TPO - Bộ phim 'Câu chuyện hoa hồng' của Lưu Diệc Phi bị đánh giá là có nội dung thiếu thực tế, ca ngợi nữ chính quá đà.
Trang 163 đưa tin Câu chuyện hoa hồng do Lưu Diệc Phi thủ vai chính đã thu hút sự chú ý với hiệu quả phát sóng khả quan. Tuy nhiên, phim cũng bị phê bình về nội dung và hình ảnh của nhân vật nữ chính. Phương tiện truyền thông Trung Quốc đã tổng hợp lại những ý kiến trái chiều xoay quanh bộ phim.
Đánh giá không tốt về nhân vật nam để tôn vinh nhân vật nữ chính
Theo 163, bộ phim Câu chuyện hoa hồng kể về cuộc đời của nhân vật chính Hoàng Diệc Mai từ khi mới tốt nghiệp đại học đến năm 40 tuổi. Trong đó cô đã trải qua bốn mối tình, bao gồm mối tình đầu với đồng nghiệp Trang Quốc Đống (Bành Quán Anh), sau đó là hôn nhân với Phương Văn Hiệp (Lâm Canh Tân đóng) nhưng rồi lại ly hôn. Hoàng Diệc Mai cũng có mối quan hệ đặc biệt với đồng nghiệp Phổ Gia Minh do Hoắc Kiến Hoa thể hiện và một phi công trẻ do Lâm Nhất đóng. Cô được nhiều người ngưỡng mộ.
Trong Câu Chuyện Hoa Hồng, mọi lỗi lầm đều được đổ lên người đàn ông. Họ được xây dựng với hình ảnh tồi tệ, vướng phải đủ thói hư tật xấu.
Đầu tiên là Chu Sĩ Huy, đồng nghiệp của Hoàng Diệc Mai. Anh ta có vị hôn thê sắp cưới, mối quan hệ kéo dài hơn 7 năm nhưng lại phải lòng Hoàng Diệc Mai từ lần đầu gặp mặt, dẫn đến việc từ chối hôn nhân.
Chu Sĩ Huy là 'kẻ đàn ông đáng ghét' đầu tiên trong phim. Anh ta đã sai lầm, nhưng Hoàng Diệc Mai biết rằng anh ta có bạn gái nhưng vẫn không giữ khoảng cách, vẫn đồng ý đi ăn và uống riêng với anh ta.
Khi Chu Sĩ Huy tặng vòng tay, Hoàng Diệc Mai không từ chối mà còn ướm thử lên tay. Do đó, một phần lỗi cũng nằm ở nữ chính, nhưng chỉ có vai diễn của Chu Sĩ Huy bị chỉ trích.

Tiếp theo là Trang Quốc Đống, người từng là một nhân viên cao cấp xuất sắc trong xã hội, làm Hoàng Diệc Mai yêu và cố gắng theo đuổi.
Tuy nhiên, cuối cùng Trang Quốc Đống trở thành kẻ bạc tình, chỉ quan tâm đến công việc và không đối xử tốt với Hoàng Diệc Mai, khiến cô phải từ bỏ anh ta. Phản ứng của Hoàng Diệc Mai sau đó là không hợp lý và thái quá, chỉ vì Trang Quốc Đống bận rộn mà không nghe điện thoại. Cô cũng đơn phương chia tay anh mà không giải thích, khiến anh lo lắng.
Phương Hiệp Văn ban đầu là người say mê Hoàng Diệc Mai từ cái nhìn đầu tiên, đối xử với cô rất ân cần, thậm chí trả nửa tiền thuê nhà cho cô và tìm hiểu nghệ thuật vì cô. Nhưng sau đó, họ có nhiều mâu thuẫn, Phương Hiệp Văn sợ vợ quá xinh đẹp, kiểm soát cô không được sơn móng tay, không được đi làm. Hoàng Diệc Mai cảm thấy bị hạn chế sau khi kết hôn, dẫn đến ly hôn.
Có thể thấy, các nhân vật nam trong phim đều có phần lỗi liên quan đến Hoàng Diệc Mai. Nhiều tình tiết trong phim nhấn mạnh sự ngây thơ, lương thiện của nhân vật nữ. Tuy nhiên, nữ quyền không phải là dìm đàn ông, do đó, phim bị chỉ trích vì bôi nhọ hình ảnh nam giới.
Bộ phim đã sắp đặt các tình tiết bi kịch để biến đàn ông thành những nhân vật xấu để vinh danh nữ chính.


