Đồng thời, cũng giúp giáo viên nhanh chóng soạn giáo án Giao lưu Tôi đọc báo của Bài 13: Niềm vui lao động - Chủ điểm Đất nước theo chương trình mới cho học sinh của mình. Vậy mời thầy cô và các em tải miễn phí bài viết dưới đây của Mytour để chuẩn bị thật tốt cho tiết học.
Soạn bài Tiếng Việt 4 tập 2 Cánh diều trang 42
Câu hỏi 1
Chia sẻ một câu chuyện (bài thơ, bài văn, bài báo) về việc xây dựng đất nước mà em đã đọc ở nhà.
Phản hồi:
Những đôi dép của Bác Hồ
Đôi dép của Bác được ‘’sản xuất’’ vào năm 1947, được ‘’tạo ra’’ từ một chiếc lốp ô tô quân sự của thực dân Pháp bị quân ta phục kích tại Việt Bắc. Đôi dép có đế không quá dày, quai trước rộng, quai sau nhỏ phù hợp với chân Bác.
Trên đường đi công tác, Bác nói đùa với các cán bộ đi cùng:
- Đây là đôi dép thần kỳ từ truyền thuyết xa xưa... Đôi dép của thần đất, đi đến đâu cũng thành công.
Khi gặp suối hoặc trời mưa trơn, bùn nước làm cho việc đi trở nên khó khăn, Bác thường tháo dép ra, cầm trong tay. Khi đi thăm bà con nông dân, bước trên những cánh đồng đang cấy trồng hoặc thu hoạch, Bác lại cuốn quần cao và bước vào ruộng lúa, đôi khi cầm dép trong tay hoặc kẹp nó dưới nách... Đã mười một năm trôi qua và đôi dép ấy vẫn còn nguyên vẹn... Các chiến sĩ bảo vệ cũng đã vài lần 'nhắc' Bác đổi dép nhưng Bác luôn nói rằng 'vẫn còn đi được' cho đến khi Bác đi thăm Ấn Độ, khi đó, khi Bác lên máy bay và ngồi trong buồng riêng, mọi người trong đội bảo vệ đã bí mật giấu đi đôi dép cũ, để sẵn một đôi giày mới...
Máy bay hạ cánh tại Niu-đê-li, Bác đi tìm đôi dép. Mọi người nói: Có lẽ nó đã được đặt xuống trong kho hàng của máy bay rồi đấy... Thưa Bác....
- Bác biết rằng các cháu đã đặt dép của Bác đi đúng không. Đất nước của chúng ta vẫn chưa độc lập hoàn toàn, và nhân dân vẫn còn phải đối mặt với nhiều khó khăn. Bác đi giày cao su, nhưng bên trong lại mang đôi tất mới, đó là đủ lịch sự - Bác nói nhẹ nhàng.
Vậy là các anh chiến sĩ phải trả lại đôi dép để Bác đi vì dưới lòng đất, chủ nhà đang chờ đợi...
Trong thời gian Bác ở Ấn Độ, nhiều chính trị gia, nhà báo, nhà làm phim... đều rất quan tâm đến đôi dép của Bác. Họ cúi xuống sờ soạng quai dép, chụp ảnh từ nhiều góc độ, ghi chép kỹ lưỡng... khiến cho đội bảo vệ phải cẩn thận hơn và bảo vệ “đôi hài thần kỳ” đó.
Năm 1960, Bác đến thăm một đơn vị Hải quân nhân dân Việt Nam. Vẫn là đôi dép “lừa thời gian” ấy, Bác đi thăm nơi ăn, nơi ở, trại chăn nuôi của đơn vị. Các chiến sĩ đông đảo kéo theo, ai cũng muốn chen lấn, vượt qua để được gần Bác hơn. Bác mỉm cười, nắm tay chiến sĩ này, vỗ vai chiến sĩ khác. Đột nhiên Bác dừng lại:
- Được rồi, các cháu ơi, giày của Bác sắp tụt rồi...
Nghe Bác nói, mọi người dừng lại, cúi đầu im lặng nhìn đôi dép rồi lại bắt đầu nói ầm lên:
- Thưa Bác, cháu, cháu sẽ sửa lại...
- Thưa Bác, cháu, cháu có thể sửa được ạ...
Nhìn thấy vậy, các chiến sĩ bảo vệ trong đoàn chỉ biết cười vì họ biết rằng đôi dép của Bác đã phải được sửa chữa nhiều lần rồi... Bác cười và nói:
- Cũng phải để Bác đến gốc cây kia để có nơi dựa mà đứng đã! Bác “nhấp nhô” đi đến gốc cây, một tay nắm chặt vào cây, một chân co lại để tháo dép ra:
- Đây đây! Ai đủ khả năng thì hãy giúp Bác sửa chữa đôi dép này... Một anh chàng nhanh tay giật lấy đôi dép, cầm lên nhưng rồi lại lúng túng, bối rối. Người bên cạnh thấy vậy, vội vàng “trốn thoát”...
Bác phải nhắc nhở:
- Ơ kìa, ngắm mãi thế, nhanh lên đi để Bác tiếp tục hành trình. Anh chiến sĩ trước đó đã quay trở lại với cái búa và một số đinh:
- Cháu ơi, hãy để cháu sửa dép... Mọi người lập tức rải ra. Trong nháy mắt, đôi dép đã được sửa chữa xong. Những chiến sĩ không có cơ hội sửa dép cảm thấy tiếc nuối:
- Vì dép của Bác đã quá cũ. Thưa Bác, Bác hãy đổi đôi dép mới đi ạ...
Bác nhìn các chiến sĩ và nói:
- Các cháu nói đúng... nhưng chỉ đúng một phần... Đôi dép của Bác có tuổi đời dài nhưng chỉ mới bị hỏng quai. Sau khi được sửa chữa một cách chắc chắn như thế này, nó vẫn còn rất lâu để ‘’phục vụ’’! Việc mua đôi dép mới không đáng kể, nhưng cho đến khi thực sự cần thiết thì không nên... Chúng ta phải tiết kiệm vì đất nước của chúng ta vẫn còn đang khó khăn...
Câu 2
Thảo luận về nội dung câu chuyện (bài thơ, bài văn, bài báo) mà bạn em đã giới thiệu:
a, Bạn thích nhân vật (hoặc chi tiết, hình ảnh) nào nhất? Tại sao?
b, Câu chuyện (bài thơ, bài văn, bài báo) đó thể hiện điều gì?
Phản hồi:
a, Bác Hồ là người mà em ngưỡng mộ nhất. Bởi vì Bác là một người sống đơn giản, tiết kiệm, tận tụy với công việc của mình.
b, Bài học mà chúng ta học được từ câu chuyện này là lối sống giản dị, tiết kiệm của Bác Hồ. Dù ở vị thế cao quý nhưng Bác vẫn giữ cho mình một phong cách sống khiêm tốn, không xa hoa, không lãng phí. Cuộc đời của Bác là một tấm gương sáng cho đức độ: Cần cù, kiệm nghĩa, chính trực, và tận tụy với công việc. Lối sống giản dị của Bác là điều mà mỗi người chúng ta nên học tập.