Lấy cảm hứng từ bài viết 'Tại sao bạn nên tìm một nỗi đau để cam chịu trong cuộc đời này?'. Câu chuyện về một người bạn thân...
Lấy cảm hứng từ bài viết 'Tại sao bạn nên tìm một nỗi đau để cam chịu trong cuộc đời này?'. Câu chuyện kể về một người bạn thân, không phải kiểu 'Sáng đi làm, chiều về dạo phố ngắm hoàng hôn, tối ngồi cà phê tận hưởng, cuối tháng lãnh lương nghìn đô'. Đây không phải để khoe rằng bạn mình giỏi giang, vì nó chẳng là gì so với thế giới ngoài kia. Mình sẽ viết về cuộc sống, quá trình phát triển của nó, những gì hắn đã đánh đổi và lý do vì sao hắn phải chịu đựng khó khăn đến vậy.
Bài viết bao gồm nhiều phần, trải dài các khía cạnh đời sống từ quá khứ đến hiện tại: học lực, công việc, sức khỏe, gia đình, tình yêu, bạn bè và lối sống. Bắt đầu nào.
Mình cam đoan nó là một đứa bình thường, mỗi ngày cố gắng vươn lên. Mình học chung hắn suốt cấp 2 và 3, hắn thường trốn học ra tiệm net với mình. Trong game thì hắn lên bảng xếp hạng, còn ngoài đời thì đứng dưới cờ bị la làm gương mỗi sáng chào cờ thứ 2. Điểm số lẹt đẹt, bị mời phụ huynh, giáo viên la như cơm bữa. Có một bà cô hồi cấp 2, mình gọi là bà cô vì chẳng mấy tôn trọng, mắng thẳng mặt nó trước lớp 'Cái thứ học dốt'.
Lên đại học, bạn không đọc nhầm đâu, hắn đậu đại học thật. Nhưng lại vào ngành công nghệ thông tin, ngành mà báo đài bảo lương nghìn đô. Hắn hoảng lắm, học hết năm nhất, năm hai vẫn không hiểu gì. IT mà căn bản như chỉnh font chữ, tạo mục lục trong Word còn không biết, thì nói gì đến coding hay toán học. Giữa năm hai, hắn quyết định dừng hay tiếp tục, và quyết định đi tiếp. Hắn cắt tất cả liên hệ không cần thiết, không đi chơi, từ chối lời mời cà phê, bỏ game, vùi đầu vào bài vở 12-16 tiếng mỗi ngày, học lại từ đầu mọi thứ. Hắn phải so sánh bản thân với bạn bè cùng ngành, họ đã hoàn thành căn bản từ lâu, làm ứng dụng, trang web, app trên điện thoại, hay mini robot. Sau hai học kỳ, nỗ lực của hắn được đền đáp, từ bét lớp lên hạng 10, rồi hạng 5, có học kỳ đạt 4.0 GPA. Để tốt nghiệp ngành này đã khó, đạt 4.0 GPA còn khó hơn, lớp hắn năm nhất 80 sinh viên, tốt nghiệp hơn 20, ra trường làm đúng ngành còn ít hơn.
Nguồn: Những áp lực tiêu cực và sự cặm cụi
2. Công việc
Làm việc chính liên quan đến việc viết mã, mỗi ngày 8 tiếng, rất là mệt mỏi, để diễn đạt mức độ khó khăn như thế nào thì nói rằng 'Hãy tưởng tượng một ngày bạn cảm thấy mệt mỏi, chỉ muốn nghỉ ngơi, và lúc đó, bạn được giao một nhiệm vụ, một nhiệm vụ khó khăn, đến nỗi bạn muốn rơi nước mắt, nhưng vẫn phải cố gắng và nói rằng mình có thể làm được. Ừ, ngành công nghệ thông tin là như vậy đấy, may mắn thay là tôi đam mê, nên giảm bớt áp lực, nhưng vẫn cảm thấy khá khó khăn. Hoặc là bạn dốc sức học hỏi, làm mọi thứ với mọi giá, hoặc là hỏi những người giỏi hơn khi gặp khó khăn, rút kinh nghiệm từ họ, có một cuộc sống ổn định, bình thường, cũng là một điều tốt. Mọi người đều có lựa chọn riêng, và mỗi lựa chọn đều đi kèm với những đánh đổi. À, đừng quên rằng nếu bạn không chọn gì cả, đó cũng là một lựa chọn'.
'Bạn không thể kết nối những điểm trong tương lai, bạn chỉ có thể kết nối chúng khi nhìn lại quá khứ. Vì vậy, bạn phải tin rằng những điểm đó sẽ kết nối với nhau vào tương lai. Bạn phải tin vào điều gì đó, có thể là trực giác, số phận, cuộc sống, duyên số, hoặc bất cứ điều gì. Bởi vì tin rằng những điểm đó sẽ kết nối với nhau sẽ mang lại sự tự tin để bạn đi theo trái tim mình. Ngay cả khi nó dẫn bạn ra khỏi con đường đã được mòn mỏi và điều đó sẽ tạo ra sự khác biệt to lớn.'