Nếu có dịp viết về tương lai của mình trước, bạn có nhấn bút không?
Với tôi, đó là một món quà hiếm hoi thật sự.
Vì không ai có thể dự đoán được tương lai, ngay cả khi ở hiện tại, họ cũng không thể hoàn toàn kiểm soát được cuộc đời mình. Nhưng nếu có cơ hội, tại sao chúng ta lại không tận dụng?
Hãy viết ra những dòng tâm tư gửi cho tương lai, có thể những điều này sẽ trở thành hiện thực của chúng ta sau 20 năm.
Vào một ngày lạnh giá của tháng X năm 2022,
Xin chào! Đây là một ngày cuối năm 2022, khá là rét buốt. Có nhiều suy tư muốn chia sẻ. Tôi rất bất ngờ khi nhận được một tấm vé đặc biệt để xây dựng tương lai của mình. Vậy nên, tôi đã dành một đêm để viết ra những ước mơ của mình. Dù có thể những điều tôi viết sẽ có vẻ điên rồ, nhưng khi đó là ước mơ của bản thân, không giới hạn cũng được đúng không?
Điều quan trọng nhất mà tôi muốn đạt được là hiểu rõ mọi thứ đang diễn ra xung quanh tôi. Tại sao? Bởi vì tôi cảm thấy, ngay cả trong gia đình, con người ngày nay trở nên xa cách và khó kết nối hơn so với thời của ông bà. So với 20 năm trước, hiện tại có một khoảng cách lớn trong cách suy nghĩ và hành động. Thời gian và không gian hiện tại hoàn toàn khác biệt, và điều tôi khao khát nhất là hiểu được lòng người, để giải đáp những thắc mắc trong tâm trí tôi: liệu con người có sống vì lẽ tốt hay chỉ vì lợi ích cá nhân?
Điều thứ hai tôi muốn tự nhận ra là cách sử dụng thời gian của mỗi người. Tại sao chúng ta lại dành nhiều thời gian cho những điều tiêu cực, làm tổn thương, và làm khổ người khác? Còn những điều tích cực, yêu thương thì đâu? Có lẽ bởi vì có quá nhiều sự tiêu cực trong thế giới này, làm cho những điều tươi sáng bị che khuất. Điều này nhắc tôi đến lời của Mahatma Gandhi:
“Có biết đủ về cái ác để tránh nó chưa? Nếu không, chúng ta nên thành thật thừa nhận rằng chúng ta quá yêu cái ác để từ bỏ nó.”
Nghe có vẻ khó để thừa nhận, nhưng nếu khó thừa nhận, tức là đã thừa nhận ngầm rồi.
Mỗi ngày mỗi người đều có 24 tiếng, nhưng không phải ai cũng sử dụng chúng một cách hoàn hảo. Vậy nếu có thêm 24 tiếng, liệu việc lãng phí thời gian vào những điều tiêu cực có giảm đi không?
Có lẽ câu trả lời là có. Nếu ta có thêm 24 tiếng, ta sẽ có nhiều cơ hội hơn để thưởng thức cuộc sống, sống chậm lại để trải nghiệm nhiều hơn. Không cần phải bị cuốn vào cuộc sống quay cuồng, trôi qua quá nhanh mà không nhận ra mình đã thay đổi đến đâu.
Nhưng nếu câu trả lời là Không, thì viễn cảnh sẽ là sự bóc lột, hành hạ kéo dài. Một ngày 48 tiếng chỉ làm gia tăng mệt mỏi và tuyệt vọng hơn cho những người sống trong đau khổ này.
Thêm vào đó, khi ai đó trải qua quá nhiều khốn khổ, con quỷ trong họ càng trở nên to lớn. Điều này đáng sợ hơn là đáng mừng.
Đó là hai điều tôi hy vọng khi trở thành một bà cô 42 tuổi, tôi sẽ nhận ra. Vậy là đủ, tôi dừng lại ở đây!
Đồng hồ hãy đưa tôi tới năm 2042 đi!
Thật kỳ lạ khi đọc lại bức thư tôi viết cho mình 20 năm trước. Thôi thì, tuổi này phải làm gì, đừng quên:
Gửi cho chính mình
Ngày 31 tháng 12 năm 2042
Xin chào mọi người, đây là tôi. Người nhận được một đề xuất khá kỳ lạ từ 20 năm trước, là hoạch định cuộc sống của mình sau 20 năm.
Vào ngày cuối năm 2042, tôi đã là một bà cô 40 tuổi. Đó là thời điểm mà nhiều người cảm thấy mệt mỏi với cuộc sống bên ngoài và muốn thư giãn thưởng thức cuộc sống với sở thích cá nhân. Tôi cũng vậy. Chúng tôi đã thỏa thuận dành thời gian riêng cho sở thích cá nhân mỗi tuần, không làm phiền nhau.
Điều này có vẻ kỳ lạ với một số người, nhưng chồng tôi hoàn toàn ủng hộ. Sự kết nối của gia đình tôi không giảm đi, ngược lại còn tăng cao hơn. Đó là câu trả lời cho suy nghĩ của tôi từ 20 năm trước.
Con người thường thiên vị bản thân hơn người khác. Cho họ sự tự do là cách tốt nhất để giảm bớt khoảng cách và tạo gần gũi. Đừng làm họ cảm thấy bị ràng buộc. Sự tự do sẽ mang lại sự gần gũi.
Chúng ta có thể ảnh hưởng đến người khác thông qua cuộc trò chuyện chất lượng. Sự chia sẻ tự do và khách quan sẽ giúp giải quyết nhiều vấn đề.
Tác Giả: PV
Bạn đam mê viết, muốn nhận giải thưởng và tạo thương hiệu cá nhân tới hàng triệu người? Xem chi tiết tại link: http://bit.ly/TrietHocTuoiTre-Info