Đề bài: Phát ngôn cảm xúc về bài Lòng yêu nước của I-li-a Ê-ren-bua
2 bài diễn thuyết mẫu về Lòng yêu nước của I-li-a Ê-ren-bua
1. Góc nhìn về bài Lòng yêu nước của I-li-a Ê-ren-bua, phiên bản 1:
I-li-a Ê-ren-bua (1891 - 1967), nhà văn vĩ đại của Liên Xô, là một nhà báo xuất sắc trong thời kỳ Đại chiến thế giới II. Các tác phẩm của ông chứa đựng tinh thần yêu nước và chủ nghĩa anh hùng cách mạng của nhân dân Nga. Cuộc đời của nhà văn là bức tranh sáng về tinh thần chiến đấu và lao động không ngừng. Ông đã đóng góp nhiều cho văn học Xô-viết hiện đại.
Bài văn Lòng yêu nước được trích từ bài Thử lửa của I-li-a Ê-ren-bua, viết vào năm 1942, thời kỳ đầu của cuộc chiến tranh ái quốc chống lại phát xít Đức. Nó được xem là bản hùng ca về nguồn gốc và sức mạnh của tình yêu nước từ nhân dân Nga.
Bài văn thể hiện tinh thần yêu nước sâu sắc, thiêng liêng của tác giả và những người dân Xô-viết trong bối cảnh thách thức nặng nề của cuộc chiến tranh bảo vệ quê hương. Nó cũng là minh chứng cho sự thật: Lòng yêu nước ban đầu chính là tình cảm với những điều tầm thường nhất. Yêu nhà, yêu làng, yêu quê hương trở thành tình yêu to lớn với Tổ quốc.
Trong đoạn văn này, tác giả nói về nguồn gốc của tình yêu nước. Nhận định của nhà văn được rút ra từ thực tế: Lòng yêu nước ban đầu chính là tình cảm với những điều tầm thường nhất. Tiếp theo, tác giả đề cập đến tình yêu quê hương trong một bối cảnh cụ thể. Cuộc chiến tranh bảo vệ Tổ quốc làm cho mỗi công dân Xô-viết nhận ra vẻ đẹp quen thuộc của quê hương mình. Điều này được minh họa bằng những hình ảnh đặc sắc thể hiện vẻ đẹp riêng của từng vùng trên đất nước Xô-viết. Từ đó suy ra nhận định tổng quát: Dòng suối chảy vào sông, sông chảy vào đại dương Vôn-ga, con sông Vôn-ga rót vào biển.
Nguồn gốc của tình yêu nước đã được chứng minh và mở rộng thành một chân lí ở cuối đoạn văn.
Để mô tả vẻ đẹp độc đáo của từng vùng trên đất nước Xô-viết rộng lớn, tác giả đã chọn những chi tiết đặc sắc đại diện cho vẻ đẹp ở nhiều vùng khác nhau. Từ cực bắc nước Nga đến vùng núi phía tây nam thuộc nước Cộng hòa Gru-di-a, những làng quê yên bình ở Ư-rcù-na, từ thủ đô MátXCơ-va truyền thống đến thành phố Lê-nin-grát đầy mơ mộng và đường bệ,...
Mỗi hình ảnh, mặc dù chỉ là gợi ý qua ký ức, nhưng vẫn tôn lên vẻ đẹp độc đáo và tất cả đều đậm chất tình cảm yêu quê hương, tự hào của mọi người về đất nước mình.
I-li-a Ê-ren-bua đã mô tả lòng yêu nước từ khái niệm trừu tượng thành một hiện thực dễ hiểu: Tình yêu nước ban đầu là tình cảm với những điều bình dị nhất: yêu cây trồng phía trước nhà, yêu con phố nhỏ dẫn ra bờ sông, yêu hương thơm mát của quả lê mùa thu hay mùa cỏ thảo nguyên với hương vị rượu mạnh. Điều này nghĩa là tình yêu nước xuất phát từ tình yêu với những vật thể, khung cảnh quen thuộc xung quanh cuộc sống hàng ngày. Tình yêu ấy tạo nên sợi dây vô hình, mạnh mẽ, kết nối con người với làng mạc, quê hương, và đất nước.
Sống xa quê hương, tình yêu ấy trở nên mãnh liệt hơn trong trái tim mỗi người. Trong những giây phút yên lặng giữa âm thanh của cuộc chiến tranh khốc liệt, mỗi chiến sĩ Xô-viết ghi nhớ vẻ đẹp thanh tú của quê hương: Người ở Bắc nhớ đến rừng ven sông Vi-na hoặc miền Xu-cô-nô với cây mọc như mặt nước, nhớ đến đêm tháng sáu sáng hồng và giọng cô gái gọi người yêu. Hoặc: Người Uy-cơ-ren nhớ hình ảnh thùy dương tư lự bên đường, bàng lặng của trưa hè vàng ánh... Người ở Lê-nin-grát... nhớ dòng sông Nê-va rộng và đường bệ như dòng Nga... Người Mạc-tư-khoa nhớ như thấy những con phố cũ uốn khúc như một ký ức, rồi mở ra những đại lộ của thành phố mới. Xa hơn là điện Cơ-rem-lanh, những tháp cổ xưa, biểu tượng vinh quang của Nga... Như vậy, trong trái tim mỗi người dân, dù ở miền núi hay đồng bằng, nông thôn hay thành thị... đều chứa đựng những hình ảnh, ký ức sâu sắc về nơi chôn rau cắt rốn của mình.
