
Hector đã vẽ ra một bức tranh về số phận của những người gặp nhiều bất hạnh, nhưng trong văn của ông, ông thể hiện sự mạnh mẽ và hy vọng của nhân vật. Dù đối mặt với sự cô đơn, nhân vật vẫn đi tiếp với sức mạnh và hy vọng vào ngày mai. Cuộc hành trình của Remi và ông cụ Vitalis đã tạo ra một nhân vật đầy cảm xúc, đầy gian tru trong cuộc sống. Đây có lẽ là thành công lớn nhất của Hector. Và tác phẩm của ông đã thu hút được rất nhiều độc giả nhỏ đọc trên khắp thế giới. Hình ảnh của cậu bé Remi hiện lên trong lòng người đọc như một biểu tượng về sự cô đơn giữa đám đông, trước khi cuối cùng tìm thấy hạnh phúc.
Cuộc sống vào cuối thế kỷ 19 là một thời kỳ khó khăn, nguy hiểm, con người phải làm việc vất vả để kiếm miếng ăn, để cải thiện cuộc sống của mình. Nhưng dù lao động vất vả như vậy, điều đó không đem lại hi vọng. Bố nuôi của Remi cũng đã trải qua những khó khăn, cuối cùng bị thương và phải đi kiện. Nhưng khi ông thất bại trong kiện tụng, ông không muốn nuôi Remi nữa vì sợ sẽ trở nên nghèo hơn nếu phải nuôi thêm cậu. Ông đành phải đuổi cậu đi, mặc dù trong lòng ông không muốn điều đó xảy ra.
Khi Remy không còn ở với má Barberin, cậu phải đối mặt với cảm giác trống trải và không rõ ràng:
“Căn nhà thân yêu của tôi ơi! Khi tôi bước chân ra khỏi cửa, tôi cảm thấy như lòng ruột đau đớn” “Tôi nhìn quanh. Đôi mắt mờ lệ tìm kiếm nhưng không thấy ai đáp lại. Không một bóng người trên cánh đồng bát ngát” “Nhưng không ai đáp lại tiếng gọi của tôi, nó chỉ văng vẳng rồi dần dần im lặng trong tiếng khóc thầm” “Căn nhà của tuổi thơ và những kỷ niệm, ngôi nhà lẻ loi của má tôi hiện ra” “Nhưng nỗi đau lúc ấy khiến tôi không thể nghe thấu bất kỳ lời hay lẽ phải nào”. “Tôi luôn mong mỏi một đôi giày” “Có lẽ sợ sự yên lặng, sợ cảnh cô đơn và đêm tối”
Nỗi đau trong lòng ngày càng tăng lên, Remy không thể kiểm soát cảm xúc của mình. Cậu cảm thấy cô đơn: “Không có ai để yêu thương, không có má Barberin!” Remy thật đáng thương. Khi cô đơn bao trùm cậu, cậu không còn sức lực, nhưng lúc đó, Capi lại động viên cậu: “Hãy cố gắng! Hãy cố gắng!” Nhưng trong tâm trí cậu vẫn còn lo sợ: “Lòng tôi trở nên đóng lại vì nỗi lo sợ mơ hồ”.
Hình ảnh nhân vật cô đơn Remi hiện lên rất chân thực, phản ánh số phận đau buồn của những đứa trẻ không có gia đình, không nơi nương tựa. Màu u tối trùm lên cậu một cách đột ngột, khiến cho người đọc cảm thấy cô đơn khi đọc tác phẩm này. Cô đơn không chỉ là trong bản thân nhân vật, mà còn là từ khi cậu sinh ra cho đến khi lớn lên. Cô đơn của nhân vật này là do hoàn cảnh sống, tập thể con người và thời đại quy định.
Tác giả đã khéo léo tạo dựng tính cách của nhân vật, ông không chỉ để họ gặp khó khăn, mà còn nhấn mạnh vào ngọn lửa hy vọng trong họ, cho họ niềm tin vào cuộc sống. Điều này làm nổi bật nhân vật cô đơn của ông.
Tác giả: Lương Nguyễn Xuân An – Nguồn: Văn học 365