Có lẽ bạn đã từng tự hỏi, hạnh phúc và đau khổ là gì, và liệu bạn có đủ tự tin để định nghĩa chúng không? Có lẽ điều đó luôn là một dạng mơ hồ, rồi...
Có phải bạn đã từng đặt câu hỏi cho chính mình: Hạnh phúc và đau khổ là gì và liệu bạn có đủ tự tin để định nghĩa chúng không? Có phải điều đó luôn mơ hồ với bạn, rồi bạn cố gắng tìm kiếm một cái gì đó mà bạn chưa từng thấy? Nếu bạn là một người dùng spiderum lâu năm, bạn đã xem xét hàng ngàn cách để tạo ra hạnh phúc và tránh khổ đau, nhưng không bao giờ đủ. Hôm nay bạn hạnh phúc vì bạn đạt được một mục tiêu, nhưng ngày mai bạn cảm thấy chán chường với thành tựu đó. Hôm nay có thể là địa ngục, nhưng ngày mai lại là thiên đường. Dù biết điều đó, bạn vẫn chưa thấy thoả mãn và tiếp tục tìm kiếm một lời khuyên nào đó để giúp bản thân mình.
Hạnh phúc là sự 'cân bằng'
Nguồn: Internet.
Trong mọi triết học từ phương Đông sang phương Tây, nỗ lực của các triết gia đều hướng đến việc xây dựng một trật tự trong và ngoài, nhằm hướng tới hạnh phúc con người. Sự cân bằng này chính là mục tiêu cao cả của cuộc sống.
Bí quyết của hạnh phúc không phải là điều nhiều hơn, mà là khả năng hưởng thụ ít đi. − Socrates
Ca tụng và chỉ trích, thành tựu và hủy diệt, niềm vui và nỗi đau, những điều này đến và đi như cơn gió. Để đạt được hạnh phúc, hãy thong thả như một cây thụ lớn giữa rừng. − Siddhārtha Gautama
Tuy nhiên, những lời khuyên này chỉ là phần nổi của tảng băng dưới biển. Bạn không thể hiểu về chính mình nếu không hiểu được sự cân bằng giữa đau khổ và hạnh phúc. May mắn thay, cả hai triết học Đông và Tây đều cung cấp câu trả lời về sự hiểu biết bản thân thông qua bản chất của nhân cách.
Trong bài viết này, tôi sẽ khám phá bản chất của nhân cách con người trong triết học Phật giáo, qua tác phẩm Thiền sư và đứa trẻ 5 tuổi. Tiếp theo, tôi sẽ so sánh lý thuyết này với các triết lý phương Tây, để giúp bạn có cái nhìn toàn diện hơn về việc lựa chọn con đường hạnh phúc.
Nghiên cứu Vô Thức trong Phật Giáo
Có những lúc, bạn tự hỏi, đau khổ xuất phát từ đâu? Dù biết đó chỉ là ảo ảnh trong tâm trí, nhưng tại sao cảm xúc đó lại thực sự? Và làm sao mà đau khổ bất ngờ nổi dậy mà không được kiểm soát?
Theo Phật giáo, đau khổ chỉ là những hồi ức về quá khứ, nhưng chúng ta lại trải qua cảm giác thực sự của nó. Ví dụ như nỗi sợ hãi bị bạo hành, hoặc thất bại trong quá khứ, những hình ảnh đó được vô thức đưa lên để bạn trải nghiệm.
Cấu trúc tâm hồn giống như một ngôi nhà hầm chứa 51 hạt giống.
tâm trí bên trong
nội tâm giống như một ngôi nhà với tầng hầm
bao gồm 51 hạt giống
Ngôi nhà là tầng ý thức của bạn
Tầng hầm là phần vô thức (tiềm thức)
trực tiếp ghi nhận tất cả những trải nghiệm từ năm giác quan trong thực tế.
tầng hầm có 51 loại hạt giống
nếu bạn chăm sóc hạt giống nào, thì hạt giống đó sẽ phát triển thành cây trồi lên tầng ý thức
Cụ thể hơn, trong quá trình phát triển, mỗi cá nhân trải qua đủ loại tình huống vui buồn, thắng thua, và những trải nghiệm này đều ảnh hưởng vào các hạt giống bên trong tiềm thức.
Do đó, trong trường hợp của hạt giống đau khổ. Khi những sự kiện đau khổ trong quá khứ đã làm cho hạt giống đau khổ phát triển đầy đủ, thì hạt giống đau khổ sẽ nảy mầm lên tầng ý thức để bạn trải nghiệm.
khi bạn gặp trở ngại, bạn thường tránh xa những cảm xúc đau khổ bằng cách làm bản thân bận rộn nhất có thể.
Vậy, làm thế nào chúng ta có thể loại bỏ những hạt giống đau khổ đó?