Nhảy dù là môn thể thao mạo hiểm, trong đó người tham gia nhảy từ máy bay hoặc thiết bị bay khác và sử dụng dù để giảm tốc độ rơi xuống đất. Quá trình bắt đầu với sự rơi tự do và sau đó người nhảy sẽ mở dù ở độ cao nhất định để điều chỉnh tốc độ rơi và đảm bảo an toàn khi hạ cánh.
Lịch sử nhảy dù bắt đầu với Andre-Jacques Garnerin, người thực hiện cú nhảy dù đầu tiên từ khinh khí cầu vào năm 1797. Sự kiện nhảy dù từ khinh khí cầu tại San Francisco vào năm 1887 đánh dấu bước phát triển đầu tiên. Quân đội phát triển công nghệ nhảy dù để cứu phi công trong tình huống khẩn cấp và sau đó ứng dụng để triển khai binh lính. Nhảy dù thi đấu bắt đầu từ thập niên 1930 và trở thành môn thể thao quốc tế từ năm 1952.
Một trung tâm nhảy dù có thể là cơ sở thương mại hoặc câu lạc bộ, thường hoạt động tại sân bay và cung cấp dịch vụ vận chuyển các nhóm nhảy dù bằng máy bay, thu phí dịch vụ. Người nhảy có thể sử dụng máy bay nhỏ như Cessna C-172, Cessna C-182, hoặc các máy bay lớn hơn như Cessna Caravan 208, de Havilland Canada DHC-6 Twin Otter, Airvan hoặc Short Skyvan trong các hoạt động nhảy dù đông người.
Trong một buổi nhảy dù, vận động viên nhảy ra từ máy bay (thường là máy bay cánh quạt, đôi khi từ trực thăng hoặc khí cầu), từ độ cao 1.000 đến 4.000 mét (3.000 đến 13.000 feet). Từ độ cao thấp, dù sẽ được bung ngay sau khi rời máy bay, còn từ độ cao cao hơn, thời gian rơi tự do có thể kéo dài khoảng một phút trước khi bung dù để giảm tốc độ hạ cánh (khoảng 5 đến 7 phút). Dù thường được bung hoàn toàn trước khi đạt độ cao 800 mét.
Liên kết bên ngoài
- Thông tin về nhảy dù (thể thao) tại Encyclopædia Britannica (tiếng Anh)
- Nhảy dù thể thao tại Từ điển bách khoa Việt Nam