[phân tích chi tiết về nội dung phim]
'Âm nhạc trong đêm của Seb'
Tạo ra những tình huống gây đau lòng và hình ảnh của những người vật lộn để xây dựng sự đồng cảm với nhân vật là điều quen thuộc trong các bộ phim tình yêu. Cách tiếp cận thông thường là: tạo ra tình huống gần gũi để tạo sự đồng cảm với nhân vật, đồng thời tạo ra sự tương tác giữa các nhân vật để khán giả cảm thấy họ thực sự là một phần của cuộc sống của nhau, sau đó dần dần đưa ra những thử thách hoặc hiểu lầm để tạo ra sự phức tạp cho mối quan hệ, khiến khán giả chờ đợi sự công nhận của mối tình.
Tuy nhiên, để mô tả một tình yêu sét đánh, La La Land không đi theo lối mòn đó. Bằng cách kết hợp một kịch bản tốt, tài năng của đạo diễn và diễn viên, cùng với việc dựng phim thông minh và chính xác, mối tình trong phim được phát triển một cách tự nhiên ngay từ lần gặp gỡ thứ hai của hai nhân vật chính - những khoảnh khắc ngắn ngủi nhưng đầy ý nghĩa trước khi họ bắt đầu một cuộc trò chuyện đích thực.
Để làm điều này, câu chuyện về Mia trong phim được tạo ra với một tông màu u tối hơn, với cảnh cô thất vọng sau khi thất bại trong buổi diễn thử, và sau đó đi đến một buổi tiệc hy vọng gặp được một người có thể giúp cô tiến xa trong sự nghiệp. Nhưng cuối cùng, cô chỉ cảm thấy cô đơn giữa bức tranh ồn ào của buổi tiệc.
Một buổi tối vắng vẻ, Mia đi bộ một mình trên phố. Trong cảnh vắng vẻ đó, âm nhạc từ một cửa hàng piano lân cận vang lên. Tiếng đàn êm đềm, lặng lẽ, một chút buồn nhưng thanh khiết, điều này khiến Mia bị cuốn hút. Cô mở cửa và thấy Sebastian (Seb) đang ngồi đàn piano, hoàn toàn khác biệt so với lần gặp gỡ trước đó. Trong lần gặp gỡ này, Seb hoàn toàn tập trung vào âm nhạc của mình. Tiếng đàn chỉ có một nhịp, đơn giản nhưng cô động. Từ những nốt nhạc mà anh ta chạm vào phím, âm thanh tạo ra một dòng chảy, từ chậm rãi và nhẹ nhàng, rồi càng lúc càng mạnh mẽ và phức tạp hơn, thách thức mọi khó khăn. Nhưng dưới những nốt nhạc đó, có một sự ổn định và vững chắc.
Điện ảnh mang lại một khoảnh khắc đặc biệt, vì chỉ có điện ảnh (hoặc nhạc kịch) mới có thể kết hợp văn học và âm nhạc như thế. Phần đầu của bộ phim có thể được coi là nằm trong lãnh địa của văn học, nơi câu chuyện về Mia có thể được một nhà văn tái hiện bằng lời, diễn đạt tương đối chính xác tình tiết và tâm trạng của nhân vật. Nhưng khi đến phần của Seb, âm nhạc trở nên không nói lên được, nhưng lại mở ra một không gian khác, chiếm lấy trái tim của cô gái và khán giả ngay lập tức.
Nếu không có khung cảnh về Mia, không có phố đêm vắng vẻ, không có chiếc xe mở đi xa, tiếng đàn của Seb sẽ không được sự chú ý như vậy. Âm nhạc không nói lên điều gì, nhưng chúng ta biết Mia đã trải qua những gì, tâm trạng của cô, và từ đó cảm nhận được tâm trạng của cô khi nghe tiếng đàn. Mỗi nốt nhạc dưới tay Seb giống như lời nói về những cảm xúc của Mia, mang lại hy vọng giữa bóng tối.
Trong khoảnh khắc đó, trái tim của Mia đã thuộc về Seb. Để giữ tính thực tế và hấp dẫn của câu chuyện, kịch bản không đưa hai nhân vật đến với nhau ngay lập tức, nhưng mối tình của họ đã bắt đầu từ khoảnh khắc đặc biệt ấy.
Tín tâm và tình yêu
Trước khi gặp Mia, Seb đã từng là một nghệ sĩ tràn đầy lòng tín nhiệm. Anh ta luôn ôm trong lòng ước mơ làm sống lại ngọn lửa nhạc jazz truyền thống, dù đó không còn phù hợp với sở thích của đại chúng. Seb dày công kiếm tiền để mở một quán nhạc jazz truyền thống, mặc kệ sự phản đối vì ai cũng muốn nghe loại nhạc khác. Hàng ngày, anh ta đấu tranh để kiếm sống, phải thỏa hiệp và thực hiện mọi yêu cầu của khách hàng, nhưng dù thế nào đi chăng nữa, Seb vẫn luôn tiến về phía trước, không để bất cứ trở ngại nào làm tắt lửa trong lòng.
