Trong kí ức của tôi, ngày mùng Một Tết luôn làm cho tôi nhớ nhất. Khi tôi còn nhỏ, tôi thường thức dậy và ra sân đón Tết, thấy cây mai vàng rực rỡ ở nhà ông Bảy. Mỗi khi Tết đến, tâm hồn tôi tràn đầy niềm vui và hạnh phúc khi chứng kiến cảnh tượng đặc biệt này. Hình ảnh cây mai vàng luôn khiến lòng tôi rung động và nhớ mãi.
Tết trong quá khứ của tôi luôn đầy hồn nhiên và đơn giản. Mỗi sáng mùng Một, chú tôi thường pha trà và mời mọi người trong gia đình cùng uống. Những khoảnh khắc như thế đã trở thành kí ức thiêng liêng, khó quên trong tôi.
Khi tôi nhớ về Tết, tôi nhớ lại hình ảnh những đứa trẻ hàng xóm vui đùa, mặc áo mới và tràn đầy niềm vui. Tiếng cười và lời chúc mừng năm mới lan tỏa, làm cho Tết trở nên ấm áp và đáng nhớ.
Nhớ về Tết, tôi lại nhớ về những người hàng xóm thân thương. Chúng tôi đã trải qua nhiều kỷ niệm đẹp và khó quên bên nhau. Dù mỗi người có một số phận riêng, nhưng chúng tôi vẫn luôn gắn bó và nhớ mãi những kỷ niệm của tuổi thơ.
Mỗi khi nghe gọi tên cũ “Bé N” từ môi người xóm, lòng tôi như trở về tuổi thơ, nỗi vui của một thời hồn nhiên. Ký ức về con B hiện lên, từng hình ảnh, từng khoảnh khắc cùng chơi đùa, học hành cùng nhau. Giờ đây, con B đã trở thành mẹ của hai thiên thần, có một mái ấm hạnh phúc. Thời gian trôi đi nhanh chóng, nhưng tuổi thơ luôn là kho báu mà chúng ta muốn lưu giữ. Tôi nhớ từng chi tiết, từng khuôn mặt, từng cử chỉ của những đứa trẻ xóm mình ngày xưa. Tuổi thơ là những khoảnh khắc đẹp đẽ, dù không luôn tràn ngập niềm vui, nhưng đó là thời gian mà chúng ta luôn muốn nhớ về.
Khi còn nhỏ, tôi thường chơi với anh Ch, chơi cờ tướng, đá cầu, đá banh. Chúng tôi kính trọng nhau, không mấy lời lẽ vụng về. Sau khi tôi chuyển nhà, không còn cơ hội gặp lại anh. Khi tin vợ anh qua đời đột ngột, lòng tôi rất xót xa. Dù bị ảnh hưởng bởi trầm cảm và tâm thần không ổn định, anh vẫn không quên đến chúc Tết và chia sẻ những câu chuyện đầy ý nghĩa. Mỗi Tết, hình ảnh anh đến thăm nhà tôi vẫn mãi trong tâm trí tôi, làm tôi cảm thấy ấm áp.
Cây mai nhà bác Bảy đã không còn, thời gian trôi qua, bác đã bán nó đi. Mỗi khi trở về thăm nội, tôi nhớ về cây mai ấy. Khu xóm đã thay đổi nhiều, nhưng trong lòng tôi, nó vẫn gắn bó. Tuổi già đã khiến nội không còn mạnh khỏe nhưng tình cảm vẫn mãi trong lòng. Căn nhà xưa đã không còn, nhưng hình ảnh chào đón Tết với cây mai vàng của bác Bảy vẫn mãi đọng trong kí ức.
Tôi thường viết và đọc sách để tái hiện lại những kí ức đẹp của tuổi thơ. Ôn lại quá khứ là cách để ta sống thêm ý nghĩa. Dù mọi thứ đã trở thành kí ức, nhưng nó vẫn đem lại sự ấm áp và an ủi. Tết là dịp để ta tri ân và thể hiện tình cảm với nhau.
Tác Giả: Lại Hạnh