Ba năm sau khi trở thành một trong những 'du lịch số', Yuan Bingyan nhận ra rằng việc kết hợp du lịch này không lợi hơn là hại.
Khi nghỉ việc vào cuối năm 2019, ý tưởng trở thành một digital nomad (du lịch kỹ thuật số) xuất hiện trong tâm trí Yuan khi cô đang đi dạo trên bãi biển ở Malaysia.
Ban đầu, cô chuyển từ Thượng Hải đến Côn Đảo, nơi cuộc sống chậm và giá thuê nhà rẻ hơn. Nhưng sau một năm, sự hứng thú bắt đầu phai nhạt. Thu nhập hàng tháng từ 30.000 tệ (khoảng 100 triệu đồng) giảm dần, và cuối cùng, cô chỉ còn ít hoặc không có thu nhập nữa.
'Khi thu nhập giảm, lo lắng tràn ngập và niềm vui dần biến mất', Yuan, 30 tuổi, chia sẻ.
Ba năm trước, giới trẻ Trung Quốc coi việc làm 'du lịch số' là công việc lý tưởng nhất. Nhưng trong bối cảnh đại dịch, nhiều người nhận ra rằng họ có thể kiếm sống trực tuyến và bắt đầu từ bỏ công việc toàn thời gian. Họ đi khắp nơi, khám phá từ cuộc sống ở nông thôn đến việc lướt sóng trên biển. Một số thậm chí chuyển đến các quốc gia khác ở Đông Nam Á và Nam Mỹ.
Những người làm 'du lịch số' thường chia sẻ về cách sống thảnh thơi trên mạng xã hội, nhưng rất ít người nói về chi phí để duy trì cuộc sống hoặc cách thích nghi với sự thay đổi trong cuộc sống.
Yuan nhận ra mình gặp khó khăn trong việc quản lý thời gian và tự kiểm soát. Cô thường ngủ đến buổi trưa và bắt đầu làm việc vào lúc 3 giờ chiều. Số lượng khách hàng không ổn định và cuối cùng, cô không có thêm khách hàng mới nào. Thiên đường của cuộc sống đơn giản dường như đã tan biến và Yuan đã quyết định 'trở về với thực tế' vào tháng 3 năm trước.