Cuộc sống ngày càng hiện đại và bận rộn, giống như một cuộc đua vận tốc cao, nơi chỉ cần bạn chậm lại một chút là sẽ bị bỏ lại. Dù là sáng hay chiều, trên những con đường luôn có những bóng người của học sinh, sinh viên, công nhân, doanh nhân, nhà báo,... Họ ra ngoài để học hỏi, phát triển bản thân và xã hội. Nhưng trong những hoạt động sôi nổi đó, có những người mắc phải 'căn bệnh' khó chữa này. Nó hạn chế sự tự chủ của họ, khiến họ cả ngày chỉ muốn nghỉ ngơi và thư giãn. Nó lan rộng nhanh chóng, nếu có người mắc thì cả đoàn đội có thể dính phải căn bệnh đó. Ngày nay, nó thường được gọi là “Bệnh ung thư lười” vì khả năng tái phát và lây nhiễm cao.
Lười lấy mình làm gì?
Thực ra, lười biếng là một phần của bản tính con người, có ảnh hưởng trực tiếp đến ý chí của họ. Lười biếng có thể là một bông hoa anh túc đẹp đẽ nhất. Nếu biết sử dụng đúng cách, bạn có thể giảm bớt nỗi đau và mệt mỏi. Nhưng nếu lạc quan quá mức, nó có thể làm hại bạn. Lười biếng không rõ ràng nhưng hiệu quả của nó có thể gấp hàng trăm, hàng nghìn lần so với những thứ khác. Nó cám dỗ con người bằng những phút giây thoải mái, rồi từ từ khiến họ nghiện nó. Ta không biết khi nào lười biếng tấn công ta, giống như nước ấm nấu ếch, đợi đến khi ta nhận ra thì đã quá muộn.
Mọi người đều nhận ra tác hại của lười biếng, nhưng tại sao lại có nhiều người rơi vào tình trạng đó?
Những người làm biếng thường tự an ủi bằng cách nói: “Cố gắng học làm gì, ra trường cũng không bằng đi làm công”, “Thôi mệt lắm dù sao cũng có đủ ăn đủ uống tao không cần làm nữa” hoặc “Mày có làm cả đời cũng không bằng người khác thì cố gắng làm gì nữa”. Nhưng thực tế không phải như vậy, đó chỉ là những lời bao biện, lời nói dối để tự dối lòng của họ. Câu trả lời thật sự rất đơn giản, đó là vì lười biếng làm cho họ cảm thấy thoải mái hơn. Lười biếng dễ dàng hơn rất nhiều so với việc phải cố gắng. Hiện nay, chúng ta có thể thấy rõ rằng, số lượng người trẻ tích cực hoạt động ít hơn rất nhiều so với ngày xưa. Một điều đáng chú ý là hầu hết những thanh niên lười biếng đều có mức sống trung bình trở lên (bao gồm tiền ăn, tiền ở và tiền đi lại). Vậy nguyên nhân dẫn đến điều này là gì? Tại sao những người trẻ có mức sống dưới trung bình lại chăm chỉ tham gia hoạt động và đi làm như vậy?
