hưởng
Tác Động của Sự Chông Chênh và Thiếu Thốn Đối với Trẻ Em
Cảm Xúc và Hành Động Của Đứa Trẻ Bị Bỏ Rơi
Nhìn Nhận Về Tầm Quan Trọng Của Sự Ấm Áp Trong Gia Đình
Ảnh Hưởng của Sự Chối Bỏ và Thiếu Ấm Áp Trong Gia Đình
Trải Nghiệm và Khao Khát Của Người Bị Bỏ Rơi
Nghịch Lý và Sức Mạnh Của Niềm Tin
Tôi và Sự Cố Gắng Không Ngừng Nghỉ
Ảnh Đẹp: Thái Ngân