Khi Trái đất 'đói' nhiên liệu, Mặt Trăng có thể trở thành nguồn cung cấp tiềm năng.
Theo báo The Times of India, trong đêm trước Ngày Độc lập, Tổ chức Nghiên cứu Vũ trụ Ấn Độ sẽ thực hiện một thao tác phức tạp để điều chỉnh quỹ đạo của tàu đổ bộ Mặt Chandrayaan 3, một bước tiến vượt bậc đến việc đặt chân lên Mặt Trăng.
Đây sẽ là một trong nhiều hoạt động nhỏ để thu hẹp quỹ đạo của Chandrayaan 3 và định vị nó trên các cực của Mặt Trăng.
Gần đây, Nga cũng đã thành công đưa tàu vũ trụ Luna-25 lên Mặt Trăng sau 47 năm, một thành tựu lớn trong cuộc đua thám hiểm mặt trăng.
Nga cho biết họ sẽ tiếp tục các sứ mệnh Mặt Trăng tiếp theo, đồng thời hướng tới việc hợp tác với Trung Quốc và thậm chí là xây dựng một căn cứ trên Mặt Trăng.
Mỹ không phải là ngoại lệ khi đã và đang tiến hành nhiều chương trình nghiên cứu sâu trên Mặt Trăng.
Tại sao các nước lớn quan tâm đến Mặt Trăng?
Nằm cách Trái đất 384.400 km, Mặt Trăng là một kho báu khổng lồ, gần như vô tận.
Theo thông tin từ NASA, vào năm 2008, tàu Chandrayaan-1 của Ấn Độ đã phát hiện nước trên Mặt Trăng lần đầu tiên: các phân tử hydroxyl phân bố rộng rãi trên bề mặt và tập trung ở các cực.
Nước không chỉ quan trọng cho sự sống mà còn có thể được sử dụng làm nhiên liệu cho tên lửa.
Mặt Trăng còn chứa helium-3, một loại vật liệu quý hiếm trên Trái đất nhưng theo ước tính của NASA, có khoảng một triệu tấn chất này trên Mặt Trăng.
Helium-3 có tiềm năng tạo ra năng lượng hạt nhân trong các lò phản ứng hạt nhân; nó được coi là nguồn năng lượng của tương lai trong nhiều thập kỷ, là nguồn năng lượng vô hạn và ít gây ô nhiễm.
Nga phóng tàu Luna 25 lên Mặt Trăng. Ảnh: Reuters
Theo báo Asian Times, chỉ với khoảng 40 tấn Helium-3, đủ để lấp đầy hai khoang chở hàng của một tàu vũ trụ, đã đủ cung cấp năng lượng cho Mỹ trong một năm.
Giáo sư Ouyang Ziyuan, từ Chương trình Thám hiểm Mặt Trăng của Trung Quốc, cho biết Mặt Trăng “rất giàu” Helium-3, có thể “đáp ứng nhu cầu năng lượng của nhân loại trong ít nhất 10.000 năm”.
Theo nghiên cứu của Đại học Wisconsin từ năm 1986, khai thác Helium-3 mang lại lợi nhuận hàng tỷ USD nhưng sau hơn 30 năm, vẫn chưa thu được một gram nào.
Ngoài ra, các sứ mệnh khám phá Mặt Trăng đã phát hiện kim loại đất hiếm, bao gồm scandium, yttrium và lanthanide.
Các kim loại này được sử dụng trong điện thoại thông minh, máy tính và công nghệ tiên tiến, theo nghiên cứu của Tập đoàn Boeing.
Điều này đã nâng cao sự quan tâm đến tiềm năng khai thác và sử dụng các kim loại quý này.
Việc khai thác trên Mặt Trăng có dễ?
Quá trình khai thác trên mặt trăng yêu cầu phải xây dựng cơ sở hạ tầng thích hợp trên bề mặt của nó.
Với môi trường khắc nghiệt của mặt trăng, các robot sẽ đóng vai trò chủ chốt trong việc thực hiện các hoạt động khai thác, trong khi nước trên mặt trăng có thể hỗ trợ sự hiện diện và tham gia của con người trong thời gian dài.
Tuy nhiên, việc thiết lập các quy định pháp lý cho việc khai thác trên mặt trăng là một thách thức phức tạp.
Hiệp ước ngoài không gian năm 1966 của Liên hợp quốc quy định rằng không quốc gia nào có thể tuyên bố chủ quyền đối với mặt trăng hoặc các thiên thể khác, và việc khám phá không gian phải được thực hiện vì lợi ích của tất cả các quốc gia.
Việc thiếu các điều khoản rõ ràng tạo điều kiện cho các tổ chức tư nhân có thể tuyên bố quyền sở hữu.
Thỏa thuận Mặt trăng năm 1979 xác định rõ ràng hơn, khẳng định rằng không có tổ chức hay cá nhân nào có thể tuyên bố quyền sở hữu đối với các vùng lãnh thổ trên mặt trăng.
Tuy nhiên, thỏa thuận này chưa được nhiều cường quốc vũ trụ công nhận.
Vào năm 2020, Mỹ đã công bố Hiệp định Artemis, một sáng kiến được đặt tên theo chương trình Mặt Trăng Artemis của NASA.
Hiệp định này nhằm mục đích tăng cường luật vũ trụ quốc tế bằng cách thiết lập 'vùng an toàn' trên Mặt Trăng, nhưng Nga và Trung Quốc vẫn chưa tham gia.