1. Dàn ý cho bài viết phân tích bức tranh tứ bình trong bài thơ Nhớ rừng
I. Mở bài:
Giới thiệu tác giả và tác phẩm không chỉ là việc cung cấp thông tin cơ bản mà còn là cách tạo sự hứng thú và thu hút người đọc. Chúng ta sẽ đi sâu vào một tác phẩm nghệ thuật đặc sắc, thể hiện sự sáng tạo và tài năng của tác giả.
II. Thân bài:
- Nội dung: Hãy đắm mình vào thế giới của một con hổ trong sở thú và nhớ lại những kỷ niệm xưa cũ dường như đã xa rời. Những từ ngữ này phản ánh tâm tư của những trí thức nhỏ bé, đối mặt với xã hội khắc nghiệt. Trên nền ba của tác phẩm, hiện lên một bức tranh vĩ đại và tráng lệ, gợi cảm giác hùng vĩ của núi rừng.
- Phân tích bức tranh tứ bình:
+ Bức tranh đầu tiên: Một cảnh vật bao trùm trong bóng tối, ánh trăng vàng chiếu sáng. Một không gian tràn ngập ánh sáng vàng, nơi chúa sơn lâm đứng yên bên bờ suối, lắng nghe từng giọt 'say mồi'. Cảnh vật này đẹp đẽ và bất tận, khiến chúa sơn lâm hòa quyện vào thiên nhiên xanh mát.
+ Bức tranh thứ hai: Một con hổ đứng giữa màn mưa dày đặc. Thiên nhiên trở nên dữ dội và u ám, nhưng chúa sơn lâm vẫn kiên cường. Hổ giữ vững vị thế của một vị vua, đứng trên muôn loài.
+ Bức tranh thứ ba: Sau những ngày mưa, khu rừng trở nên sạch sẽ và rực rỡ dưới ánh sáng ban mai. Các chú chim ngân nga hòa bình trong không khí trong lành. Con hổ trở lại giấc ngủ của mình, biểu thị sự tự do và quyền lực của nó đối với các sinh vật khác.
+ Bức tranh thứ tư: Cảnh sắc buổi chiều khi hoàng hôn buông xuống, với màu đỏ chủ đạo tạo nên một khung cảnh lấp lánh và ấm áp. Muôn loài bắt đầu chìm vào giấc ngủ, còn chúa sơn lâm chờ đợi khoảnh khắc cuối cùng: 'Ta đợi cái chết của mặt trời rực rỡ.'
- Kết luận chung: Tác giả đã khéo léo kết hợp chất liệu thơ cổ điển với một thể thơ mới, tạo nên một sự hòa quyện độc đáo và phong cách riêng biệt. Các từ ngữ cảm thán như 'than ôi, ôi' và từ ngữ như 'đâu' không chỉ thể hiện nỗi tiếc nuối về một thời vàng son, mà còn phản ánh tâm trạng của những người sống dưới sự kìm kẹp của thực dân Pháp.
III. Kết bài:
Bức tranh tứ bình trong tác phẩm đã vẽ nên một bức tranh thiên nhiên hùng vĩ và rực rỡ, nơi nghệ thuật và sự sáng tạo giao thoa một cách tuyệt vời.
2. Mẫu bài văn phân tích bức tranh tứ bình trong bài thơ Nhớ rừng cực kỳ thú vị
Như truyền thuyết xưa đã kể, Thế Lữ với tài năng của mình đã khắc họa một bức tranh tứ bình đầy ấn tượng về 'Chúa sơn lâm' trong tác phẩm thơ cảm động có tên 'Nhớ rừng.' Bức tranh đầu tiên miêu tả tâm hồn của con hổ dưới ánh trăng lãng mạn:
“Làm sao quên những đêm vàng bên suối
Ta say mồi dưới ánh trăng mờ”
Trong đoạn thơ trên, Thế Lữ đã sử dụng những hình ảnh huyền bí để tái hiện vẻ đẹp của cảnh tối tăm dưới ánh trăng. Con hổ đứng bên suối, hòa quyện vào không gian lung linh, tạo nên một tác phẩm nghệ thuật đầy tinh tế.
