blogradio.vn - Tôi đang làm công việc hành chính ổn định, sống một cuộc sống mà ngoại trừ có lẽ ai cũng nghĩ là yên bình, không có gì phải thay đổi. Nhưng qua từng ngày, tôi nhận ra đời tôi không phải thế. Tôi đã sống dựa trên kỳ vọng của người khác quá lâu.
Vào ngày đó, một cô gái đã đứng dưới mái hiên, nhìn lên bầu trời trong những cơn mưa. Dù mưa rơi, làm ướt vai và cả đôi mắt, cô vẫn nhìn ngắm tất cả với một nụ cười.
Cô gái ấy, chỉ vài ngày trước đó, trong một ngày nắng đẹp nhưng cũng ngồi trong văn phòng làm việc. Câu chuyện đó chính là câu chuyện của tôi.
Trong khi làm việc, tôi nhớ lại quá khứ, nhớ về bản thân của mình. Tôi nhớ những năm trước, khi tôi luôn cố gắng vươn lên theo mục tiêu. Nhớ những đêm thức trắng ôn bài, kiệt sức mệt mỏi nhưng không bao giờ từ bỏ.
Nhưng ngày nay, tôi lại cảm thấy yếu đuối, khó khăn là lý do tôi bỏ cuộc. Tôi tìm kiếm sự ổn định và nhẹ nhàng, nhưng từ đó sinh ra sự oán trách và thất vọng. Nhưng giữa tất cả, tôi nhận ra mình cần thay đổi.
Ước mơ của tôi trong cuộc đời này thật sự lớn lao! Hi vọng của tôi lại vẫn đẹp đẽ! Hy vọng là điều không bao giờ thiếu trong tâm hồn! Cuộc sống này còn nhiều ý nghĩa để khám phá và bên trong là một trái tim luôn lặng lẽ động viên, động viên mạnh mẽ để tiến về phía trước. Vì vậy, tôi không có lý do gì để dừng lại ở đây.
Dù biết rằng con đường phía trước chắc chắn sẽ đầy gian nan, khó khăn và có thể sẽ gặp gỡ thất bại. Nhưng tôi sẽ dũng cảm, không quay đầu lại, kiên trì với mục tiêu của cuộc đời mình. Thực tế, tôi không chắc chắn về sự thành công ngay từ lần đầu tiên. Trên thế giới này, tôi hiểu rằng không có nhiều người thành công ngay lập tức, không có con đường nào trải đầy hoa hồng như thế.