Dưới đây, để hỗ trợ bạn đọc có thêm nhiều tài liệu ôn tập môn Ngữ văn lớp 12, Mytour xin giới thiệu đến bạn đọc tài liệu Luận điểm xã hội: Kiến thức không biên giới nhưng người học cần yêu Tổ quốc (Louis Pasteur) để tham khảo.
Tài liệu này bao gồm 2 dàn ý cụ thể kèm theo các bài văn mẫu để bạn tham khảo. Ngoài ra, bạn có thể tham khảo thêm một số bài văn luận điểm xã hội về bảo tồn sự trong sáng của tiếng Việt, về lối sống đẹp hoặc Sống chậm lại, suy nghĩ sâu hơn, yêu thương nhiều hơn... để có nhiều tài liệu ôn tập môn Ngữ văn hơn. Dưới đây là chi tiết nội dung, mời bạn tải tài liệu tại đây.
Dàn ý Kiến thức không biên giới nhưng người học cần yêu Tổ quốc
Dàn ý chi tiết số 1
I. Khai mạc:
Dẫn nhập, đặt vấn đề.
II. Nội dung chính:
1. Thảo luận:
- 'Học vấn không phân biệt quốc gia':
+ Kiến thức học vấn: là sự tích luỹ của con người qua quá trình học hỏi và nghiên cứu, được thừa hưởng và phát triển từ hàng ngàn năm trước đến nay.
+ Học vấn không phân biệt quốc gia: việc học không bị ràng buộc bởi biên giới, quốc tịch hay quê hương cụ thể nào. Ở bất kỳ nơi nào mà con người có điều kiện để học tập và phát triển trí tuệ, thì sự học vẫn luôn hiện diện.
- Tuy nhiên, người học vẫn cần yêu Tổ quốc: điều này không trái ngược với ý kiến trên: Tổ quốc là nơi sinh ra, lớn lên, có mối liên kết đặc biệt với mỗi cá nhân. Mỗi người đều có quê hương, tổ quốc riêng, là nơi mà họ gắn bó, yêu thương và có trách nhiệm, nhiệm vụ bảo vệ, phát triển và cống hiến.
2. Thảo luận:
a) Phân tích - minh họa:
* Học vấn không phân biệt quốc gia:
* Người học cần có tình yêu với Tổ quốc:
- Dù học tập ở đâu và thành công ở đâu, sự trách nhiệm và lòng yêu nước vẫn luôn cần thiết.
- Nhiều người Việt Nam đi học và làm việc ở nước ngoài nhưng luôn ghi nhớ nguồn gốc của mình. Họ là cây cầu kết nối giữa quê hương và thế giới, đồng thời đóng góp kiến thức, vốn lực để xây dựng và phát triển đất nước, cũng như quảng bá hình ảnh đất nước.
Dẫn chứng: Lê Bá Khánh Trình (Huy chương vàng Toán quốc tế), Đặng Thái Sơn (giải thưởng âm nhạc quốc tế), Giáo sư Trần Văn Khê, Giáo sư Ngô Bảo Châu.
b) Nhận xét:
- Ý nghĩa: như một chiếc la bàn chỉ đường cho mỗi người trên con đường học vấn và trong cuộc sống, tiến tới sự phát triển tri thức cao và mục tiêu lớn, biết hy sinh và đóng góp cho xã hội.
- Phê bình: lối sống lạc quan, coi thường học vấn, bỏ rơi quê hương, quên nguồn cội, học với mục đích nhỏ bé, tầm thường, sống ích kỷ.
3. Bài học rút ra:
- Nhận thức:
+ Cần có lòng ham học, không ngừng khám phá, tìm hiểu: Học tập là cuốn sách không có trang cuối.
+ Học phải có lựa chọn, phải hòa mình nhưng không được phép mất đi bản sắc văn hóa đặc trưng của dân tộc.
- Hành động cụ thể:
+ Đặt ra mục tiêu học tập chính xác, quyết tâm và hành động thẳng thắn.
+ Học cần phải có phương pháp, có kế hoạch.
+ Phát triển bản thân, rèn luyện kỹ năng mềm.
III. Kết luận:
- Xác nhận quan điểm chính xác.
- Liên kết với hoàn cảnh hiện tại của đất nước: Đổ mồ hôi để thu hoạch tri thức.
