GỢI Ý LÀM BÀI
Bài làm có thể trình bày theo nhiều cách khác nhau, nhưng phải bao gồm 1 số ý chính như sau:
- Phân tích quá trình sinh con của loài hươu:
+ Điều đáng chú ý: hươu mẹ sinh con không nằm mà đứng, không âu yếm, sưởi ấm mà thúc đẩy hươu con hoạt động ngay khi mới sinh ra.
+ Mục tiêu: muốn hươu con tự lập ngay từ khi còn nhỏ
+ Nguyên nhân: trong môi trường tự nhiên, có nhiều hiểm nguy, thậm chí có cuộc chiến đấu đầy nguy hiểm, vì vậy hươu con cần phải học cách thích nghi và sinh tồn từ khi còn rất nhỏ. Chính vì điều đặc biệt này, loài hươu cao cổ đã phát triển khả năng chiến đấu mạnh mẽ, có thể di chuyển nhanh chóng...
→ Loài hươu đã truyền đạt cho chúng ta một bài học quý báu.
- Bài học từ loài hươu:
+ Học cách tự lập, tự mình đứng vững trên đôi chân của mình [tự xử lý vấn đề trong cuộc sống, không phụ thuộc, không mong đợi, không đặt niềm tin vào người khác]
+ Sống với ý chí mạnh mẽ, can đảm, không ngừng nỗ lực vươn lên, không bao giờ đầu hàng trước khó khăn, thử thách.
- Tại sao con người cần tự lập và can đảm đối diện với khó khăn, thử thách?
+ Cuộc sống không bao giờ được phẳng lặng, luôn ẩn chứa những điều bất ngờ.
+ Không ai có thể thay thế chúng ta, hỗ trợ chúng ta suốt cuộc đời, ngay cả bố mẹ cũng không.
+ Nếu không tiến lên, chúng ta sẽ bị tụt lại, bị loại bỏ.
→ Bản lĩnh và khả năng tự lập sẽ giúp chúng ta vượt qua những thử thách đó.
[Hãy cung cấp một ví dụ cụ thể]
- Trải qua quá trình rèn luyện tính tự lập, chúng ta củng cố ý chí, bản lĩnh, và chúng ta thu được điều gì?
Trong những tình huống khó khăn, thử thách, chúng ta có thể phát hiện ra những khả năng đặc biệt trong bản thân mà chúng ta thường không nhận ra. Nói cách khác, những 'đá nguy hiểm' hoặc 'bão táp' của cuộc sống sẽ giúp chúng ta trở nên mạnh mẽ hơn, hoàn thiện bản thân hơn.
[Dùng ví dụ cụ thể từ cuộc sống hoặc văn học...]
- Nhìn nhận mặt tiêu cực: Bên cạnh những người có sức mạnh, tự lập, ý chí, chúng ta vẫn thấy những người sống phụ thuộc như cây tầm gửi, dễ dàng từ bỏ, mất tinh thần, sớm chấp nhận là người thất bại,... → đáng lên án.
- Xác nhận lại vấn đề, liên kết với bản thân.
BÀI LÀM
Cuộc sống của con người là một hành trình dài với nhiều thử thách, mạo hiểm và cả những điều bí ẩn đang chờ đợi chúng ta khám phá. Chắc chắn mỗi người trong chúng ta đều có khát vọng tự hoàn thiện bản thân cả về tư duy và hành động. Vì vậy, chúng ta cần phải liên tục tìm hiểu, học hỏi từ mọi nguồn tài nguyên xung quanh. Một lần tôi đọc về cách sinh con độc đáo của loài hươu cao cổ: “Khi sinh con, hươu mẹ không nằm mà lại đứng và như vậy hươu con chào đời bằng một cú rơi hơn 3m xuống đất và nằm ngay đó. Rồi hươu mẹ làm một việc kỳ lạ: đá hươu con cho tới khi nào chú ta chịu đứng dậy mới thôi. Khi hươu con mỏi chân và nằm, hươu mẹ lại thúc chú đứng lên. Đến lúc hươu con đã thực sự đứng được, hươu mẹ lại đẩy chú ngã để chú phải tự mình đứng dậy lần nữa”. Câu chuyện đã truyền đạt cho tôi một bài học về ý chí, sức mạnh tâm hồn, sự độc lập và niềm tin để vượt qua mọi khó khăn, thách thức trong cuộc sống.