Trong bức tranh tuyệt đẹp đó, cảnh vật rực rỡ với ánh sáng vàng lung linh của trăng, nước suối xanh mát của rừng sâu, và màu trắng đen huyền bí của cây cỏ, hoa lá. Con hổ đứng lặng lẽ bên bờ, say đắm ngắm nhìn vẻ đẹp của đêm trăng. Chúng ta cảm nhận được rằng, hổ ít quan tâm đến việc săn mồi, mà lại đắm chìm trong vẻ đẹp kỳ ảo của ánh trăng. Vũ trụ tràn ngập ánh sáng trăng, từ lúc trăng lên, khuyết, tròn, đến khi lặn. Hổ đã nhiều lần mê mẩn trước ánh trăng vàng lấp lánh. Những đêm vàng đó vẫn còn lưu giữ trong trí nhớ như những giấc mơ rộng lớn, và giờ đây, giá trị của chúng càng tăng cao vì đó là những đêm tự do đầy mộng mơ.
Bức tranh đầu tiên, dưới ánh trăng vàng lung linh, tái hiện cảnh tượng bao la với chúa sơn lâm đứng yên bên bờ suối, say mê ngắm ánh trăng rực rỡ. Khung cảnh hùng vĩ và lôi cuốn với sắc vàng ngập tràn không gian, khiến chúa sơn lâm hòa mình vào thiên nhiên thật tuyệt vời.
Bức tranh thứ hai, do Thế Lữ vẽ, cho thấy chúa tể rừng xanh đối diện với những tiếng gào thét hùng vĩ của thiên nhiên trong những ngày mưa.
“Những ngày mưa chuyển bốn phương ngàn
Ta lặng ngắm giang sơn ta đổi mới”
Mưa rừng không giống những giọt mưa nhẹ nhàng bay qua không gian như sương mù, cũng không phải là những cơn mưa đan xen như lưới. Nó không giống như mưa rơi yên ả trên những bến cảng vắng lặng. Trên thực tế, đó là một trận mưa dữ dội, mù mịt, làm rung chuyển cả núi rừng. Thế Lữ đã khéo léo sử dụng tiếng gào thét của thiên nhiên, sự nghiêng ngả của cây cối, và sự ồn ào của mưa rơi để tạo nên phông nền cho con hổ yên bình ngắm nhìn sự chuyển mình của cảnh vật. Đây quả thực là một tác phẩm tuyệt vời từ một nghệ sĩ tài ba.
Bức tranh thứ hai, trong những ngày mưa, chúa sơn lâm đối mặt với thiên nhiên hùng vĩ và tiếng gào thét dữ dội. Mưa rừng không phải là những giọt mưa bay qua nhẹ nhàng, mà là những cơn mưa mù mịt, cuộn sóng cả núi rừng. Thế Lữ đã tài tình khắc họa cảnh tượng này, với tiếng gào thét dữ dội của thiên nhiên, cây cối nghiêng ngả, và cảnh mưa rơi ồn ào, tạo nên nền tảng hoàn hảo cho sự tĩnh lặng và ngắm nhìn của chúa sơn lâm, như một điểm nhấn văn chương xuất sắc.
Trong một khung cảnh khác, sáng tươi và rực rỡ, là buổi bình minh. Chúa tể rừng xanh đang say giấc nồng:
“Những bình minh, cây xanh được nắng tắm”
Tiếng chim ca làm giấc ngủ ta thêm vui vẻ”
Một buổi sáng trong lành và tràn đầy sức sống, với tiếng chim hót vang dội và cây cối như mời gọi. Mọi vật đều đã tỉnh dậy để đón chào ánh sáng bình minh. Trong khi đó, con hổ của chúng ta vẫn đang say giấc trong một giấc ngủ 'thảnh thơi'. Dù xung quanh có những âm thanh và sự sôi động, nhưng điều đó lại làm cho giấc ngủ của hổ thêm phần sâu lắng và những giấc mơ của hổ càng thêm tuyệt vời. Thế Lữ đã khéo léo tạo nên bức tranh bằng vài nét vẽ đơn giản, kết hợp âm thanh, màu sắc và đường nét hài hòa, khiến cảnh vật trở nên sống động.
