Trước khi bắt đầu đọc bài viết, đây là một trong những bài viết đầu tiên của tôi. Tôi vẫn còn trẻ trung, kiến thức còn hạn chế và kỹ năng viết vẫn còn non nớt. Nếu có bất kỳ sai sót nào trong bài viết, mong mọi người góp ý để tôi có thể hoàn thiện hơn trong tương lai. Cảm ơn bạn đã chọn đọc bài viết.
Một thời gian trước, tôi đã trải qua một giai đoạn mất phương hướng trong cuộc sống, không biết mình đang học hành, làm việc vì mục đích gì. Không biết mình muốn gì, nên làm gì, không rõ mình đang làm đúng hay sai. Khi trò chuyện với một số bạn cùng tuổi, tôi mới nhận ra rằng đó là một vấn đề phổ biến và tôi vô tình biết đến khái niệm “Khủng hoảng tuổi 20”. Cá nhân tôi không thích gọi đó là khủng hoảng mà chỉ là một thách thức phổ biến đối với người trẻ. Hiện tại, tôi đã vượt qua phần nào giai đoạn khó khăn đó, và tôi viết bài này để chia sẻ trải nghiệm của mình, cách tôi vượt qua nó, hy vọng có thể giúp ích cho những bạn đang bắt đầu gặp phải vấn đề này.
1. Mặt Trái của Sự Tự Do
Trong suốt 12 năm học trên ghế nhà trường, chúng ta được gia đình, thầy cô và xã hội liên tục nhắc nhở rằng chúng ta là ai và chúng ta cần phải làm gì. Ai cũng nhấn mạnh rằng học sinh phải đi học đúng giờ, phải tập trung trong lớp học, ghi chú cẩn thận, hoàn thành bài tập đầy đủ để chuẩn bị cho các bài kiểm tra, để được lên lớp tiếp theo, để thi chuyển cấp. Những đứa trẻ được chỉ dạy về một con đường rõ ràng và một mục tiêu cụ thể, chỉ cần tập trung đi theo từng bước một là đã làm tốt công việc của mình. Tuy nhiên, khi bước sang tuổi 18, lần đầu tiên chúng ta phải tự mình quyết định con đường sẽ đi.
Đó là một dịp Tết đầu tiên mà những người hàng xóm và họ hàng không chỉ hỏi về điểm số và xếp loại của mình, mà thay vào đó là những câu hỏi sâu sắc như “Bạn dự định học trường nào?”, “Bạn muốn theo ngành nào?” hoặc thậm chí là “Bạn có kế hoạch học tiếp không?”. Đó là lần đầu tiên những con chim trẻ cất cánh rời tổ, lần đầu tiên được tự do quyết định đường đi của mình, nhưng cũng là lần đầu tiên họ cảm thấy lạc lối, hoang mang và nghi ngờ, không biết hướng bay trong khu rừng của cuộc đời. Những đứa trẻ đã quen với một con đường quen thuộc giờ đây đứng trước hàng trăm nghìn lựa chọn khác nhau, những câu hỏi cứ hiện lên mà chẳng ai có thể giúp đỡ, rằng mình nên chọn con đường nào, mình nên làm gì trên con đường đó và mình đang tìm kiếm con đường đến đâu?
Đối với bản thân, câu hỏi “Tôi đang tìm kiếm con đường tới đâu?” là điều khiến tôi suy nghĩ nhiều nhất.