Tuy nhiên, trên con đường gặp gỡ Mia, Seb đã trải qua sự thay đổi. Mọi thứ dường như bắt đầu từ một buổi sáng khi anh nghe Mia trò chuyện với mẹ cô. Mia an ủi mẹ trước những lo lắng về tương lai của họ khi cuộc sống sự nghiệp của Seb đầy biến động. Nhưng đó chỉ là phần nổi của tảng băng. Sự thay đổi trong tư duy của chàng trai trẻ đã bắt đầu từ khi anh cảm nhận tình yêu đầu tiên với Mia. Họ chia tay tại quán Ngọn hải đăng, Seb không vội về mà ở lại, đi dạo trên bãi biển khi hoàng hôn buông xuống. Có cái gì đó xao xuyến trong tâm trí khi anh hát:
Tình yêu đã thay đổi Seb. Có thể là nỗi lo sợ về tương lai, về mối quan hệ của họ đã khiến anh lo lắng. Cũng có thể là sự giao tiếp với Mia, khi cô chia sẻ trải nghiệm và cảm xúc của mình, đã đưa anh đến một thế giới mới, làm anh hồi hộp nhưng cũng mất bình tĩnh của một người đã kiểm soát cuộc sống của mình.
Seb không chỉ là người chiến đấu vì âm nhạc jazz truyền thống nữa, mà bây giờ anh còn có một cuộc chiến mới: chiến đấu cho tình yêu. Dần dần, cuộc chiến thứ hai này trở nên quan trọng hơn, và anh cảm thấy rằng “điều chúng ta thực sự cần là tình yêu”.
Đó cũng là lúc Seb quyết định từ bỏ, quên mất ước mơ và lòng tin mà anh đã giữ trong suốt thời trẻ trai. Thay vì cố gắng theo đuổi âm nhạc jazz truyền thống và chỉ chấp nhận chơi các loại nhạc khác để kiếm sống tạm bợ, Seb đã chấp nhận ký hợp đồng dài hạn với một ban nhạc jazz hiện đại. Từ một người cứng đầu và khép kín, anh trở thành một phần của thế giới giải trí, làm tất cả để đảm bảo tương lai ổn định, thậm chí bằng cách hy sinh tình yêu của mình.
Tuy nhiên, Seb không biết rằng tâm trạng mới là điều quan trọng nhất mà Mia tìm thấy ở anh, là điểm tựa trong những lúc tối tăm nhất, là nguồn động viên mạnh mẽ nhất giúp cô vững vàng trên con đường nghệ thuật. Khi Seb từ bỏ tâm trạng của mình, Mia không nhận ra anh nữa, tình yêu của cô dành cho anh tan biến. Cô cũng nghi ngờ vào chính mình, thế giới của cô rơi vào hỗn loạn. Một lần nữa, thất bại khiến cô sụp đổ, và cô không thể chịu đựng thêm nữa. Dù Seb cố gắng an ủi rằng “chúng ta cùng nhau vượt qua”, nhưng Mia hoàn toàn tuyệt vọng: “không có điều gì cả, không còn nữa!”
Câu chuyện về sự tan vỡ của tình yêu của Mia và Seb trong La La Land có thể được coi như một câu chuyện ngụ ngôn về tình yêu. Tâm trạng của Seb đã thu hút Mia, giúp anh giành được tình yêu của cô. Nhưng cuối cùng, tình yêu cũng làm dao động tâm trạng của Seb. Để bảo vệ tình yêu, khiến cho ngọn lửa tình yêu trở nên quan trọng hơn tất cả, Seb đã từ bỏ tâm trạng của mình. Hậu quả là cả hai thế giới sụp đổ và tình yêu tan vỡ.
Mia và Seb đều hồi sinh sau thất bại, tìm lại tâm trạng của mình và thành công trong sự nghiệp. Nhưng tình yêu của họ không bao giờ được phục hồi. Mia đi ra nước ngoài để theo đuổi sự nghiệp diễn xuất, trong khi Seb ở lại và tiếp tục theo đuổi ước mơ của mình. Họ vẫn yêu nhau, nhưng mỗi người đều tập trung vào con đường nghệ thuật của mình, xác định rằng đó mới là điều đúng với tâm trạng của họ.
Thủ tục tương phản trải dài
Cẩn thận từng chi tiết, Damien dũng cảm sử dụng diễn viên không chuyên về âm nhạc, tạo ra những cảm xúc chân thực cho bộ phim.
Tom Cross, người dựng phim, đã tạo ra sự chuyển động mạnh mẽ giữa các cảnh quan trọng, tăng cường xúc cảm cho khán giả.
Kết thúc kịch tính khi Seb và Mia gặp lại nhau, đưa họ đối diện với sự thật và quá khứ đau lòng.
Tuy nhiên, cảm giác đau tựa như đốt cháy, thắp sáng lòng người, thúc đẩy mong muốn về một sự tái sinh, tình yêu bất diệt; một sức mạnh đẩy lên, đưa con người ta vươn lên cao hơn, nhắc nhở rằng đừng bao giờ mất lòng tin, dù điều đó có đồng nghĩa với những vết thương do cuộc sống gieo rắc, thậm chí cả những đau thương sâu thẳm, nếu đó là điều cần thiết để giữ cho cái đẹp ban đầu trong ta, làm cho ta trở nên kiêu hãnh hơn số phận; chỉ có như vậy, ngọn lửa của tình yêu mới thật sự và mãi mãi.
Theo Tia Sáng
Phạm Trần Lê
Chú thích: Rope-a-dope: Chiến thuật phản công phòng thủ trong quyền anh. Lời bài hát song tấu City of stars trong phim.
[1] Rope-a-dope: chiến thuật phòng ngự phản công trong quyền anh
[2] Lời bài hát song tấu City of stars trong phim.