Rung Rinh! Rung Rinh! Tiếng Gió Làm Lay Động Những Chiếc Lá Trên Cành, Đồng Thời Mang Theo Không Khí Se Lạnh Từ Trong Gió Báo Hiệu Một Mùa Thu Mới Lại Đến. Nó Làm Tôi Nhớ Lại Những Ký Ức Đã Cũ.
Tôi Nhớ Vào Năm Đó Khi Tôi Vừa Tốt Nghiệp, Mới 22 Tuổi, Như Bao Cô Gái Khác, Tôi Có Ước Mơ Về Sự Nghiệp Cùng Những Kỳ Vọng Về Tình Yêu Tuổi Trẻ.
- Xin Được Giới Thiệu Với Mọi Người, Đây Là Nhàn, Em Là Trợ Lý Mới Của Phòng IT Chúng Ta. Mọi Người Hãy Giúp Đỡ Em Trong Công Việc Và Nhớ Đối Xử Tốt Với Em Ấy Nhá! Giọng Của Anh Hùng - Trưởng Phòng IT - Văng Vẳng Khắp Văn Phòng. Tôi Trong Lòng Nghĩ “Anh Ấy Thật Dí Dỏm”. Mặc Dù Vẫn Có Chút Ngại Ngùng Nhưng Tôi Muốn Phá Lên Cười Sau Màn Giới Thiệu Đó. Vì Đây Là Phòng IT Nên Không Khó Hiểu Khi Nhân Viên Toàn Là Nam Và Chỉ Có Một Cô Trợ Lý Như Tôi. Phòng IT Có 4 Anh, Tính Cả Tôi Là 5.
- Chào Em Đến Với Phòng Của Chúng Anh, Em Như Là Công Chúa Của Chúng Anh Rồi Đấy Nhé! Các Anh Trong Văn Phòng Đều Rất Vui Vẻ Chào Đón.
- Anh Tên Thành Rất Vui Vì Đã Được Làm Quen Với Em!
- Anh Tên Đạt, Từ Nay Mình Là Đồng Nghiệp Của Em Nhé!
- Còn Anh Là Tiến.
- Dạ! Em Chào Các Anh, Em Là Nhàn. Kể Từ Nay, Em Là Trợ Lý Của Phòng Mình. Em Rất Mong Rằng Sự Hiện Diện Của Mình Sẽ Góp Phần Nhẹ Nhàng Hơn Gánh Nặng Công Việc Của Các Anh ạ.
Mọi Người Đều Khen Ngợi Sự Lanh Lợi, Nhanh Nhẹn Của Tôi. Nhưng Có Một Người Duy Nhất Không Quan Tâm. Bạn Biết Đấy, Một Người Hay Lo Lắng Quá Đà Thì Điều Đó Thật Sự Khó Chịu. Khiến Tôi Luôn Phải Băn Khoăn. Liệu Bằng Cấp Của Tôi Có Quá Kém? Hay Tôi Đã Làm Gì Sai Khi Giới Thiệu Bản Thân Mà Họ Không Ưng Ý? Hàng Vạn Câu Hỏi Làm Sao Lại Quanh Quẩn Trong Đầu Tôi. Chỉ Khi Anh Hùng Nói Lên:
- Còn Đây Là Anh Tuấn Anh, Nhàn Ơi, Đừng Nhìn Anh Ấy Lôi Thôi, Anh Ấy Đã Lớn Tuổi Nhưng Đừng Khinh Thường Nhé! Anh Là Chuyên Gia IT Giỏi Nhất Trong Công Ty Của Chúng Ta.
Nói Xong, Anh Hùng Lại Cười Dí Dỏm. Anh Tuấn Anh Có Vẻ Đứng Tuổi, Chín Chắn. Khi Anh Ngẩng Mặt Lên Nhìn Tôi, Trong Khoảnh Khắc 4 Mắt Chạm Nhau, Tôi Cảm Nhận Được Sự Buồn Bã, Sự Tiếc Nuối Trong Đôi Mắt Ấy. Đôi Mắt Ấy Thật Sự Buồn!
- Dạ Em Chào Anh!
- Ừ! Chào Em.
