blogradio.vn - Năm đầu Đông rời xa nhà tám tháng mới trở lại, việc liên lạc khó khăn khiến ba Đông phải cố gắng ngăn cản. Nhưng ngày đó công việc mới này là cơ hội, gia đình Đông lúc đó gặp khó khăn, Đông quyết không bỏ lỡ cơ hội của mình…
Như mọi năm, khi không khí Tết bắt đầu tràn về trên đất liền thì trên con tàu ấy, Đông càng trở nên lo lắng hơn. Các anh em trên tàu tự tìm niềm vui trong những tháng ngày lênh đênh trên biển. Thậm chí ở nơi bốn bề đều là biển mênh mông như thế này, khi ngày và tháng chỉ là khoảng thời gian có thể biết qua ứng dụng điện thoại hoặc tờ lịch, họ vẫn luôn tìm không khí Tết. Con tàu hàng của Đông chủ yếu chở hàng và neo đậu ngoài biển, đi từ nước này sang nước khác, ít khi cập bến đất liền. Chỉ khi cần nước uống hoặc thiếu thức ăn mới cần cập bến, và cứ thế vươn mình khắp nơi trên xứ người. Lần cập bến gần đây nhất, anh em trên tàu cũng mua mấy chậu quất và vài đôi liễn được nhét lên từ dưới kho để trang trí khắp tàu.
- Anh Vọng kiếm được đôi liễn đẹp như thế ở đâu?
- Ở trong kho, đồ từ năm trước lấy ra để trưng. Dạo này thằng Quí về đất liền, nhưng còn giữ lại đồ Tết vì lúc đó chưa hết giáng sinh.
- Cũng may mà liên lạc được nhà của thằng Ngân, mới có ít bánh chưng, bánh tét để ăn.
Đêm đầu năm trên tàu luôn giản dị. Mỗi người theo ca, luân phiên trực để đảm bảo tàu luôn hoạt động 24/24. Khi đến cảng, chúng tôi tụ họp để chia công việc và tiếp nhận hàng hóa. Dù làm việc trên biển suốt năm, nhưng dịp Tết vẫn giữ được không khí đoàn kết. Mọi người cố gắng thức để cùng chia vui và kể chuyện về kỷ niệm năm mới.
- Em không gọi về nhà à, Đông?
- Trước mắt, em cần gửi tiền về cho gia đình chuẩn bị Tết. Còn việc gọi điện thì... không biết liệu họ có muốn nghe giọng của em không.
Trưởng tàu im lặng nhìn Đông, thấp thỏm đứng trước sóng biển. Ba Đông từng phản đối con trai ra biển. Dù khó khăn, ông vẫn mong muốn Đông ở gần, không phải xa nhà. Công việc hàng tháng, hàng năm của Đông trên tàu khiến gia đình lo lắng. Nhưng Đông không hề bỏ lỡ cơ hội làm việc này.
Khi Đông mới vào nghề, có dịp được về thăm nhà trước Tết. Nhưng ba Đông đã đặt điều kiện cho Đông:
- Nếu mày không nghỉ việc, thì đừng bao giờ về nhà này nữa.
Và từ đó, Đông lặng lẽ bước đi. Công việc này không dễ dàng nhưng lại mang lại nguồn thu nhập để giúp đỡ gia đình quê nhà, đặc biệt là trong thời gian dịch bệnh khi ba mẹ già không thể làm việc được. Dù khó khăn, Đông vẫn nhớ lời khuyên cuối cùng của ba, và sau đó, anh tiếp tục cuộc hành trình trên biển mà không một lần gọi về nhà. Mỗi khi Tết đến, Đông tranh thủ ghé đất liền để gửi tiền về và tiếp tục cuộc sống biển...
Trong năm này, vì tình hình dịch bệnh, công việc vận chuyển biển càng trở nên khó khăn hơn. Lần đầu tiên sau nhiều năm, anh em được nghỉ Tết đúng nghĩa. Khi mọi người sẵn sàng rời cảng, Đông có vẻ ngập ngừng. Đã bao năm rồi, việc biến mất và gửi tiền về làm Đông cảm thấy an ủi trong những lúc nhớ nhà. Dù có lúc do dự, Đông vẫn không thể không trở về quê nhà. Con đường quê dường như không đổi, nhưng mọi thứ đã lạ lẫm với thuỷ thủ quen thuộc. Trong làn gió mùa xuân, những người dân làm ruộng vẫn bận rộn như mọi năm. Một vài người nhận ra Đông:
- Chắc là Đông đấy nhỉ? Lâu quá rồi không gặp.
- Thuỷ thủ đấy, còn cha không thèm kể, hôm nay lại về thăm nhà à?
Sau khi chào hỏi, Đông quay trở về nhà, căn nhà nhỏ vẫn giống như xưa nhưng đã được trang hoàng mới. Trên sân, ông đang chỉnh sửa chậu mai. Khi nhìn thấy Đông, ông có vẻ kinh ngạc và tỏ ra gượng gạo hơn so với trước. Mẹ Đông từ bên dưới sân lên, thấy con trai, bà không kìm được nước mắt. Ba Đông lặng lẽ đi vào nhà. Cả ngày đó, Đông không biết mệt vì đã giúp mẹ làm đủ việc chuẩn bị Tết nhưng không thể nói một lời với cha.
- Mẹ đã sửa mái lại rồi à?
- Năm ngoái con gửi tiền, sửa mái nhà sau cơn bão, thật là nhanh chóng. Năm nay thì có thể sửa lại bếp được. Bố luôn tự hào về con, về việc con đi làm và gửi tiền về.
Nhìn bố, Đông chỉ thấy ông im lặng, nhấp điếu cày. Ở nhà vài ngày, Đông không muốn làm mất vui gia đình nên quyết định đi ra ngoài dù không biết Tết này sẽ đi đến đâu. Mẹ lại khóc, Đông cảm thấy lưỡng lự. Bỗng bố Đông nói từ phòng khách:
- Mấy năm nay mày trốn việc rồi, năm nay lại muốn trốn nữa à? Mày đã chuẩn bị đồ rồi đi chúc Tết xóm không?
Bỗng nhiên, ánh nắng ấm áp của mùa xuân lan tỏa khắp nơi...