Bố cục
1. Khai mạc
– Giới thiệu về tác giả Nguyễn Tuân: một danh họa văn hóa suốt cuộc đời chinh phục cái Đẹp bằng tài năng và sự uyên bác.
– Giới thiệu về tập truyện “Vang bóng một thời”: một trong những bộ sưu tập truyện nổi bật nhất của Nguyễn Tuân, với các nhân vật tài hoa và kiên cường.
– Tổng quan về nhân vật Huấn Cao trong truyện ngắn “Chữ người tử tù”
2. Phát triển
a. Huấn Cao - tài nghệ sĩ với bút chữ tinh tế
– Giải thích về ý nghĩa của nghệ thuật thư pháp trong văn hóa truyền thống: một di sản văn hóa quý báu, cần được bảo tồn và truyền dạy.
– Sự tài năng của Huấn Cao trong nghệ thuật thư pháp được thể hiện thông qua:
+ Mong ước sở hữu một bài đối viết bởi Huấn Cao để treo trong nhà của viên quản ngục “Chữ của ông thật đẹp, vuông vắn… Có một bài đối của ông Huấn treo là có một kho tàng vô giá trên thế giới”
b. Huấn Cao - người có tinh thần mạnh mẽ, kiên định
– Huấn Cao là một “kẻ mạnh mẽ làm rung động thiên hạ”, khiến cả binh lính trong ngục tù phải kính sợ “Xin thầy chú ý. Hắn là người nguy hiểm nhất, không ai sánh kịp được.”
– Trước cửa ngục tù, Huấn Cao không chỉ không sợ hãi, lo lắng mà còn tỏ ra quyết liệt bằng hành động “làm gãy cổ”: “Huấn Cao, lạnh lùng, gãy cổ gông, cúi đầu vỗ nhẹ thang gông xuống sàn đá, tát nhẹ một cái. Cúi đầu, thân hình thẳng tắp, vỗ lên thang gông. Đồng tiền gông bị giật mạnh, va đập vào cổ người đứng sau, khiến họ nhăn mặt.”
– Trong ngục tù, Huấn Cao không chỉ không sợ hãi, không đầu hàng trước viên quản ngục mà còn vui vẻ chấp nhận thưởng thức thức uống và thức ăn từ viên quản ngục, thậm chí, còn thể hiện rõ ý kiến của mình với viên quản ngục “Anh hỏi em muốn gì? Em chỉ muốn một điều. Đừng để nhà em phải đặt chân vào đây.”
c. Huấn Cao - người mang trong mình tinh thần thanh lịch, đạo đức cao quý
– Huấn Cao không bao giờ viết câu đối chỉ vì vật chất hay quyền lực “Tôi không bao giờ viết câu đối vì vàng bạc hay quyền lực.”
– Biết ơn tấm lòng nhân ái của viên quản ngục và quyết định để việc viết câu đối xảy ra ngay tại ngục tù “Không ai biết được thầy Quản có sở thích cao quý như vậy. Chỉ cần một chút nữa, tôi sẽ mất một tấm lòng trong xã hội.”
– Huấn Cao không chấp nhận sự mờ nhạt, sự không rõ ràng giữa điều tốt và điều xấu, giữa cái ác và cái thiện: điều này được thể hiện qua lời khuyên của Huấn Cao với viên quản ngục.
3. Tổng kết
– Tóm tắt về hình tượng của nhân vật Huấn Cao: một con người tài năng, mạnh mẽ và mang tâm hồn trong sáng
– Thông qua hình tượng Huấn Cao, tác giả Nguyễn Tuân muốn diễn đạt quan điểm của mình về cái đẹp, cái tài và cái thiện luôn đi đôi với cái tâm và lòng cao quý.
Bài mẫu
Bài tham khảo số 1
Trong tập truyện Vang bóng một thời của Nguyễn Tuân, truyện ngắn Chữ người tử tù đã bị phê phán là một tác phẩm tiêu biểu có xu hướng “nghệ thuật vị nghệ thuật”. Tuy nhiên, sự đánh giá đó là vội vàng và thiếu công bằng. Thực tế, Chữ người tử tù không chỉ ca ngợi cái đẹp mà còn đích thực hóa ý nghĩa tích cực của nó, làm cho cuộc sống và con người trở nên tốt hơn. Trong tác phẩm này, cái đẹp được hiện thân qua nhân vật Huấn Cao.
Huấn Cao không chỉ là một nhà nho tài năng với văn hay và chữ tốt mà còn sở hữu tài võ. Tài kiệm văn võ của ông là một điều mà đời xưa người ta vẫn ao ước. Thậm chí, chữ viết của ông không chỉ là phương tiện ghi lại tiếng nói mà còn trở thành một tác phẩm nghệ thuật đích thực. Điều này khiến bao người trong thiên hạ ao ước được sở hữu chữ của ông, để làm đẹp cuộc sống của mình và truyền lại cho con cháu như một di sản quý báu.
Dưới hoàn cảnh nghiệt ngã của nhà ngục tử tù, Huấn Cao đã thể hiện ý chí bất khuất của mình. Thái độ bình thản và quyết định của ông khi đối mặt với cái chết và sự áp đặt của quản ngục đã khiến mọi người phải kính phục. Ông không chỉ là một nhân cách đẹp ở mức độ lí tưởng của cái đẹp mà còn có tấm lòng nhân hậu và dũng mãnh. Hành động của ông đã lan tỏa ánh sáng của cái đẹp và tinh thần bất khuất, từ đó để lại dấu ấn sâu sắc trong lòng mọi người.
Tác phẩm Chữ người tử tù của Nguyễn Tuân không chỉ đơn thuần là một câu chuyện về sự ca ngợi cái Đẹp mà còn là một biểu tượng của tinh thần kiên trì và nhân văn trong cuộc sống. Qua nhân vật Huấn Cao, Nguyễn Tuân đã tôn vinh những giá trị cao quý của con người Việt Nam trong cuộc đấu tranh cho sự tự do và chân thành.