Dàn ý chi tiết thứ 2
1. Mở đầu bằng vấn đề cần thảo luận:
Nido Qubein đã từng nói: 'Niềm tin vào khả năng của bản thân, khi đủ mạnh mẽ, sẽ làm bạn bất ngờ trước những thành tựu mà bạn có thể đạt được. Điều này thật đúng đắn. Con người có một khả năng vô hạn, nhưng không phải ai cũng nhận ra và tận dụng điều đó. Việc đọc câu chuyện về chú chim đại bàng, sống một cuộc đời khiêm tốn do không nhận thức được tiềm năng của mình, khiến chúng ta càng thấu hiểu điều đó.
2. Giải thích và làm rõ ý nghĩa của câu nói:
Dospasons (Mỹ) đã từng nói: 'Bạn có thể khiến mọi người rời xa quê hương của họ, nhưng không thể lấy đi quê hương trong trái tim họ. Quê hương luôn chiếm một vị trí quan trọng trong tâm hồn của mỗi người. Người không thể tồn tại nếu thiếu đi quê hương. Nhớ về vai trò của quê hương, nhà bác học L. Pasteur đã nói: 'Tri thức không có biên giới, nhưng người có tri thức phải biết trân trọng tổ quốc của mình.
- Lời của nhà bác học L. Pasteur nhấn mạnh vai trò của quê hương đối với những người có tri thức, những người trí thức trong xã hội. Người ta càng tiếp xúc với tri thức, với thành tựu của thế giới hiện đại, thì càng phải biết trân trọng, biết ơn và đóng góp cho quê hương, đất nước của mình.
3. Phân tích và giải thích:
Tại sao có thể nói học vấn không có quê hương?
Học vấn có thể đến từ nhiều nguồn nhưng lại là tài sản chung của nhân loại. Không ai sở hữu 'bản quyền' về học vấn. Đặc biệt trong thời đại hiện nay, khi thông tin phát triển mạnh mẽ, tri thức trở nên dễ dàng tiếp cận hơn bao giờ hết. Mọi người có thể tiếp xúc với mọi loại tri thức, ở bất kỳ thời điểm nào và ở bất kỳ địa điểm nào. Đó cũng là quyền lợi cơ bản nhất của mỗi con người. Học vấn không có biên giới cũng là vì điều này. Chỉ có những người như vậy mới có thể tận dụng tri thức của mình một cách có ích nhất, đúng đắn nhất và hiệu quả nhất. Nhận thức được nguồn gốc, hiểu rõ những điều mà Tổ quốc đã trao cho chúng ta, con người sẽ có hành động đúng đắn hơn. Ngược lại, sở hữu học vấn mà không có quê hương cũng giống như ngôi nhà cao không có móng vững, chỉ cần một cơn mưa, một cơn gió lớn cũng có thể làm đổ gãy nó.
- Thể hiện lòng yêu nước, người có học vấn phải biết sử dụng học vấn một cách ý nghĩa, phục vụ lợi ích cho cộng đồng, cho dân tộc của mình. Học vấn của họ phải được sử dụng để xây dựng đất nước ngày càng mạnh mẽ, phát triển hơn, không kém phần cường quốc. Người có học vấn, dù tiếp xúc với nhiều nền văn hóa khác nhau nhưng vẫn cần giữ vững bản sắc văn hóa của mình, không bị tan biến, không mất đi. Tình yêu đối với tổ quốc của họ thể hiện rõ trong lối sống, trong phong cách sinh hoạt, gìn giữ tinh thần dân tộc, bảo tồn truyền thống, phẩm chất của dân tộc.
(Ở mỗi luận điểm lớn cần có các dẫn chứng thực tế, thuyết phục)
- Trong những năm gần đây, chúng ta thường nghe đến căn bệnh chảy máu chất xám. Đó là căn bệnh của những người có học vấn, tri thức, những người được tổ quốc tạo điều kiện thuận lợi để tiếp cận tri thức nhưng lại sử dụng nó với mục đích cá nhân, làm lợi cho bản thân. Đây là căn bệnh mâu thuẫn với truyền thống dân tộc. Mỗi người tri thức khi ra thế giới, cần nhớ về nguồn gốc của mình. Chỉ có như vậy, đất nước mới phát triển và cuộc sống mới có ý nghĩa.
