Từ nhỏ, tôi luôn tự nhủ rằng hành động sẽ thay lời nói chứng minh năng lực bản thân. Do đó, dù có cơ hội nói chuyện 1:1 với quản lý và sếp lớn ở công ty, tôi vẫn rất thụ động, chỉ biết dành thời gian đó để nghe xem họ có yêu cầu gì, cần tôi làm gì trong công việc.
Một ngày nọ, tôi ngây ngô hỏi một người quản lý về những buổi họp 1:1 thường làm gì. Anh ấy khá bất ngờ trước câu hỏi của tôi, nhưng biết rằng đây là công việc toàn thời gian đầu tiên của tôi, nên cũng dễ hiểu nếu tôi còn nhiều thứ chưa biết.
Anh khuyến khích tôi dùng thời gian đó để chia sẻ về những dự án tôi đã lên ý tưởng và tham gia, mạnh dạn đưa ra ý kiến cũng như những nguyện vọng cá nhân. Vì dù người quản lý hiện tại của tôi có quan tâm đến cấp dưới đến thế nào đi nữa, thì chị cũng rất bận, không thể đảm bảo lúc nào cũng sẽ nhớ để ghi nhận mọi nỗ lực của tôi với cấp trên.
Sau ngày đó, tôi suy nghĩ rất nhiều về lời khuyên đó, vừa muốn thay đổi vừa lo lắng vì không quen với việc kể về bản thân. Nhưng rồi tôi quyết tâm tập từ từ, bắt đầu bằng việc viết ra những điều tôi muốn nói trước khi gặp cấp trên. Có nhiều lúc run quá mà còn phải nói tiếng Anh, nên tôi nói nhanh líu cả lưỡi.
Những lần cố gắng nói về bản thân cuối cùng đã góp phần vào một sự thay đổi đáng kể trong cuộc sống của tôi vào đầu năm nay.