Phật dạy về người hay tranh cãi

2. Đức Phật đối xử ra sao với những người thích tranh cãi?
Hiểu rõ về trí thông minh biện luận, chúng ta sẽ nhận ra rằng kiến thức của chúng ta, dù có đánh giá cao hơn người khác, thậm chí là chuyên gia, vẫn là hạn chế làm cho chúng ta không thể có được thông tin chính xác nhất. Mọi thứ vẫn chỉ nằm trong phạm vi kinh nghiệm của chúng ta.
Ngược lại, những gì mà Đức Thế Tôn đã chứng ngộ, sau đó Ngài mới mang ra để truyền bá, giảng giải, thuyết minh, xác minh, khai sáng... Với những ai nghe những gì Ngài nói mà vẫn không hiểu, không nhìn thấy, Ngài coi họ là dư thừa, mù lòa, không có mắt.
Khi sử dụng để tranh luận như một hệ thống lý luận, thông tin không còn chính xác nữa. Chủ đề của tranh cãi hoàn toàn phụ thuộc vào kinh nghiệm và trải nghiệm cá nhân, mà mỗi người có một khác nhau.

3. Nên xử lý thế nào với những người cố ý gây ra tranh cãi?
Thường thì chúng ta phản ứng tự nhiên theo bản năng khi bị khiêu khích, nhưng điều này thường dẫn đến những nỗi đau và khổ đau. Vì vậy, chúng ta cần có một 'kế hoạch' phù hợp để đối phó.
3.1 Thực hành lòng Nhẫn
Trong cuộc sống, ai cũng từng tham gia vào các cuộc tranh cãi. Tuy nhiên, sau mỗi cuộc, cả khi thắng lợi hay thất bại, cả hai tình huống đều không nên khích lệ, đặc biệt là đối với những người đang tu hành.
Tất nhiên, thảo luận, tranh luận, và trao đổi quan điểm là quan trọng và cần thiết. Nhưng phải được thực hiện trong tinh thần của sự chánh niệm, tình yêu thương, và hòa bình, với mục tiêu xây dựng và hoàn thiện cả hai bên, vì lợi ích chung.
Tranh cãi để làm sáng tỏ sự thật, minh bạch, nhưng vẫn giữ cho tâm trí bình tĩnh, từ bi, không gây tổn thương. Trong khi đó, tranh cãi để bảo vệ bản thân bất kể hậu quả gây ra, tạo ra một môi trường sống không hòa hợp, đầy căng thẳng, không nên.
Khi gặp phải sự hiểu lầm hoặc sự không đồng ý, nếu có thể, chúng ta nên cố gắng giải thích bằng từ ngữ nhẹ nhàng, thông cảm, tìm ra điểm chung trong tình hòa hợp.
Hiểu được điều này, chúng ta cần thiết lập một tinh thần nhẫn nhục, bình tĩnh trước mọi tình huống. Chỉ khi có lòng nhẫn nhục, chúng ta mới có thể kiên nhẫn trước các trở ngại trong cuộc sống.
Khi hiểu rằng tranh cãi chỉ tạo ra thêm tội lỗi, tốt hơn hết là chúng ta nên kiềm chế, tự kiểm soát và trầm tĩnh hơn. Thực hành lòng Nhẫn không phải là sợ hãi, mà là dấn thân, từ lời nói đến hành động.
Có câu: 'Thực hành lòng Nhẫn mới chứng tỏ sức mạnh của một người thượng nhân'. Điều này ngụ ý rằng lòng nhẫn nhịn là biểu hiện của sức mạnh ý chí, của lòng kiên định bên trong. Việc thực hành lòng Nhẫn nhằm ngăn chặn sự phát ngôn cảm xúc, và phòng ngừa tội lỗi và khổ đau từ việc làm sai của chúng ta.
3.2 Thể hiện tình yêu thương trong lòng
Khi tranh cãi nhiều, tâm trạng thường luôn không ổn định, và nếu tức giận xuất hiện, niềm vui thường không thể tìm thấy. Theo quan điểm Phật giáo, người hay gây ra tranh cãi thường thiếu hiểu biết và quá hung hăng, do đó gánh nặng tâm karmic của họ rất nặng. Những người thích tranh cãi thường khó hòa hợp với mọi người và thường bị lánh xa, không ai muốn gần gũi với họ.
Tuy nhiên, chúng ta có thể thay đổi điều này bằng cách tiếp cận họ vào thời điểm thích hợp, truyền đạt cảm xúc tích cực thông qua sự yêu thương và sự thấu hiểu.
Ái niệm là nghĩ đến người khác với tình yêu và sự kính trọng, sau khi tranh cãi nhau mà vẫn giữ được ái niệm là điều khó, không phải ai cũng làm được.
Nhưng đừng quên sử dụng sự hiểu biết và lòng từ bi để hỗ trợ, giảm bớt nỗi đau và khổ cực cho họ. Chỉ cần thông qua việc trải tâm yêu thương với những người hay tranh cãi để họ cảm thấy được bình yên là điều rất quan trọng.
Điều này cũng mang lại cơ hội cho sự thay đổi bản thân và mở ra một cơ hội mới với những người này.
Chúng ta có thể khó mà khuyên răn họ ngay lập tức, nhưng thể hiện sự khoan dung, sẵn lòng chia sẻ, hỗ trợ và dẫn dắt họ để họ có thể chuyển hóa là điều cần thiết.