Bình luận:
- Câu nói đưa ra một bài học ý nghĩa, đặc biệt trong bối cảnh đất nước đang hội nhập. Những người có học vấn, tiếp xúc với văn minh nhân loại cần biết trân trọng nguồn gốc, sử dụng tri thức để xây dựng quê hương, đất nước. Tuy nhiên, các cơ quan có thẩm quyền cần có chính sách, chế độ phù hợp cho những người tài.
- Liên quan đến bản thân: Những người viết cũng là những người có học vấn, tri thức, nhìn nhận bản thân mình như thế nào, từ đó đề xuất hướng đi đúng đắn.
Bài văn mẫu: Học vấn không có quê hương nhưng người học phải có Tổ quốc
Bài tham khảo 1
Nhà văn Nguyễn Tuân đã truyền đạt tình cảm với cội nguồn, truyền thống dân tộc qua tác phẩm “Vang bóng một thời”, nhưng tại sao ông vẫn cảm thấy “Thiếu quê hương”? Hồn thơ Tế Hanh gắn bó với nước non, quê cha đất tổ suốt cả cuộc đời - đó là tình cảm không bao giờ phai nhạt trong ông. “Quê hương” - tiếng gọi đó quá gắn bó! “Quê hương” - tình cảm đó mênh mông biết bao! Có lẽ vì thế mà L. Pasteur đã nói: “Học vấn không có quê hương nhưng người học phải có Tổ quốc”
Vạn vật trong tạo hóa đều có nguồn gốc, nơi bắt đầu thế nhưng với L. Pasteur tại sao học vấn lại không? Ban đầu có vẻ phi lý, nhưng nếu xem xét trong quá trình cuộc sống của ông, đó hoàn toàn là điều đúng đắn. Bởi vì, tất cả tri thức, chân lý, đạo nghĩa trên cuộc đời này không thuộc phạm vi sở hữu của bất kỳ cá nhân nào. Những điều đó là của toàn nhân loại, nhưng chỉ trở nên hữu ích khi mỗi người biết tiếp thu và lựa chọn đúng đắn. Vì thế, “học vấn không có quê hương”.
Nhưng ngược lại, người sở hữu tri thức nhân loại - thứ không có nguồn gốc, lại phải có quê hương. Theo quy luật của cuộc sống, cây có cội, suối có nguồn, con người cũng không nằm ngoài vòng tạo hóa ấy.
Thật vậy, 'học vấn không có quê hương'... Trong kho tàng kiến thức của loài người thì con người chúng ta chưa có ai có thể chinh phục được kho tàng đó, mà chỉ dừng lại ở một góc độ nào đó trong cái kho tàng tri thức đó mà thôi, vốn kiến thức của chúng ta chỉ như một hạt nước nhỏ ở đại dương. Chính vì thế, học vấn không có nguồn gốc cụ thể, vì con người chúng ta tiếp cận với nó dưới mọi hình thức và dưới mọi góc độ khác nhau của học vấn, như Việt Nam chúng ta có câu 'đi một ngày đàng, học một sàng khôn'. Chúng ta tiếp thu tri thức một cách rộng rãi cho nên điều khẳng định trên của L. Pasteur là hoàn toàn đúng.
Trước hết, người có quê hương là người biết rõ nơi mình sinh ra, quê hương, nguồn gốc, và dòng họ của mình. Nhưng “quê hương” không chỉ đơn thuần là điều đó. “Có quê hương” là mang trong lòng tình yêu với nơi sinh ra, là trân trọng và bảo tồn bản sắc văn hóa dân tộc, là mong ước trở về mái ấm sau mỗi chuyến đi xa... Và là nguồn cảm hứng... hồn dân tộc...
“Quê hương là gì hả mẹ
Mà cô giáo dạy phải yêu
… Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn lên thành người”
(Quê hương – Đỗ Trung Quân)
Quả thật, người học phải có quê hương vì tình yêu quê hương là giá trị tinh thần cơ bản, là nền móng để hình thành nhân cách con người. Tiếp nhận văn hóa, con người mở rộng tri thức và nhận ra giá trị của quê hương. Tình cảm này trở thành ý thức trách nhiệm phục vụ đất nước. Các đạo lý, truyền thống dân tộc được bảo tồn và phát triển.
