Yêu cầu
Dựa vào đoạn trích của truyện Thái sư Trần Thủ Độ (Tiếng Việt 5, tập hai, trang 77), hãy viết thêm phần đối thoại để hoàn chỉnh màn kịch:
Xin Thái sư tha cho chúng tôi!
Nhân vật: Trần Thủ Độ; một người phú nông muốn đến làm câu đối; một số lính hầu.
Bối cảnh: Một đoạn đường rộng có một án thư lớn. Trên án thư có một hộp bút, vài cuốn sách và một chiếc quạt. Trần Thủ Độ đang ngồi viết trên án thư. Hai bên có một số lính hầu đứng canh kín.
Thời gian: Buổi sáng.
Phương pháp giải - Xem chi tiết
- Gợi ý về đối thoại:
+ Trần Thủ Độ ra lệnh cho lính hầu dẫn người phú nông vào.
+ Trần Thủ Độ hỏi tên và nguyện vọng của người phú nông.
+ Trần Thủ Độ thắc mắc về chức vị của câu đối của người phú nông.
+ Người phú nông trả lời, chứng tỏ rằng anh ta không hiểu biết nhiều về chức vị của câu đối.
+ Trần Thủ Độ yêu cầu cắt một ngón chân của người phú nông để làm dấu.
+ Người phú nông kêu van xin tha thứ vì sợ hãi.
+ Trần Thủ Độ tha cho anh ta.
Lính: (Bước vào) Thưa Thái sư! Người vợ của Đại phu đã đến rồi ạ.
Trần Thủ Độ: - Đưa hắn vào!
(Lính rời đi, sau đó dẫn vào một người đàn ông khoảng 30 tuổi, ăn mặc kiểu nhà giàu nhưng hơi thô lỗ.)
- Người phú nông: - Xin chào Thái sư!
- Trần Thủ Độ: - Ngươi có phải là Động Văn Sửu không?
Người phú nông: …………………
…….. …………………
…….. …………………
…….. …………………
Chi tiết lời giải
Xin Thái sư tha cho tôi!
Nhân vật: Trần Thủ Độ; một người phú nông muốn làm câu đối; vài lính hầu.
Bối cảnh: Trên con đường rộng có một án thư lớn. Trên án thư có một hộp bút, vài cuốn sách và một chiếc quạt. Trần Thủ Độ đang ngồi viết trên án thư. Hai bên có một số lính hầu đứng canh kín.
Thời gian: Buổi sáng.
Lính: (Bước vào) Thưa Thái sư! Người phu nhân của Đại phu đã đến rồi ạ.
Trần Thủ Độ: - Hãy đưa hắn vào!
(Lính rời đi, sau đó dẫn vào một người đàn ông khoảng 30 tuổi, ăn mặc kiểu nhà giàu nhưng hơi thô lỗ.)
Phú nông: - Xin chào ông!
Trần Thủ Độ: - Ngươi có phải là Động Văn Sửu không?
Phú nông: - Dạ, chính con là Động Văn Sửu.
Trần Thủ Độ: - Ta nghe phu nhân nói rằng người muốn xin chức câu đối, có đúng không?
Phú nông: (Hạnh phúc) Dạ vâng, thưa ông. Con xin ông cho con thỏa nguyện!
Trần Thủ Độ: - Vậy ngươi có hiểu rõ nhiệm vụ của câu đối không?
Phú nông: - Dạ, con phải... phải... phải... phải đi bắt tội phạm.
Trần Thủ Độ: - Ngươi hiểu chức vụ của câu đối là như vậy ư? Được, vì lòng tốt của phu nhân, ta sẽ cho ngươi thỏa nguyện.
Phú nông: (Hạnh phúc biết bao, liên tục cúi đầu) - Xin cảm ơn ông nhiều lắm!
Trần Thủ Độ: (Thong thả) Tuy nhiên, chức vụ câu đối của ngươi là do phu nhân xin giúp, nên không thể giống như những câu đối khác. Vì vậy, ta phải cắt một ngón chân của ngươi để phân biệt.
Phú nông: (Hoảng sợ, tỏ vẻ kinh hoàng) Ồ chết! Thưa ông, vì sao lại như vậy ạ? Tại sao?
Trần Thủ Độ: Ngươi nghĩ phép nước là trò đùa à?
Phú nông: (Van xin) Xin ông, con biết lỗi rồi. Ông nể tình phu nhân tha cho con.
Trần Thủ Độ: (Giả vờ ngạc nhiên) - Sao phải van xin? Ta không phải là nể tình phu nhân mà mới giúp ngươi có chức vụ câu đối. Việc cắt một ngón chân chỉ để phân biệt chức vụ câu đối mà thôi.
Phú nông: (Vội vàng kêu van xin) - Con không muốn chức này nữa. Xin tha cho con! Xin ông!
Trần Thủ Độ: Ngươi đã hiểu thì tốt. Ta tha cho ngươi, hãy về lo công việc của nhà ngươi đi.
Phú nông: Xin cảm ơn ông! Cảm ơn Thái sư!
(Màn kết thúc)