Xin chào mọi người, tôi là Phương, sinh viên năm nhất tại một trường ĐH kinh tế nổi tiếng ở TP.HCM. Tôi muốn chia sẻ câu chuyện về việc tôi đã cố gắng tham gia nhiều câu lạc bộ và đoàn trong trường, nhưng lại gặp phải nhiều thất bại. Không phải vì tôi thiếu năng lực, mà là vì tôi vội vàng quá?
Ngủ quên trong chiến thắng.
Ngay khi nhận được tin đậu vào trường ĐH mà tôi mong ước, tôi đã nghĩ rằng, rời xa sự an toàn của ba mẹ sẽ giúp tôi tự do hơn, có cơ hội làm những gì tôi yêu thích, những điều mà tôi mong muốn.
Tuy nhiên, mọi thứ không dễ dàng như tôi tưởng. Tôi đầy hoài bão và ham muốn bước vào cánh cổng trường, tin rằng đây sẽ là nơi tôi đạt được thành công.
Sau một tuần học, tôi bắt đầu cảm thấy chán nản với lượng bài tập lớn và kiến thức sâu rộng mà tôi không biết bắt đầu từ đâu. Tôi cảm thấy mất phương hướng và mất cân bằng giữa học và chơi, làm cho bản thân tôi dần trở nên kiệt sức. Tôi bắt đầu trì hoãn việc học và dành thời gian cho việc đi chơi với bạn bè, tự nhủ rằng đó là cách để giải tỏa stress, nhưng thực ra chỉ là lời biện hộ cho sự lười biếng của bản thân. Cuối cùng, tôi chìm vào sự vui chơi cùng bạn bè, may mắn có một người bạn luôn ở bên cạnh, động viên và giúp đỡ tôi vượt qua khó khăn.
Đã nhắc nhở lòng mình rằng không làm điều gì làm ba mẹ buồn lòng, đã tự nói với bản thân rằng sẽ cố gắng học tốt để trở thành một người con đáng tin cậy và nương tựa cho ba mẹ. Nhưng liệu có phải là điều đó càng trở nên khó khăn hơn nếu ta không nhận ra sớm? Việc liên tục đi chơi và ăn uống không kiểm soát khiến sức khỏe của tôi ngày càng suy yếu, đau bụng, đau dạ dày, tinh thần rầu rĩ. Bạn thân của tôi như một tia sáng nhỏ trong tâm hồn u ám của tôi, đưa ra đôi tay cứu rỗi tôi khỏi những thời kỳ u ám trong cuộc sống.
Vậy nên, khi đến một nơi xa lạ, xa ba mẹ và quê nhà của chính mình. Điều mà chúng ta cần nhất, chính là sự hiện diện của người bạn mà ta luôn tin tưởng và xây dựng các mối quan hệ xung quanh. Nếu bạn là người hướng nội, hãy cố gắng mở rộng lòng để kết nối với những người xung quanh, đừng ngần ngại, cơ hội sẽ đến với những người biết nắm bắt. Mặc dù có thể bạn sẽ không có nhiều mối quan hệ, và giao tiếp cũng có thể gặp khó khăn, nhưng liệu không phải là chất lượng quan trọng hơn số lượng? Chúng ta không cần phải vội vã, hãy từ từ cố gắng, từ từ thay đổi, bạn sẽ có những người bạn, những kỷ niệm không bao giờ quên trong cuộc đời.
'Thế giới này thật kỳ lạ, những người yếu đuối thường tỏ ra mạnh mẽ, những người có tâm hồn mạnh mẽ thường tỏ ra yếu đuối bên ngoài. Bạn có biết không, mạnh mẽ hay yếu đuối đều không quan trọng, quan trọng nhất là bạn có thể tìm thấy một người hiểu bạn và chia sẻ cảm xúc của mình' - Đắm chìm trong cô đơn, Kulzsc
Một bước xuất phát mới
Sau khi nhận ra những điểm yếu của bản thân, tôi bắt đầu tham gia các câu lạc bộ và hội sinh viên của trường.
Từ đó, tôi bắt đầu kết bạn với những người mới từ khi bước chân vào trường. Đăng ký tham gia một hội thực sự là một thách thức lớn, một áp lực lớn. Tôi chưa bao giờ phải cố gắng đến vậy cho bất cứ điều gì trước đây, thức khuya đến 2h sáng. Khi rảnh rỗi, tôi thường mang máy tính ra làm việc đến hết deadline, nhưng được đi ăn uống và chơi với mọi người có lẽ là những khoảnh khắc bận rộn nhất nhưng cũng là những kỷ niệm đáng nhớ nhất trong những năm đại học của tôi.
Trong quá trình apply Hội, mặc dù biết mình không giỏi nhưng mình luôn cố gắng học hỏi và tiếp thu, tự tin tham gia các hoạt động và kết nối với mọi người để không cảm thấy lạc lõng.
Dù đã dành nhiều tâm huyết và nỗ lực cho Hội nhưng mình vẫn rớt. Khi nhận được tin tức đó, mình cảm thấy bàng hoàng và không thể tin được. Dù đã nghe nhiều lời an ủi khi rớt Hội nhưng khi trải qua mình mới thấu hiểu sự thất vọng ấy.
“Thời gian không chờ đợi bất kỳ ai, thay vì ngồi đó buồn rầu, hãy tự mình lập kế hoạch và không ngừng cố gắng. Hãy dậy và tìm kiếm cơ hội mới!”
Sau đó, mình quyết định tham gia câu lạc bộ. Dù không hoàn toàn hướng nội, mình vẫn cố gắng mở lòng và trò chuyện với mọi người, mặc dù đôi khi không biết nên nói gì. Việc này là một bước tiến lớn đối với mình, và mình rất hạnh phúc với những thành công nhỏ này.
'Mình không hy vọng cuộc sống luôn êm đềm, nhưng nguyện rằng dù gặp khó khăn, ta vẫn giữ nguyên tình yêu với cuộc sống.'- Vũ Thu Hoài