Sau nhiều khó khăn và thử thách, Trương Vô Kỵ cuối cùng nhận ra Triệu Mẫn là người anh thực sự yêu, và họ đã quyết định cùng nhau sống suốt đời. Tuy nhiên, do lời thề với Chu Chỉ Nhược, họ không thể tổ chức lễ cưới.
Trương Vô Kỵ, nhân vật trung tâm của tiểu thuyết Ỷ thiên đồ long ký của Kim Dung, là con trai của Võ Đang Ngũ hiệp Trương Thúy Sơn. Từ nhỏ, Vô Kỵ đã chứng kiến cái chết của cha mẹ và sau đó chịu đựng độc chưởng gần như mất mạng. Dù Trương Tam Phong đã cố gắng cứu chữa, nhưng không thể loại bỏ hẳn độc dược khỏi cơ thể chàng.

Khi tình cờ học được Cửu dương thần công và Càn khôn đại na di, Trương Vô Kỵ trở thành giáo chủ của Minh giáo. Trong cuộc đời mình, chàng đã gặp bốn người phụ nữ yêu thương mình: Ân Ly (Thù Nhi), Tiểu Chiêu, Chu Chỉ Nhược và Triệu Mẫn. Trong số đó, Triệu Mẫn với sự quyết đoán và thông minh của mình đã khiến chàng cảm thấy khác biệt và đặc biệt hấp dẫn.
Triệu Mẫn là người thông minh và xinh đẹp, nhưng cũng rất si tình. Cuối cùng, Trương Vô Kỵ đã nhận ra Triệu Mẫn là tình yêu đích thực của mình và họ đã quyết định sống cùng nhau suốt đời. Mặc dù đã có được trái tim của Trương Vô Kỵ, hai người không thể tổ chức đám cưới vì lời hứa với Chu Chỉ Nhược, khiến Triệu Mẫn không có được danh phận như Ân Ly hoặc Chu Chỉ Nhược.

Triệu Mẫn, công chúa Mông Cổ, là con gái của Nhữ Dương Vương Sát Hãn Đặc Mục Nhĩ và em gái của Khố Khố Đặc Mục Nhĩ (Vương Bảo Bảo). Với nhan sắc và trí tuệ hơn người, cô được cha cưng chiều, thuê nhiều cao thủ dạy võ và cho phép tự do lưu lạc giang hồ. Triệu Mẫn cũng là người tàn nhẫn, đã từng bắt giữ các đệ tử, và suýt làm hại Chu Chỉ Nhược nếu không có sự can thiệp của Trương Vô Kỵ. Cô đã thực hiện nhiều âm mưu lớn như đánh bại Lục đại môn phái và thống nhất Trung Nguyên với giới giang hồ.
Sau khi yêu Trương Vô Kỵ, Triệu Mẫn đã từ bỏ quyền lực và danh phận của mình, bị người cha và quê hương từ chối. Dù Trương Vô Kỵ khó chấp nhận quá khứ của nàng, Triệu Mẫn không hề hối tiếc, luôn yêu thương và ủng hộ Vô Kỵ không ngừng.
Trương Vô Kỵ cuối cùng nhận ra rằng Triệu Mẫn là tình yêu thật sự của mình. Họ quyết định từ bỏ kiếm đạo, rời bỏ giang hồ sau khi nghi ngờ các đệ tử âm mưu hãm hại Vô Kỵ. Chàng trao lại chức giáo chủ Minh giáo cho Dương Tiêu và theo lời hứa với Chu Nguyên Chương trở về Mông Cổ, nơi họ bắt đầu cuộc sống mới đơn giản và hạnh phúc. Đến cuối câu chuyện, Triệu Mẫn yêu cầu Vô Kỵ thực hiện một điều kiện: mỗi ngày phải giúp nàng kẻ chân mày.