Tương thích với tâm trạng lãng mạn và kỹ thuật viết lãng mạn của bài thơ, khổ cuối của 'Đoàn thuyền đánh cá' (Huy Cận) mở ra một bức tranh hoành tráng với âm thanh và hình ảnh tràn đầy sức mạnh của con người, đoàn thuyền và ánh sáng rực rỡ:
Câu hát vang lên bên cánh buồm, điều khiển cùng với gió biển
Đoàn thuyền chạy đua cùng mặt trời, tỏa sáng bên bờ biển xa xăm
Trong bài thơ, âm nhạc của gió biển đã dẫn thuyền đi ra khơi, và ngày nay, âm nhạc ấy vẫn cất lên khi thuyền trở về. Nhưng không chỉ là sức mạnh của gió, niềm vui của con người còn được khuấy động bởi thuyền đầy cá. Trái ngược với khổ thơ đầu, khi màn đêm phủ kín biển và con người ra khơi, bây giờ họ - những người dân chài, đang 'chạy đua cùng mặt trời'. Điều này không chỉ là sự tiếp nối của cuộc sống tự nhiên, mà còn là cuộc đua với thời gian. Họ vượt lên trên mọi khó khăn, tạo ra cơ hội mới, xây dựng và đóng góp cho cuộc sống mới.
Mặt trời mọc bên biển tạo ra màu sắc mới
Bức tranh biển trong một ngày mới mở ra vô vàn cảnh đẹp và ngập tràn ánh sáng. Hình ảnh 'mặt trời mọc bên biển' là biểu tượng của một ngày mới tươi đẹp hơn, ánh sáng không chỉ là màu sắc của cảnh vật mà còn mang lại 'màu sắc mới' cho cuộc sống mà những người lao động đang cống hiến hàng ngày. Sự tưởng tượng và kỹ thuật viết lãng mạn tạo ra bức tranh cuối cùng về thuyền trở về trong ánh sáng rực rỡ:
Mắt của hàng ngàn con cá lấp lánh trên bờ biển
Mắt của hàng ngàn con cá lấp lánh trên bờ biển như đang hướng về một hướng, phản chiếu ánh sáng bình minh rực rỡ trên biển xa dài như đất nước.