Bức tranh thứ ba, sau những ngày mưa, mang đến một cảnh tượng bình minh tươi sáng và rực rỡ. Chim hót vui vẻ và cây cối như mời gọi, khiến mọi vật thức dậy để đón chào sự rạng rỡ của ánh sáng. Ngược lại, con hổ chọn giấc ngủ 'tưng bừng', một giấc ngủ đầy sự kỳ diệu và đẹp đẽ. Trong giấc ngủ ấy, âm thanh và màu sắc xung quanh làm cho giấc ngủ của hổ càng thêm say mê và những giấc mơ của hổ trở nên tuyệt vời hơn. Thế Lữ đã vẽ bức tranh này với những nét chấm phá tài tình, làm cho cảnh vật sống động đến ngỡ ngàng.
Bức tranh cuối cùng, với vẻ đẹp lộng lẫy và bi tráng, mang đến cảm xúc mạnh mẽ hơn cả:
“Những buổi chiều ngập máu sau rừng”
Ta chờ đợi sự kết thúc dưới ánh mặt trời gay gắt”
Bức tranh này hoàn toàn khác biệt so với ba bức trước, với sự chuyển mình từ màu sắc, đường nét đến ánh sáng. Thay vì màu vàng của trăng, màu đen của mưa rừng, hay màu hồng của ánh sáng mới, giờ đây mọi thứ đều rực rỡ trong màu đỏ của máu và ánh sáng mặt trời đang lụi tàn. Con hổ không còn say sưa, mơ mộng như trước, mà hiện lên như một con thú dữ tợn. Bên cạnh nó, dưới chân là cảnh tượng 'lênh láng máu' của những con thú yếu đuối. Xa xa, trên bầu trời rộng lớn, mặt trời trở nên nhỏ bé, phản ánh cảm giác của con hổ về sự thu nhỏ của mọi thứ xung quanh. Bức tranh này tạo ra một không gian thu hẹp, nơi con hổ đứng đó, uy nghi và tĩnh lặng, mang vẻ đẹp khủng khiếp của một con thú đang săn mồi.
Bức tranh cuối cùng mang đến một vẻ đẹp vừa lộng lẫy vừa bi tráng. Màu sắc chuyển từ các tông màu sáng sang đỏ rực của máu và ánh mặt trời đang tắt dần. Chúa sơn lâm không còn say mê như trước, mà giờ đây đã hiện nguyên hình là một mãnh thú hung bạo. Bên cạnh hổ, dưới chân nó, cảnh tượng 'lênh láng máu' của những con thú yếu đuối nổi bật sự đối lập. Trên bầu trời xa xăm, mặt trời chỉ là một đốm nhỏ, làm cho con hổ cảm thấy mặt trời trở nên nhỏ bé. Bức tranh tạo ra không gian thu hẹp, nơi mọi thứ dường như nhỏ bé và bị chi phối bởi sự hiện diện uy nghi của con hổ, mang đến vẻ đẹp khủng khiếp của một con thú đang say mê con mồi. Sự khéo léo và tài năng của Thế Lữ đã tạo nên một tác phẩm độc đáo và tuyệt vời.
Một bức tranh tứ bình hoàn hảo với sự phối cảnh hài hòa, bố cục mỹ cảm và đường nét thanh tao đã được Thế Lữ vẽ bằng ngôn ngữ đặc sắc, nổi bật và không thể nhầm lẫn trong lịch sử văn học.