Đầu tiên, phải nói đến sự ỷ lại của lớp trẻ hiện nay đối với gia đình, ba mẹ hoặc những người thân quen xung quanh họ. Đa số các bạn trẻ ngày nay được gia đình chu cấp khá đầy đủ. Điều này không phải là xấu, vì ai trong số chúng ta không muốn con cái mình có một cuộc sống đầy đủ, không thiếu thốn? Tuy nhiên, do cuộc sống quá thoải mái, một số bạn trẻ bắt đầu có tình hình ỷ lại. Họ trở nên ngần ngại làm việc này, việc kia, bởi họ cho rằng mọi thứ đã được sắp đặt sẵn rồi. Điều duy nhất mà họ cần làm là tuân theo, nếu có điều gì xảy ra bất ngờ thì cũng có ba mẹ quản lý. Tất nhiên, các bậc phụ huynh cảm thấy vui lòng khi con cái họ nghe lời, bởi họ cho rằng đó là đứa trẻ ngoan ngoãn, biết nghe lời cha mẹ. Nhưng thực tế không phải như vậy, những đứa trẻ này đang sống theo những kế hoạch của người lớn trong gia đình. Trong trường hợp có vấn đề xảy ra với cha mẹ, khi không có ai bảo bọc họ nữa, những người trẻ này sẽ không có đủ sức mạnh và kiến thức để tồn tại trong xã hội. Dĩ nhiên, có những người vượt qua được những khó khăn này để tiếp tục cuộc sống, nhưng cũng có những người phải từ bỏ. Điều này đã xảy ra với Yang Suo, người được mệnh danh là kẻ lười biếng số một ở Trung Quốc. Mặc dù gia đình không giàu có, nhưng vì là con trai nên Yang Suo được ba mẹ bảo bọc nhiều từ nhỏ. Anh ta gần như không làm bất kỳ công việc gì. Điều này khiến anh ta dần dần trở nên ỷ lại vào bố mẹ và lười biếng hơn. Sau khi cả bố lẫn mẹ đều qua đời, anh ta được người anh em giới thiệu đi làm bồi bàn nhưng do quá trình sống tự lập của người khác, anh ta nhanh chóng bỏ việc và sống nhờ vào những bữa ăn miễn phí do cư dân trong làng cung cấp. Mùa đông năm 2009, người dân trong làng đã biết được tình trạng của anh và chia sẻ thức ăn để giúp anh vượt qua mùa đông. Tuy nhiên, do không biết nấu ăn và không có ý thức học, Yang Suo đã qua đời vì đói và lạnh ngay trong năm đó, khi chỉ mới 23 tuổi.
Một nguyên nhân khác gây ra sự lười biếng là thiếu kiến thức và kinh nghiệm trong cuộc sống. Điều này khiến họ không dám tìm việc làm và chỉ ở nhà giới hạn kiến thức của mình.
Hikikomori - Những người tự cô lập khỏi xã hội.Một nguyên nhân khác gây lười biếng là tâm lý may mắn của con người, tin rằng họ có thể vượt qua mọi trở ngại mà không cần chuẩn bị trước.
Mặc dù lười biếng có nhược điểm, nhưng trong một xã hội phát triển, nó có thể giúp con người trở nên tích cực hơn và có đủ năng lượng cho mỗi ngày mới.
Làm thế nào để tận hưởng lợi ích của lười biếng mà không để nó chiếm lĩnh cuộc sống? Đó là điều quan trọng.
Bước đầu tiên là học cách tự lập và phát triển kỹ năng mới, không nên phụ thuộc vào gia đình giàu có mà không tự làm gì cả.
Đặt ra mục tiêu rõ ràng và tập trung vào việc nâng cao kiến thức để đạt được mục tiêu đó, đừng chờ đợi may mắn mà không chuẩn bị.
Đừng đặt cược vào may mắn mà không có sự chuẩn bị, thành công đến từ nỗ lực và kiến thức tích lũy.
Helen Keller - Ví dụ về sự thành công từ nỗ lực và kiến thức.
Tập thể dục thường xuyên giúp bạn trở nên tự tin, hăng hái hơn và tạo ra cảm giác hạnh phúc.
Tập thể dục đều đặn giúp tăng cường động lực trong công việc (Nguồn: Google.com)
Hiện nay, có nhiều bạn trẻ trở nên mất hứng thú hơn trong xã hội. Họ cảm thấy tuổi trẻ không cần phải suy nghĩ và làm việc quá mức, chỉ cần thưởng thức cuộc sống là đủ. Điều này khiến họ luôn cho phép bản thân lười biếng thêm một chút, một chút rồi lại một chút nữa. Họ không nhận ra rằng một chút nhỏ có thể trở thành một thời gian dài, và thời gian kéo dài có thể tạo ra sự khác biệt lớn trong cuộc sống. Vì vậy, thay vì ngồi một chỗ và cho phép bản thân được nghỉ ngơi thoải mái, hãy học cách quản lý thời gian hiệu quả, để lười biếng trở thành người bạn đồng hành giúp bạn thư giãn mà không làm ảnh hưởng đến mục tiêu của bạn. Hãy nhớ rằng, dù bạn cố gắng ra sao, luôn có người khác đang cố gắng hơn bạn.
Tác giả: Oanh Nguyễn