Tương tự như những loài vật khác, hươu cao cổ sống trong môi trường tự nhiên. Nhưng điều đặc biệt của loài hươu là khi sinh con và chăm sóc con, chúng không nằm, không âu yếm, vuốt ve, nhẹ nhàng mà bắt hươu con vận động ngay khi mới sinh ra. Liệu rằng hươu mẹ làm như vậy vì không thương con? Không! Ngược lại, đó là biểu hiện của tình thương mẹ con, là một tình yêu đích thực và sáng suốt. Hươu mẹ thực hiện điều này để rèn luyện cho hươu con ý chí, độc lập, và sức mạnh tinh thần bởi trong môi trường hoang dã đầy nguy hiểm, hươu con phải học cách tự bảo vệ và sinh tồn ngay từ khi còn rất nhỏ. Nhờ điều này, loài hươu cao cổ có khả năng chiến đấu mạnh mẽ, vượt qua khó khăn và thách thức trong cuộc sống.
Về phần hươu con, chúng ta thấy ngay được ý chí sắt đá, nghị lực, tinh thần quyết tâm của nó. Dù sinh ra trong hoàn cảnh nguy hiểm, bị hươu mẹ đá, thúc, đẩy ngã nhưng chú ta vẫn không nản chí, không bỏ cuộc, vẫn kiên trì tự mình đứng lên, vượt qua những khó khăn không nản lòng. Tại sao một loài vật nhỏ bé lại làm được như vậy mà chúng ta lại không?
Trong cuộc sống, gian nan, thử thách và khó khăn là điều tất yếu đối với con người. Điều này hiện diện từ những vấn đề nhỏ: một em bé chập chững bước đi sẽ gặp khó khăn, một học sinh giải bài toán khó, một cô bé làm hỏng chiếc bánh sinh nhật tự làm cho mẹ…. hoặc những vấn đề lớn hơn: mất việc làm, khó khăn về tài chính, bị tẩy chay, “ném đá”…. Đó là lúc cuộc đời đặt ra sự lựa chọn: gục ngã, than thân trách phận hay đứng dậy, bước tiếp? Chính chú hươu con đã trả lời câu hỏi này.
Nhờ sự độc lập, ý chí và nghị lực ngay từ khi mới sinh, hươu con mới có khả năng sống sót giữa môi trường nguy hiểm. Con người cũng thế. Hãy học cách tự lập và nghị lực ngay từ khi nhỏ, từ những việc nhỏ nhặt: tự làm bài tập thay vì xem sách giải, tự dọn dẹp phòng thay vì nhờ mẹ, học cách nấu ăn để có bữa ăn đầy đủ khi mẹ vắng nhà,… Chúng ta hãy học cách tự giải quyết vấn đề thay vì than vãn, phàn nàn. Cuộc sống luôn đầy những bất ngờ, nếu không sẵn sàng với những kỹ năng như vậy, chúng ta sẽ dễ dàng gục ngã. Thêm nữa, sự giúp đỡ của người khác không thể mãi mãi. Cha mẹ không thể ở bên mãi, bạn bè cũng có cuộc sống riêng, những gánh nặng riêng. Chúng ta không thể luôn phụ thuộc vào người khác. Vì vậy, để vượt qua thử thách, để không bị tụt hậu, đào thải, không có cách nào khác ngoài việc chúng ta phải đương đầu với nó. Và có thể bạn không tin, nhưng chắc chắn, sau mỗi thách thức, bạn sẽ trưởng thành hơn, thậm chí khám phá ra những khả năng đặc biệt trong mình mà thường ngày bạn không nhận ra. Nói cách khác, những 'đá tảng' giữa con đường hay những 'cơn giông' của cuộc đời sẽ giúp chúng ta hoàn thiện bản thân hơn về cả nhân cách lẫn tinh thần.
Cũng như câu chuyện về hươu cao cổ, trong nhật ký của mình, nữ bác sĩ - liệt sĩ Đặng Thùy Trâm đã viết: “Đời phải trải qua giông tố nhưng không được chấp nhận trước giông tố”. Trong một bài thơ, tác giả Tố Hữu cũng viết:
“Đừng nản chí, hãy vươn vai mà sống
Bùn dưới chân nhưng nắng ở trên đầu”
Tôi học được rất nhiều từ những người có tinh thần và lòng quyết tâm cao, như bác sĩ Đặng Thùy Trâm, thầy Nguyễn Ngọc Ký, và thầy giáo Nguyễn Ngọc Sơn. Họ là những người đã vượt qua khó khăn trong cuộc sống và trở thành nguồn động viên lớn lao cho tôi. Những người như họ là nguồn động viên lớn lao cho tôi, một nguồn động viên cho tôi để tiếp tục học tập và phấn đấu hơn nữa.
Hoàng Thị Mỹ Duyên - Quảng Trị