Tiến sĩ toán học Lê Bá Khánh Trình là một ví dụ điển hình. Dù được mời làm việc tại các trường Đại học danh tiếng trên thế giới, ông đã chọn quay về quê nhà để đóng góp cho ngành Toán nước nhà.
Tuy nhiên, có những người học vấn nhưng không có tình cảm cốt lõi của con người. Như Nhĩ trong truyện Bến quê của nhà văn Nguyễn Minh Châu, một thanh niên tri thức sau khi đi khắp thế giới mới nhận ra giá trị của quê nhà. Trong thực tế, một số thanh niên trẻ có học vẫn có những lối sống đáng trách.
Tình yêu quê hương khơi dậy sự sáng tạo của người nghệ sĩ. Yêu quê là yêu gia đình, là yêu ngôi làng, là yêu câu ca của mẹ, là thấm thía trong lòng cha. Học vấn là con đường để người ta mang trong mình tình yêu quê hương. Người có quê hương là người có học vấn.
Nhà bác học Pháp này đã sử dụng từ 'nhưng' để kết nối hai phần câu đối lập nhằm nhấn mạnh giá trị của 'Quê hương và Tổ quốc'. 'Nhưng người học vấn phải có Tổ quốc'. Tổ quốc là nơi chúng ta sinh ra, lớn lên cùng với các giá trị văn hóa và thiêng liêng, là nơi nuôi dưỡng tinh thần. Nhà thơ Đoàn Hữu Trung đã viết:
'Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi”
Tổ quốc là nguồn cội, là mảnh đất chôn rau cắt rốn, là nơi có gia đình, xóm làng, bè bạn, là không gian của những kỷ niệm ấu thơ và những giá trị thiêng liêng. 'Người có học vấn phải có Tổ quốc' không chỉ là một chân lí chung, mà còn là lời răn dạy, nhắn nhủ: Dù ở bất kỳ nơi đâu, những người hiểu đạo lí cũng phải ghi nhớ về Tổ quốc. Đó là tình cảm nhân văn sâu sắc trong lòng con người, đặc biệt là những người ở xa quê hương.
Tổ quốc là điểm tựa để bay cao bay xa trên bầu trời tri thức. Mẹ Tổ quốc luôn chào đón những người con xa trở về với mong muốn xây dựng. Tình yêu Tổ quốc là mối liên kết hai chiều giữa con người và đất nước. Câu nói của L. Pasteur là hoàn toàn chính xác, dựa trên lòng người và truyền đạt một bài học về cách sống: không ai có thể quên Tổ quốc.
Yêu quê hương cũng đồng nghĩa với việc biết trân trọng và gìn giữ những giá trị truyền thống của đất nước. Như Vũ Đình Liên đã nhớ về “Những người muôn năm cũ/ Hồn ở đâu bây giờ”, như nhân vật bà Hiền – “một người Hà Nội của hôm nay, thuần túy Hà Nội không pha trộn” – trong văn Nguyễn Khải, họ là những người được giáo dục để thấu hiểu vẻ đẹp truyền thống, những giá trị văn hóa của kinh đô ngàn năm. Họ trở thành điểm nối giữa hiện tại và quá khứ, sự kết hợp giữa nét hiện đại và những giá trị cổ xưa.
Liệu yêu nước có đồng nghĩa với việc tham gia vào các dự án lớn hay kế hoạch vĩ mô để thay đổi quê hương không? Tình yêu nước thể hiện qua những biểu hiện giản dị hơn.
Tất cả chúng ta đều xuất phát từ mẹ Âu Cơ, sống bên nhau trên mảnh đất ven biển Thái Bình Dương, làm cho hình bóng của quê hương luôn hiện hữu trong tâm khảm. Dù ở bất kỳ nơi đâu, chúng ta sẵn lòng đóng góp cho đất nước.
Nhà nước đã có chính sách thích hợp để tận dụng nguồn nhân tài chưa? Dù quê hương ta còn nghèo, nhưng chúng ta nên mở cánh cửa cho những tài năng mang lại sự phồn thịnh cho đất nước, đừng chỉ nghĩ đến chi phí ngay bây giờ mà hạn chế bản thân. Chảy máu chất xám đang là một vấn đề của xã hội, nhưng chúng ta có thể giải quyết được bằng những người tài năng, yêu quê hương.
