Yêu cầu
Luận văn xã hội về câu tục ngữ: 'Khi hùm chết, người ta lấy da; khi người chết, người ta lấy tiếng'
Giải đáp chi tiết
Trải qua hàng ngàn năm, đã có vô số người sẵn lòng hy sinh tính mạng để bảo vệ danh dự và phẩm giá của mình. Đó là phẩm chất, là truyền thống văn hóa lưu truyền qua hàng đời của dân tộc Việt Nam. Một lần nữa, để khẳng định điều đó, câu tục ngữ của chúng ta là:
”Hùm chết để da, người ta chết để tiếng'
Câu tục ngữ phản ánh lại hiện tượng phổ biến trong cuộc sống, một trải nghiệm thực tế của con người. Con hùm khi qua đời, dù thân xác tan rã nhưng vẫn để lại bộ da quý giá. Tương tự, con người khi ra đi, dù tiếng tăm vẫn còn tồn tại mãi về sau. Qua ví dụ về tự nhiên, câu tục ngữ muốn truyền đạt một bài học: Phải sống sao cho khi mất đi, tiếng tăm vẫn còn tồn tại; không để lại dấu vết tiêu cực khi đã ra đi.
Bài học trong câu tục ngữ là một bài học quý giá sống mãi cùng thời gian. Trên thế gian này, từ lúc sinh ra cho đến khi qua đời, mọi thứ đều tuân theo quy luật có sinh có tử. Khi còn sống, chúng ta có người giàu có, kẻ nghèo khổ; người tài năng, kẻ vụng về, người hạnh phúc, kẻ bất hạnh. Nhưng khi qua đời, ai cũng chỉ là một xác không hồn, không còn gì ngoài giá trị tinh thần và tiếng tăm của bản thân. Nếu chúng ta sống một cuộc sống 'đẹp', thì tiếng tăm sẽ lưu truyền suốt hàng nghìn năm, trong khi nếu sống một cuộc sống 'không đẹp', thì tiếng xấu sẽ vẫn còn đọng lại:
'Bia đá còn nguyên vẹn sau trăm năm
Chỉ cần một lời đàm tiếu, bia miệng đã trở nên trống trải nơi nào'
Rõ ràng, dù ai cũng phải đối mặt với cái chết, nhưng tiếng tăm phải được truyền đi qua thời gian. Ngày xưa, Trần Bình Trọng đã can đảm gọi vào mặt kẻ thù: 'Tốt hơn làm quỷ ở Nam chứ không muốn làm vua ở Bắc' và cùng với Nguyễn Trãi, Lê Lợi... những anh hùng dân tộc, mãi mãi là niềm tự hào của dân tộc Việt Nam. Ngược lại, những vị vua như Lê Chiêu Thống cõng rắn cắn gà nhà, Nguyễn Ánh tham chiến viện đế quốc Pháp... Dù họ đã rời bỏ thế gian này, nhưng tiếng tăm tiêu cực vẫn mãi đọng lại với dân tộc Việt Nam, vẫn bị chỉ trích và căm ghét. Thậm chí, ca dao cũng kể về con cò đã qua đời nhưng vẫn giữ sự trong sạch, thanh cao để cháu con sau này tự hào. Với con người có suy tư, có tri thức, thà 'Tốt danh hơn lành áo'. Câu tục ngữ là phương châm, là chân lý cõi lòng của mỗi người.
Tuy nhiên, luôn tồn tại những người không có ý thức, sống thiếu đạo đức, không coi trọng giá trị đạo đức. Họ coi đạo đức là thứ vô nghĩa, không quan trọng. Đó là những người hẹp hòi, không nhìn xa trông rộng, không hiểu được rằng đạo đức chính là nền tảng của cuộc sống. Họ sống một cuộc sống vô nghĩa, trống rỗng. Những loại người như thế là cặn bã của xã hội mà cần phải loại trừ. Mặt tốt và mặt xấu luôn tồn tại song song trong xã hội, câu tục ngữ là cẩm nang giúp ta khai thác mặt tốt để xã hội ngày một hoàn thiện hơn. Vì vậy, từ khi còn nhỏ, chúng ta cần xây dựng cho mình một phong cách sống đẹp, sống sao cho khi ra đi, ngàn năm sau mọi người vẫn còn nhớ đến chúng ta, chỉ khi đó chúng ta mới đáng tự hào với con cháu. Và nếu tất cả mọi người đều suy nghĩ và hành động theo cách đó, thì xã hội này sẽ trở nên tốt đẹp hơn biết bao!
Câu tục ngữ vẫn mãi sống trong lòng mọi người bởi nó là phương châm, giúp mỗi người trở thành người có ích cho đất nước và xã hội.