Nếu một người đàn ông không gọi điện thoại cho bạn, thì quả thật là anh ta không muốn gọi cho bạn; nếu một người đàn ông muốn hẹn bạn, anh ta sẽ tự tạo ra cơ hội để gặp gỡ bạn. Nếu một người đàn ông chẳng có biểu hiện gì là để tâm đến bạn cả, thì quên anh ta đi. Đừng tự dằn vặt mình nữa, anh ta hiểu được toàn bộ tấm chân tình của bạn nhưng cũng chẳng để tâm đến; dù tính nết bạn vừa tốt đẹp vừa biết nhẫn nại, thì anh ta cũng sẽ hết lần này đến lần khác lựa chọn từ bỏ bạn. Hãy dũng cảm một lần nói ra câu chia tay và hiên ngang rời khỏi cuộc đời người đó. Bắt đầu cuộc sống mới của mình để không lãng phí năm tháng thanh xuân người con gái.
Tôi từng nghe đâu đó có người nói “Trên đời này, không có gì mệt mỏi bằng một từ “Yêu” nó có thể khiến con người ta hạnh phúc tột độ cũng khiến con người ta tuyệt vọng đến tột độ.
Cô đơn không đáng sợ, nhưng khi bạn yêu một người nhưng vẫn cảm thấy cô đơn mới là điều đáng sợ.
Cô đơn thì cũng chỉ một thời. Tình yêu chắc gì đã một đời.
“Em đã rời xa anh. Từ nay về sau, không còn hẹn gặp lại nữa.”
Cô đã viết đi viết lại dòng tin nhắn đó hơn mười lần, tranh luận tư tưởng mãi mãi trước khi Hương cuối cùng quyết định bấm nút gửi đi. Nước mắt của cô không ngừng tuôn trào, lăn dài trên khuôn mặt, ướt nhòe cả màn hình điện thoại. Cô không đợi anh trả lời, và cũng không dám đợi, vội vàng lau sạch màn hình, hai chữ “đã xem” nhanh chóng biến thành “Đã chặn”.
Sau những ngày đau khổ và tuyệt vọng, với tâm hồn bị thương và nặng vết thương, cô quyết định mở lòng với anh, để anh hiểu rằng cô sẽ không còn sống vì anh và với những gánh nặng tâm trí, mà cô sẽ bắt đầu cuộc sống của riêng mình.
“Sau ngày em gọi là “kết thúc” ấy, là những ngày em học cách sống mà không có anh.”
Những ngày không có anh, Hương thử làm những điều mình thích. Cô thức dậy sớm để ngắm bình minh, nấu những món ăn mà cô muốn, và đi dạo vào mỗi cuối tuần. Cô không còn thức khuya để đợi màn hình điện thoại sáng lên với tên anh, cũng không nhìn đồng hồ và chờ đợi về phía cửa xem anh có đến không.
Mỗi ngày, cô dành thời gian để gọi về nhà cho gia đình, và thỉnh thoảng cô sẽ nghỉ phép về quê để thăm nhà. Thời gian còn lại, cô dành cho bạn bè và công việc, và trên môi cô luôn nở nụ cười. Đôi khi, bạn bè cũng hay hỏi cô về anh, thường là những câu như:
“Cậu đã quên anh rồi phải không?”
“Cậu đã ổn chưa?”
Cô chỉ cười nhạt nhẽo và đáp lại:
“Mọi thứ đã kết thúc.”
Tuy vậy, những ngày sau đó, cô vẫn im lặng trong căn phòng lạnh lẽo, nơi nến đã tắt và bữa tiệc tan rồi, chỉ còn lại cô với những kỷ niệm đọng lại trong tâm trí. Cô khóc rất nhiều trong những đêm uống say, nhớ về anh từng khoảnh khắc. Mọi thứ trở nên tối tăm trong tâm trí cô, vây quanh cô, siết chặt, nhưng không còn vòng tay anh ôm cô, chỉ còn cô một mình, đau lòng với từng kỷ niệm mang tên “Hồi ức”.
Tuổi 23,
Cô ấy tham dự đám cưới của bạn và bạn ấy. Tại đám cưới, chú rể hôn cô dâu. Bạn ấy ôm cô và nói “Sau này chúng ta cũng sẽ kết hôn như vậy đấy!”. Cô giãy dụa ra khỏi vòng tay của bạn và nói “Ai thèm gả cho bạn chứ”. Nhưng trên khuôn mặt cô lại hiện lên nụ cười dịu dàng.
Tuổi 25,
Cả hai đều tốt nghiệp và làm việc ở cùng một thành phố, cùng một căn hộ. Trong căn phòng nhỏ, có nhiều hình ảnh của họ treo trên tường.
Cô ấy như người vợ nhỏ quan tâm chồng, mỗi buổi sáng cô ấy đều chuẩn bị bữa sáng cho anh, chọn sẵn cà vạt cho anh để phối đồ. Trước khi ra khỏi nhà, anh sẽ hôn lên trán cô. Tan làm, anh sẽ mua loại hoa quả mà cô thích. Sau khi ăn tối, anh luôn nhường điều khiển tivi cho cô. Dù cô muốn xem phim nhảm nhí, nhưng anh lại muốn xem đá bóng. Cô không tranh cãi với anh, chỉ cúi đầu và nhận điều khiển từ anh. Cô phì cười trong lòng và nghĩ “Chiêu này sẽ dùng trăm lần, và trăm lần đều hiệu quả”. Trước khi đi ngủ, anh thường nói những lời ngọt ngào với cô:
“Anh xin lỗi, vì ban ngày anh không có thời gian để trò chuyện với em nên anh chỉ có thể gửi lời chúc ngủ ngon vào buổi tối. Nhưng em đừng xem thường những lời chúc này nhé, chúng chứa đựng những ánh nắng mặt trời anh thấy vào buổi sáng, những đám mây trắng giữa bầu trời buổi trưa và cả làn gió nhẹ anh cảm nhận khi hoàng hôn buông xuống. Những từ đơn giản ấy chứa đựng muôn và một lời chúc mà anh muốn gửi đến em cả ngày hôm nay.”