Em Đã Nghe Đâu Đó Một Câu Như Thế Này: “Lúc Còn Trẻ Đừng Gặp Được Người Quá Phù Hợp Vì Khi Bỏ Lỡ Nhau Rồi Rất Khó Gặp Một Người Phụ Hợp Hơn”. Có Lẽ Điều Đó Chẳng Sai Anh Nhỉ? Em Loay Hoay Tìm Mãi, Vẫn Không Gặp Được Một Người Nguyện Ý Như Mình Mong Chờ.
Vì Sao Nhỉ? Chẳng Phải Vì Tận Sâu Trong Lòng Mình Còn Nhớ Anh Mà Bởi Em Nhớ Những Rung Cảm, Những Kỉ Niệm Tuổi Đôi Mươi Của Mình ...
Năm Em Hai Mươi, Em Chẳng Có Gì Ngoài Một Trái Tim Đơn Thuần, Một Lòng Một Dạ Nguyện Ý Chờ Ngày Gả Cho Anh, Anh Chính Là Bầu Trời, Là Ước Mơ, Là Mục Tiêu Duy Nhất Của Em Thời Điểm Đó. Em Nhớ Em Từng Nói “Nếu Anh Không Cưới Em, Chắc Có Lẽ Em Rất Khó Để Yêu Và Cưới Một Người Nào Khác”. Chẳng Biết Có Nên 'Trộm Vía” Vì Điều Đó Không, Mà Hiện Tại Em Vẫn Chưa Tìm Được Người Đó Anh Nhỉ?
Năm Nay Em Hai Lăm, Em Có Một Công Việc Ổn Định, Em Có Nhiều Cơ Hội Mới Ở Tương Lai, Em Có Rất Nhiều Mục Tiêu Mới Cho Cuộc Đời Mình, Có Nhà, Có Xe, Có Gia Đình Cho Riêng Mình Nhưng Lạ Lùng Thay Lại Chẳng Có Anh. Cái Người Mà Đã Từng Là Mục Tiêu Duy Nhất Của Cuộc Đời Mình.
Năm Em Hai Mươi, Em Chỉ Là Một Cô Bé Bình Thường Với Nhiều Lo Toan Trong Cuộc Sống, Chẳng Phải Người Quá Nổi Bật Ở Đám Đông, Em Luôn Lấm Lem Khi Bước Ra Đường. Em Tự Ti Em Thu Mình Nhưng Trái Tim Em Khỏe Mạnh Hơn Bất Cứ Điều Gì Và Thế Là Gặp Được Anh, Một Người “Đúng Gu” Em Về Nhiều Mặt, Một Người Em Tự Hào Khi Sánh Bước Bên Anh, Một Người Khiến Em Lo Sợ Sự Cô Đơn Trống Vắng.
Năm Nay Em Hai Lăm, Vẫn Đầy Rẫy Những Lo Toan Của Cuộc Sống, Em Thành Công Trên Con Đường Mình Chọn, Em Bước Ra Đường Với Nhiều Ánh Mắt Ngước Nhìn Em, Em Tự Tin, Tinh Tế Cuốn Hút. Nhưng Em Cũng Mang Đầy Mình Những Vết Sẹo, Tim Em Đã Qua Bao Lần Thương Tổn, Sẹo Đã Chi Chít Trên Người Em, Bởi Tình Yêu, Bởi Những Người Xa Lạ Ngoài Xã Hội Và Trong Đó Cũng Có Cả Anh.
Năm Em Hai Mươi, Em Sẽ Rung Động Vì Ngày Mưa Anh Lấy Ô Che Cho Em, Là Những Hôm Tan Ca Muộn Mình Gặp Nhau Chỉ Dăm Ba Phút, Là Những Ngày Rong Ruổi Quanh Thành Phố Và Trong Túi Hai Đứa Có Khi Chẳng Có Đủ Năm Mươi Ngàn Dính Túi. Thế Mà Lại Vui Lại Hạnh Phúc Anh Nhỉ?
Năm Nay Em Hai Lăm, Tài Khoản Em Cũng Có Thêm Vài Con Số, Em Chẳng Cần Phải Quá Cân Đo Đong Đếm Những Chi Tiêu Vụn Vặt Mỗi Ngày, Thế Mà Những Chở Che Từ Một Người Xa Lạ Sẽ Khiến Em Nghi Ngờ. Thế Mà Một Người Đàn Ông Chỉ Mỗi Yêu Thương Nhưng Chưa Đủ Kinh Tế Lại Chẳng Làm Em Cảm Giác An Toàn. Có Lẽ Em Dần Trở Thành Một Con Người Thực Dụng Tham Lam, Em Cần Tình Yêu, Cần Luôn Sự Đảm Bảo Về Mặt Kinh Tế.
Năm Em Hai Mươi Tuổi, Tất Cả Những Thứ Tốt Đẹp Nhất Của Em Sẽ Dành Cho Anh, Em Là Người Có Thể Nhịn Ăn, Chẳng Ngại Nắng Mưa, Chỉ Mong Anh Chẳng Bị Đói Trong Ca Làm. Em Có Thể Là Người Kiên Nhẫn Chờ Anh Dành Thời Gian Bên Gia Đình, Bạn Bè Và Cuối Cùng Là Tìm Đến Em Chỉ Cần Có Anh, Có Một Chút Thời Gian Của Anh, Em Đã Cảm Thấy Mình Là Người Con Gái Hạnh Phúc Nhất Trên Đời.