Nhiệt kế thủy ngân là một công cụ y tế quan trọng, được sử dụng phổ biến để đo nhiệt độ cơ thể. Tuy nhiên, nhiều người vẫn chưa hiểu rõ về cấu tạo và công dụng của chúng. Hãy đọc ngay bài viết dưới đây để tìm hiểu thêm!
Tìm hiểu chi tiết về nhiệt kế thủy ngân
Nhiệt kế thủy ngân được phát minh bởi nhà vật lý học Daniel Gabriel Fahrenheit ở Amsterdam vào năm 1714. Nó có thể đo nhiệt độ từ -39˚C (nhiệt độ thấp nhất mà thủy ngân có thể hóa rắn) đến 356,7˚C (nhiệt độ sôi của thủy ngân).
Cảm biến nhiệt độ dựa trên hiệu ứng giãn nở của chất lỏng
Nguyên tắc hoạt động
Cảm biến nhiệt độ dựa trên nguyên lý mở rộng và co lại của chất lỏng khi thay đổi nhiệt độ: Chất lỏng sẽ mở rộng (dây nhiệt độ tăng) hoặc co lại (nhiệt độ giảm dưới dây) tùy thuộc vào nhiệt độ cần đo là nóng hay lạnh, từ đó thang đo nhiệt độ sẽ thể hiện số tương ứng với nhiệt độ hiện tại.
Ưu - nhược điểm của cảm biến nhiệt độ:
Ưu điểm:
Sử dụng nhiệt độ dưới cánh tay là phương pháp phổ biến
Ứng dụng của nhiệt kế thủy ngân
Nhiệt kế thủy ngân có nhiều ứng dụng trong cuộc sống hiện nay, cụ thể:
- Trong lĩnh vực y học: Nhiệt kế thủy ngân được sử dụng để đo nhiệt độ cơ thể của bệnh nhân, hỗ trợ bác sĩ đánh giá tình trạng sức khỏe và đề xuất phương pháp điều trị chính xác.
- Trong ngành công nghiệp: Nhiệt kế thủy ngân được áp dụng rộng rãi để kiểm soát nhiệt độ của lò hơi, chất lỏng và khí, giúp tăng hiệu suất của quy trình sản xuất.
- Trong lĩnh vực ẩm thực: Nhiệt kế thủy ngân được sử dụng để kiểm soát nhiệt độ khi nấu ăn. Ngoài ra, nhiệt kế thủy ngân cũng được sử dụng để đo độ cồn trong rượu khi có chất dãn nở.
Nhiệt kế thủy ngân là dụng cụ phổ biến để đo nhiệt độ trong gia đình và y tế
Thủy ngân trong nhiệt kế thủy ngân có độc không?
Mức độ độc hại của thủy ngân
Thủy ngân là một kim loại màu bạc trắng, ở dạng lỏng, không hòa tan trong nước và có thể bay hơi một cách dễ dàng ở nhiệt độ phòng (25 độ C).
- Trước khi sử dụng nhiệt kế, hãy lau sạch phần đầu bằng cồn.
Không đổ thủy ngân vào cống vì có thể gây hư hại hệ thống ống nước và ô nhiễm nguồn nước.
Mỗi phần của cơ thể cần một loại nhiệt kế riêng biệt để đo, ví dụ như nhiệt kế nách hay nhiệt kế miệng.