Chị ơi! Em lại nhớ đến chị rồi đấy! Bao lâu rồi em không thấy hình bóng ấy, không nghe được tiếng cười, những lời trách móc của chị? Bao lâu rồi em quên được khuôn mặt ấy? Chị ơi! Chị có khỏe không? Chị đang sống tốt ở đó chứ? Chị sẽ sống hạnh phúc hơn ở nơi ấy. Phải như thế đấy chị, được không? Ở nơi đó, có ai bảo vệ chị không? Chị có biết không, đã hơn 4 năm rồi, thời gian đủ để xoa dịu mọi đau buồn nhưng sao em vẫn không thấy như thế? Chỉ cần ai đó vô tình nhắc đến tên chị, em đã khóc không ngừng. Lúc ấy, em tự hỏi tại sao mọi người lại nhẹ nhàng nhắc đến chị, họ đã quên chị sao? Em tức giận lắm! Nhưng mẹ đã nói với em: 'Đừng khóc, chị xứng đáng sống ở một nơi tốt hơn. Con muốn chị an tâm rời đi không? Phải mỉm cười con nhé! Chị không muốn ai vì chị mà buồn đâu con.' Để em kể chuyện này cho chị nghe nhé. Em đã ghen tỵ với những đứa trẻ khác vì chúng có anh chị em bảo vệ, còn em thì không. Em được bố mẹ bảo vệ nhưng bố mẹ không ở bên cạnh em đâu, đúng không chị? Nhưng hình như em không buồn lắm vì vẫn có chị, đúng không? Nhưng giờ thì không còn nữa rồi, chị không ở đây nữa. Cách xa vô cùng, em không còn cơ hội nhìn thấy chị nữa. Lúc nào em cũng tin rằng mọi người sẽ luôn bên cạnh em, bảo vệ em. Em là đứa con duy nhất của bố mẹ, không chỉ nhận được tình cảm của bố mẹ mà còn của tất cả mọi người, trong đó có chị. Em coi đó là điều hiển nhiên mà không để ý. Đến bây giờ, khi mất chị, em mới thấy nuối tiếc. Chị không biết nếu không có chị, với em, mỗi ngày sẽ chỉ là xem phim hoạt hình, vẽ tranh, học bài, bên cạnh bố mẹ, chơi với những đứa trẻ hàng xóm... lặp đi lặp lại như vậy thôi. Em cũng sẽ không nghe được những câu chuyện 'oanh liệt' của chị nữa, nhưng nghĩ lại cũng không biết bao nhiêu phần là chị đùa, bao nhiêu phần là chị thật. Chị của trước đây trong mắt em, lúc nào cũng cười, có lúc sẽ tức giận và mắng chúng em, nhưng cũng chỉ vì bọn em làm chị giận. Giờ đây, em muốn quay lại những khoảnh khắc ấy thật. Nếu kể, có nhiều chuyện để em muốn nói với chị, đều là những chuyện vui biết bao. Nhưng chị có biết, nhớ lại những chuyện ấy, em lại cảm thấy ân hận không biết bao nhiêu. Trước cái ngày chị ra đi mãi mãi, em đã nghĩ rằng mọi thứ sẽ vẫn như cũ, sẽ có chị bên cạnh em mãi mãi. Em muốn trở thành bác sĩ, cứu sống những người như chị. Chị có biết không, em đã nghĩ rằng chỉ cần 13 năm nữa, em sẽ có thể làm được điều gì đó cho chị. Lúc đó, chị chỉ gần 40 tuổi thôi, vẫn còn trẻ mà. Nhưng 13 năm ấy với chị quá lâu, chị không thể chờ đợi nữa. Ngày hôm ấy, chị được mặc bộ váy màu hồng, nhưng em không thấy chị, mọi người bao quanh chị đông lắm. Mẹ em nói chị giống như đang ngủ thôi. Giấc ngủ này, chị hãy yên bình nhé. Lời em hứa có lẽ sẽ không thực hiện được nữa, em đã chọn một hướng khác, nhưng chị đừng lo lắng, em sẽ không làm chị thất vọng. Em không bao giờ làm chị thất vọng.
Lament để đánh giá cao
Đọc tóm tắt
- - Em nhớ chị, không thấy hình bóng, tiếng cười, lời trách móc của chị.
- - Em lo lắng cho sức khỏe của chị, chị có sống hạnh phúc không?.
- - Em ghen tỵ với những đứa trẻ khác vì chúng có anh chị em bảo vệ.
- - Em nuối tiếc khi mất chị, nhận ra giá trị của chị.
- - Em muốn trở thành bác sĩ, cứu sống những người như chị.
- - Em hứa sẽ không làm chị thất vọng, không bao giờ.
Nội dung được phát triển bởi đội ngũ Mytour với mục đích chăm sóc khách hàng và chỉ dành cho khích lệ tinh thần trải nghiệm du lịch, chúng tôi không chịu trách nhiệm và không đưa ra lời khuyên cho mục đích khác.
Nếu bạn thấy bài viết này không phù hợp hoặc sai sót xin vui lòng liên hệ với chúng tôi qua email [email protected]
Các câu hỏi thường gặp
1.
Tại sao việc nhớ đến người đã mất lại khó khăn như vậy?
Việc nhớ đến người đã mất thường gây cảm giác buồn bã và khó khăn vì những kỷ niệm đẹp vẫn còn tồn tại. Thời gian không thể xóa nhòa hình ảnh và cảm xúc mà họ để lại, dẫn đến cảm giác nuối tiếc và đau khổ.
2.
Làm thế nào để đối mặt với nỗi nhớ người thân đã mất?
Để đối mặt với nỗi nhớ, bạn có thể chia sẻ cảm xúc với người khác, ghi chép lại những kỷ niệm hoặc tham gia các hoạt động tưởng niệm. Việc bày tỏ cảm xúc sẽ giúp bạn xoa dịu nỗi đau và cảm thấy nhẹ nhõm hơn.
3.
Có cách nào giúp người sống tiếp tục nhớ về người đã khuất không?
Có, bạn có thể tạo một cuốn sổ ghi chép kỷ niệm, làm những điều mà người đã mất yêu thích, hoặc tham gia các hoạt động từ thiện để tưởng nhớ họ. Điều này sẽ giúp giữ cho hình ảnh của họ luôn sống mãi trong tâm trí bạn.
4.
Những điều nào có thể khiến ta cảm thấy nuối tiếc khi mất đi người thân?
Nỗi nuối tiếc thường xuất hiện khi chúng ta không kịp nói lời yêu thương, không chia sẻ những khoảnh khắc quan trọng hay không thể hoàn thành những hứa hẹn với người đã mất. Những điều này có thể khiến ta cảm thấy tiếc nuối và đau đớn hơn.