“Dòng suối đổ vào sông, sông đổ vào biển, con sông biển trở thành biển. Tình yêu nhà, yêu làng xóm, yêu nhà tranh trở thành tình yêu Tổ quốc”. Cũng như câu văn của I-li-a Ê-ren-bua, những biểu hiện nhỏ nhặt nhất cũng có thể thể hiện tình yêu quê hương. Thanh niên Nhật thể hiện tình yêu bằng cách sáng tạo vật liệu thân thiện với môi trường, bảo vệ không gian xanh. Thanh niên Phi-lip-pin tổ chức nhóm tình nguyện để giúp đỡ nạn nhân của thiên tai. Còn bạn, một thanh niên Việt Nam, bạn làm gì?
Chúng ta không thể quên Tổ quốc và quê hương của mình dù có trình độ học vấn cao như Ăng ghen hay L-Pasteur. Thay vào đó, chúng ta phải học hỏi để làm cho Tổ quốc Việt Nam hùng mạnh, như lời bác Hồ đã nói: 'Non sông, đất nước Việt Nam của chúng ta có thể sánh ngang với các cường quốc năm châu khác nhờ vào công lao học vấn của chúng ta...'
Chúng ta không thể quên đi quê hương của mình. Ngược lại, chúng ta phải học hỏi để tôn vinh Tổ quốc Việt Nam. Đó là lời bác Hồ đã dạy: 'Non sông, đất nước Việt Nam của chúng ta có thể sánh ngang với các cường quốc năm châu khác nhờ vào công lao học vấn của các cháu...'
Trong 'Bài học đầu cho con', nhà thơ Đỗ Trung Quân đã mô tả quê hương – Tổ quốc thông qua những điều giản dị như chùm khế, cầu tre, hương cau rụng trắng ngoài thềm… để kết luận rằng không nhớ quê hương thì sẽ không lớn nổi thành người. Thơ và nhạc đã lan tỏa tình yêu quê hương trong lòng người Việt từ khi ra đời cho đến nay.
Tri thức không giới hạn. Kiến thức được chia sẻ từ thời cổ đại đến ngày nay thông qua các triết lý Phật giáo, Thiên Chúa giáo, Nho giáo, Đạo giáo đến các lĩnh vực khoa học như hoá học, vật lý, sinh học, toán học… Mục đích là làm giàu cho tâm hồn, trí tuệ và dân tộc, đã khơi mở ra phong trào du học trên thế giới. Những nhân cách như Hồ Chí Minh, Trần Đại Nghĩa, Đặng Văn Ngữ, Phạm Ngọc Thạch, Nguyễn Văn Thủ, Kha Vạn Cân đã từ bỏ cuộc sống giàu sang ở nước ngoài để về phục vụ Tổ quốc.
Học vấn không biên giới, nhưng người học phải tôn trọng và yêu quý Tổ quốc.
Ngày nay, nhiều thanh niên du học và trở về đóng góp cho sự phát triển của đất nước. Điều này chứng tỏ một phần câu nói của L.Pasteur: Học vấn không có giới hạn quê hương.
Mặc dù học vấn không gắn liền với quê hương; nhưng 'người học phải mang theo Tổ quốc'. Tổ quốc là nơi sinh ra, là nơi cha mẹ, ông bà, Tổ tiên ta sống qua từng thế hệ. Người học không chỉ là những ai đi học trường, mà còn là những ai muốn trau dồi kiến thức và yêu quê hương – Tổ quốc – dân tộc.
Hồ Chí Minh, thông qua việc tìm kiếm giải phóng dân tộc, đã thể hiện rõ tinh thần 'người học phải có Tổ quốc'. Tư tưởng và lòng yêu nước của ông luôn tỏa sáng trong lịch sử Việt Nam.
Ngày nay, trong thời đại hiện đại với sự phát triển của tri thức và công nghệ, chúng ta có nhiều cơ hội hơn để học tập và trở nên tự hào về Tổ quốc. Việc hiểu biết về lịch sử và quê hương giúp chúng ta nhận thức rõ giá trị của Tổ quốc và dân tộc.