Anh Ấy Trả Lời Gọn Lẹ Bằng 3 Từ, Mặt Không Biến Sắc, Làm Tôi Cảm Thấy Hụt Hẫng. Và Không Có Một Chút Thiện Cảm Nào Với “Ông Chú” Này. Sau Màn Chào Hỏi Đó, Tôi Chính Thức Trở Thành Trợ Lý Phòng IT. Mặc Dù Là Sinh Viên Mới Ra Trường Không Có Nhiều Kinh Nghiệm, Nhưng Với Sự Nhanh Nhẹn Và Tính Cách Của Tôi, Tôi Được Anh Hùng Trưởng Phòng Và Các Anh Nhân Viên Đánh Giá Cao. Tuy Nhiên, Vẫn Có Một Người Lúc Nào Cũng Cằn Nhằn, Lạm Dụng Quyền Lợi Để La Mắng Tôi Chỉ Vì Những Lỗi Nhỏ Trong Công Việc. Đó Chính Là “Ông Chú Khó Ưa” Mà Tôi Tự Đặt Cho Anh.
Hôm Đó, Công Ty Tổ Chức Tiệc Mừng 9 Năm Thành Lập, Tất Cả Nhân Viên Đều Tham Gia. Và Nhân Viên Sẽ Đồng Thời Chăm Sóc Khách Hàng. Cụ Thể Là Chúng Tôi Sẽ Uống Rượu Và Trò Chuyện Về Lịch Sử Thành Lập Công Ty, Các Dự Án Mà Công Ty Đã Thực Hiện Cùng Với Khách Hàng. Thực Sự, Tôi Rất Sợ Rượu. Tôi Nhớ Khi Còn Là Sinh Viên, Tôi Làm Thêm Ở Quán Cafe Vào Buổi Tối. Lãnh Lương Chỉ Có 2 Triệu 500 Ngàn. Một Lần Sau Khi Lãnh Lương, Tôi Cùng Bạn Bè Đi Ăn Thịt Xiên Nướng, Rồi Bắt Đầu Có Ý Định Uống Rượu. Nhưng Chỉ Là Loại Rượu Đế 10 Ngàn Một Chai. Tôi Uống Liền Hai - Ba Chai, Rồi Bị Ói Cả Đêm. Sáng Hôm Sau, Mệt Quá Nên Phải Cúp Học Một Buổi. Thế Là Từ Đó, Tôi Mắc Hội Chứng Sợ Rượu, Chỉ Cần Nghe Đến Mùi Là Nhức Đầu Quay Cuồng.
Quay Lại Đêm Tiệc Hiện Tại, Công Ty Tôi Đã Tổ Chức Tiệc Bằng Rượu Vang. Mùi Vị Khác Hẳn Với Rượu Đế, Nhưng Vẫn Làm Tôi Lao Đao. Các Vị Khách Đến Tham Gia Tiệc Đa Phần Là Những Người Lịch Sự, Nhưng Cũng Không Thiếu Những Lão Sếp Làm Kính, Chỉ Lợi Dụng Quyền Lợi Để Đùa Cợt Với Nhân Viên Nữ.
- Uống Đi Em, Uống Với Anh Một Ly Nhé. Một Ông Sếp Ở Công Ty Đối Tác Tay Vừa Ôm Eo, Vừa Dí Sát Ly Rượu Vào Miệng Ép Tôi Uống.
- Dạ Em Xin Phép Nhấp Môi Thôi Được Không Ạ?
Giọng Ông Ta Lè Nhè, Mùi Rượu Bay Nồng Nặc Vào Mũi Khiến Tôi Chưa Uống Mà Đã Muốn Ói Rồi.
- Em Không Uống Là Không Nể Mặt Đối Tác Đâu Nhé!
Hết Cách, Tôi Đành Nhắm Mắt Đưa Ly Lên Uống Cạn, Ly Đầu, Ly Thứ Hai Rồi Đến Thứ Ba Cứ Vậy Mà Tôi Đã Ngà Ngà Say. Đúng Lúc Này Có Một Bàn Tay Nắm Chặt Lấy Cổ Tay Đang Định Đưa Ly Nữa Lên Miệng. Giọng Nói Trầm Đặc Cất Lên:
- Xin Lỗi Sếp, Đồng Nghiệp Em Say Quá Rồi Ạ, Thôi Ly Này Để Em Uống Hộ Bạn Ấy. Tiện Em Ngồi Đây Tiếp Sếp Luôn Được Không Ạ? Nói Rồi Anh Ấy Uống Cạn, Lão Sếp Tuy Là Không Hài Lòng Lắm Nhưng Vì Thể Diện Nên Chấp Nhận Để Anh Uống Thay Tôi. Rồi Anh Đã Thay Tôi Tiếp Rượu Vị Khách Này. Tiệc Tàn, Các Anh Em Đồng Nghiệp Ai Cũng Đều Có Hơi Men Trong Người, Nhưng Họ Vẫn Có Thể Tự Về Được, Chỉ Có Riêng Tôi Là Không Thể.