(Mytour) Chư Phật Bồ tát giúp đỡ chúng sinh, dẫn dắt họ trên con đường đúng đắn, rời bỏ sự vô minh và tìm thấy hạnh phúc. Sáu độ là những lời Phật dạy để tu tâm và tìm kiếm sự an lạc, hãy học và áp dụng chúng để cải thiện bản thân và giúp đỡ người khác.
1. Độ Bố thí
Đứng đầu trong sáu độ là độ Bố thí, người tu học Phật phải hiểu rõ ý nghĩa của Bố thí. Đây là việc không chỉ vì lợi ích cá nhân mà còn vì lợi ích của mọi người, không mong chờ sự đền đáp. Bố thí không cần đòi hỏi sự trả ơn, chỉ giúp đỡ theo duyên phận.
Bố thí giúp loại bỏ lòng tham, vì khi mở lòng ra, không còn áp đặt hay nuối tiếc. Hành động vô tư giúp đỡ người khác mang lại phước lành cho bản thân mình, không mong đợi phản hồi. Nếu Bố thí ép buộc, sẽ gây ra hậu quả không tốt cho tâm linh.
2. Độ Trì giới
Tuân thủ quy củ, không làm việc ác, tích cực hành thiện là trì giới. Trợ giúp người là bố thí, hành thiện tích đức. Bố thí mới trọn vẹn khi tuân thủ trì giới.
Cướp của người giàu chia cho người nghèo, đánh giết kẻ có tiền để chia cho kẻ khó khăn không thể là việc thiện. Hãy tránh xa ác nghiệp, sửa sai, phát quang chính niệm, không bạo lực.
Nắm giới chính là tuân thủ quy củ, pháp luật, không cãi vã trong gia đình, giữ nguyên tắc ngoài xã hội.
Nóng giận là nguồn gốc của sân hận, nhẫn nhịn có thể hóa giải. Hãy học tuệ nhẫn, kiềm chế bạo tính, lòng nhân từ rộng lượng.
Học một điều thôi, sinh trăm phúc, nghênh vạn lành, nhu hòa, kiềm chế bạo tính. Hãy học bụng to, miệng cười tươi, lòng quảng đại, không cau có.
Phật Di Lặc là biểu tượng của sự nhẫn nhịn, tu được chữ nhẫn là việc nhẫn được mà nhẫn. Hãy tu học để đạt cảnh giới cao nhất của nhẫn.
Tuân theo Phật Di Lặc không phải lúc nào cũng phải cười, không được giả dối. Sự nhẫn không phải là giả tạo, mà là kiềm chế tính nóng, luôn giữ thiện tâm và hành động chuẩn mực.
Phật không nói dối, người theo Phật cũng vậy, thẳng thắn với tâm tư. Tu nhẫn không phải là luyện vẻ mặt giả dối, mà là kiềm chế tính nóng, giữ thiện tâm và hành động chuẩn mực.
Con người sợ lười biếng, vì lười sinh tính ỷ lại vô năng, vô minh. Người tu hành Phật pháp phải có tinh thần tiến lên, không nhác lười, không dối gạt chính mình.
Tinh thần tiến lên đối với mình như đối với Phật. Không làm việc ác, không làm tổn thương người khác, luôn học hỏi và thiện hơn mỗi ngày.
Mỗi ngày học hỏi mới, thiện hơn hôm qua, trí hơn hôm nay, đó mới là tinh thần tiến lên. Không dối gạt chính mình, không làm việc ác.
Thiền định là pháp pháp tu tâm, giúp tâm tĩnh lặng, ý thức rõ ràng, tinh thần tỉnh táo.
Trong Phật giáo, thiền định được coi trọng vì loại bỏ tâm tư tán loạn, tạo ra trí tuệ. Có trí thì không ngu ngốc, hướng tới điều tốt đẹp, bài trừ tham lam sân hận.
Thiền định giúp loại bỏ buồn phiền, tĩnh tâm tĩnh thân, đưa vào cõi hư vô để tự phản tỉnh. Người thiền định hiểu nhẫn, tinh tiến, trì giới, có lòng bố thí và bồi dưỡng trí tuệ.
Để có trí tuệ, cần phải có Bát Nhã. Trí tuệ dẫn đường, thiện tâm hướng lối. Thiền định là con đường dẫn tới Phật Pháp nhiệm màu.
Tu Lục độ giúp con người thoát khỏi mê muội, đến với thế giới Phật pháp nhiệm màu. Lời Phật dạy mong mọi người hiểu và thấm nhuần, tự soi mình và hành động.
Thiền định là phương pháp để loại bỏ tâm tư tán loạn, tạo ra trí tuệ. Có trí thì không làm chuyện ngu ngốc, hướng tới những điều tốt đẹp.