Theo 163, điểm thiếu sót của bộ phim là việc tôn vinh sắc đẹp của nữ chính một cách mù quáng và tuyệt đối. Dù Hoàng Diệc Mai có vẻ ngoài xinh đẹp kiều diễm, nhưng điều này không có nghĩa là mọi đàn ông từ trẻ đến lớn, từ nhân viên đến lãnh đạo đều phải mê mẩn cô từ cái nhìn đầu tiên. Hoàng Diệc Mai được mô tả như một nữ thần nên được mọi người chiều chuộng hết mức. Dù nhân vật có phá đồ đạc, khóc lóc rống rã, cũng không ai trách móc cô.
Nữ chính được ưu ái quá đáng
Ngoài ra, một yếu tố khác khiến người xem không hài lòng là việc nữ chính luôn được tôn thờ quá mức và luôn được ưu ái.
Khi đi làm, nữ chính dễ dàng vượt qua bài phỏng vấn với thái độ được coi là kiêu ngạo và tự phụ. Hoàng Diệc Mai chia sẻ kinh nghiệm thi đại học với cô một cách quá dễ dàng, với mong muốn tìm kiếm thử thách mới trong công việc.
Khi Hoàng Diệc Mai bắt đầu làm việc, cô luôn được sếp tổng là Khương Tuyết Quỳnh ưu ái giao cho nhiều dự án lớn, thậm chí làm trưởng nhóm dù cô vẫn còn non nớt và mới bắt đầu tham gia vào công việc.
Nhiều nhân viên giàu kinh nghiệm trong công ty cũng chẳng có cơ hội như vậy. Việc một sinh viên mới ra trường lại giỏi hơn cả những người quản lý làm việc lâu năm trong một môi trường nghệ thuật là rất không thực tế và thiếu logic.
Tuy nhiên, Hoàng Diệc Mai là người tình cảm, làm việc theo ý thích và từ chối một cách quyết định khi không muốn. Cô thậm chí còn xin nghỉ để đi Pháp thăm bạn trai dù đang có dự án cần phụ trách.

Hoàng Diệc Mai khi mới vào làm đã vượt qua cả quản lý trực tiếp của mình là Tô Canh Sinh (Vạn Thiến) để tiếp xúc với đối tác, vì cô muốn chứng tỏ năng lực với sếp tổng.
Đây là điều rất không nên khi làm việc. Trong thực tế, nếu một nhân vật mới hành động như vậy, họ sẽ bị chỉ trích và bị tẩy chay. Tuy nhiên, vì Hoàng Diệc Mai là nữ chính, Tô Canh Sinh vẫn duy trì mối quan hệ tốt với cô.
Ngoài ra, cảnh Hoàng Diệc Mai trong phim vì muốn thu hút sự chú ý của Trang Quốc Đống mà trong các cuộc họp liên tục lại giơ tay phản đối ý kiến của anh, được cho là thiếu thực tế.
Theo 163, với thái độ của Hoàng Diệc Mai, trong cuộc sống thực tế dù cô có xinh đẹp đến đâu, trưởng nhóm cũng sẽ không cho phép cô làm như vậy. Tình huống Trang Quốc Đống dung túng cho Hoàng Diệc Mai khoe khoang trong buổi họp chỉ xảy ra trong phim.

Nữ chính sống tự do, chủ quan
Theo 163, trong 12 tập đầu của phim, nữ chính ở độ tuổi 20 nên có tính cách hơi bồng bột. Để miêu tả nét tính cách này, biên kịch đã cho Hoàng Diệc Mai yêu nhanh và quan hệ tình dục sớm với bạn trai Trang Quốc Đống. Cô chưa thực sự hiểu hết về anh, nhưng vừa nhận lời tỏ tình đã lao vào vòng tay anh.
Theo Sohu thống kê, trong 4 tập phim, cả hai nhân vật có tới 27 lần hôn nhau. Mỗi khi cãi nhau, họ giải quyết bằng cách cưỡng hôn và quan hệ tình dục thay vì trò chuyện thấu hiểu lẫn nhau.
Nguồn tin bình luận về lối sống không nên được phóng đại thành phim và thổi phồng bởi fan hâm mộ của nữ chính Lưu Diệc Phi. Dù tuổi trẻ và sống nhiệt huyết, mỗi cô gái vẫn cần sự thông minh để tự bảo vệ mình và giữ vững đạo đức.




Lưu Diệc Phi và nhà sản xuất đang cường điệu hóa chất lượng của bộ phim Câu chuyện hoa hồng. Tuy nhiên, bộ phim có nhiều tình tiết sáo rỗng, được sản xuất quá lố để tôn vinh một nhân vật thiếu tích cực và sống thiếu trách nhiệm.
Nhà sản xuất che đậy những yếu kém trong kịch bản bằng việc PR về ngoại hình tuyệt mỹ của Lưu Diệc Phi. Việc tập trung vào tăng chỉ số truyền thông chỉ giúp phim cao hơn mà không thực sự thu hút sự đồng cảm của khán giả.
