Trên blogradio.vn - Có lẽ vì lẽ đó, vào thời điểm đó, khi chúng tôi trò chuyện cùng nhau, tôi thường hay nói những điều ngớ ngẩn hoặc những câu đùa để khiến nụ cười ấy hiện ra. Nhìn thấy nụ cười của cậu bây giờ, làm tôi nhớ về những ngày tôi mải mê với tình cảm dành cho cậu.
Tôi thích phiên bản của bản thân trong những ngày tháng yêu cậu.
“Kìa, nhìn kìa, cậu chàng đẹp trai kia đấy”
Cô bạn gái nhẹ nhàng chọc vào vai tôi, ám chỉ tôi nhìn về hướng đó. Trong tâm trí tôi lúc này là một chàng trai cao ráo, rạng ngời. Ngoại hình cuốn hút của anh ấy làm cho người xung quanh trở nên nhạt nhòa. Nhưng điều làm cho tôi ngơ ngác lại là nụ cười đó. Một nụ cười ấm áp đủ sức làm cho cả bầu trời mưa nhạt đi. Đã bao lâu rồi, đã bao lâu tôi không cảm nhận được một nụ cười như thế. Một nụ cười mà chỉ cần tôi nhìn thấy có thể làm tôi bật cười ngay lập tức dù đang ở bất kỳ hoàn cảnh nào.
Dường như cảm nhận được ánh nhìn của chúng tôi, người bạn kia quay đầu nhìn về phía chúng tôi, sau đó nhận ra điều gì và tiến lại gần. Nụ cười vẫn đọng lại trên khuôn mặt đó, chỉ là giờ đây, nó gần gũi hơn với tôi hẳn. Tôi không thể nhớ rõ cảm xúc của mình khi cậu ấy bước đến gần chúng tôi với sự vội vã. Tôi chỉ nhớ rằng, câu đầu tiên tôi nói sau khi cậu ấy đến trước mặt chúng tôi là: “Lâu quá không gặp”.
Những Kỉ Niệm Của Tôi Và Cậu Ấy Từ Thời Cấp Ba
Khi tôi nhớ lại, không biết mình đã đơn phương cậu ấy vì điều gì. Cậu ấy không phải là một người nổi bật lúc đó, cả về ngoại hình và thành tích. Nhưng nụ cười ấm áp của cậu khiến tôi chẳng còn quan tâm tới những vấn đề khác. Tôi thích đắm chìm trong nụ cười của cậu, và tình cảm đơn phương của tôi chỉ được nuôi dưỡng bởi nụ cười đó. Có lẽ hơi kỳ quặc, nhưng thật sự, nụ cười của cậu ấy quá đẹp, ít nhất đối với tôi. Ngay cả bây giờ, tôi vẫn thích nụ cười của cậu. Có lẽ vì thế, khi chúng tôi trò chuyện cùng nhau, tôi thường hay nói những điều ngớ ngẩn hoặc đùa để thấy nụ cười của cậu hiện ra. Nhìn thấy nụ cười của cậu hiện tại, làm tôi nhớ về những ngày đã qua, khi tôi mê mẩn trong cảm giác đó.
Tôi nhớ cậu ấy từng yêu đời hơn bây giờ. Đôi khi, chỉ cần gặp cậu vào một buổi sáng, đủ để làm tôi vui cả ngày. Bây giờ tôi vẫn yêu đời, chỉ là không như lúc trước.
Tôi nhớ lúc gặp cậu, tôi tự yêu bản thân mình nhiều hơn. Tôi biết mình cần phải tỏ ra chỉn chu và đẹp đẽ trong mắt cậu. Bây giờ, tôi yêu bản thân mình hơn cả, nhưng điều đó đến từ những đau thương và khổ đau đã trải qua.