Nhà văn Ê-ren-bua trình bày một khái niệm đơn giản, cụ thể về tình yêu nước: Yêu nhà, yêu làng xóm, yêu miền quê trở thành tình yêu tổ quốc. Đơn giản và dễ hiểu vì đó là một chân lí, một quy luật, giống như dòng suối đổ vào sông, sông đổ vào dải trường giang Vôn-ga, con sông Vôn-ga trôi ra biển. Tình yêu gia đình, yêu quê hương, khi mở rộng và nâng cao, sẽ trở thành tình yêu nước.
Tình yêu nước bắt nguồn từ tình cảm với những vật thường ngày, gần gũi, từ tình yêu gia đình và quê hương. Nhưng chỉ khi đối mặt với những thử thách đầy khó khăn, như cuộc chiến tranh Bảo vệ Tổ quốc ác liệt, tình yêu nước mới thể hiện đầy đủ sức mạnh to lớn của nó. Chính trong những tình huống ấy, cuộc sống và số phận của mỗi người trở nên gắn liền với vận mệnh của Tổ quốc, và lòng yêu nước của nhà văn được thể hiện với tất cả sức mạnh mãnh liệt.
Không thể chấp nhận một tình yêu nước mơ hồ, mơ nhạt. Tình yêu nước cần được thể hiện thông qua suy nghĩ và hành động thiết thực, đặc biệt là trong bối cảnh chiến tranh. Trước nguy cơ mất nước, mỗi người dân Nga thấu hiểu lòng yêu nước của mình đến đâu. Họ yêu thương gia đình, yêu Tổ quốc, yêu nước Nga, yêu Liên bang Xô-viết. Với họ, mất đi nước Nga là mất đi máu thịt, là mất đi linh hồn của từng người.
Trong cuộc chiến tranh ái quốc hùng vĩ chống lại xâm lược của Đức, tình yêu đất nước của nhân dân Nga không chỉ là cảm xúc, mà còn biến thành những hành động cụ thể. Mỗi làng, mỗi thành phố ở nước Nga trở thành một chiến địa, mỗi người dân Nga trở thành một chiến sĩ kiên cường và can đảm.
Tình yêu nước thực sự là cơ sở để phân biệt sự khác biệt giữa người lính Hồng quân - những anh hùng cầm súng bảo vệ Tổ quốc và lính Đức - kẻ hung phạm, kẻ giết người. Tình yêu nước, tinh thần bất khuất của các chiến sĩ Hồng quân đã khiến binh lính Đức sợ hãi và kính trọng.
Gương hi sinh đầy oai hùng của năm chiến sĩ hải quân trong trận giao chiến ác liệt bảo vệ Xê-bát-xtô-pôn là bằng chứng sống cho tình yêu nước: Họ ôm lấy nhau, trao nhau lời tạm biệt và quấn lựu đạn vào cơ thể, nằm dưới cánh xe tăng đối phương. Họ là những người yêu thương cuộc sống nhưng cũng dám đối mặt với cái chết, hy sinh bản thân để bảo vệ sự sống của đất nước và dân tộc. Họ vượt qua cái chết và trở nên bất tử nhờ tinh thần hy sinh cao quý của mình, tạo nên một nguồn sống mới cho hàng triệu con người; nguồn sống đó tiếp tục và củng cố tinh thần của nước Nga; nó sống mãi trong cuộc chiến ác liệt nhất năm đó; và nó vẫn tồn tại sau chiến thắng, giữa muôn hoa rực rỡ trên khắp nông thôn và trong những bản hát trong trẻo của những cô gái đồng ca. Tổ quốc Liên bang Xô-viết và nhân dân ngàn đời tôn vinh những anh hùng đã cứu nước. Vinh quang bất diệt thuộc về họ.
Tình yêu quê hương nằm sâu trong trái tim, là nguồn động viên mạnh mẽ thúc đẩy mọi hành động, ý tưởng sáng tạo của mỗi con người. Đoạn văn này của I-li-a Ê-ren-bua không chỉ ca ngợi tình yêu quê hương và khích lệ toàn bộ cộng đồng đứng lên chống lại thế lực xâm lược để bảo vệ đất nước, mà còn được xem là bản hành ca bất tử về tình yêu quê hương không chỉ của người dân Nga mà còn của toàn nhân loại trên trái đất này.
""""""--KẾT THÚC PHẦN 1""""""""
Ngoài việc đánh giá về nội dung bài diễn thuyết về Tình yêu quê hương của I-li-a Ê-ren-bua ở trên, bạn cũng có thể tìm hiểu thêm về Ấn tượng khi đọc về Tình yêu quê hương của I-li-a Ê-ren-bua cũng như nghiên cứu kỹ phần Soạn bài Tình yêu quê hương (I-li-a Ê-ren-bua) để nâng cao kiến thức về Ngữ Văn lớp 6.
2. Nhận định về bài diễn thuyết Tình yêu quê hương của I-li-a Ê-ren-bua, mẫu 2:
Trích đoạn từ bài báo 'Thử lửa' của I. Ê-ren-bua, Bài Lòng yêu nước không chỉ làm thức tỉnh những giá trị đẹp đẽ nhất của con người, mà còn tập hợp sức mạnh vô song của nhân dân Nga trong thời kỳ đen tối của cuộc chiến tranh chống phát xít Đức (1941 - 1945). Khác biệt với hịch của Trần Quốc Tuấn, nó không chỉ hướng tới một đối tượng hữu hạn mà còn kêu gọi toàn dân, tỏa sáng với tính dân chủ và tính toàn dân.
Về cấu trúc bài văn, có nhiều cách hiểu khác nhau. Thông thường, người ta cho rằng bài văn có hai phần: phần một là lòng yêu nước xuất phát từ những điều gần gũi, phần hai là thể hiện và đối mặt với thách thức trong cuộc chiến bảo vệ Tổ quốc. Tuy nhiên, cách hiểu khác lại đặt sự kiện chiến tranh làm điểm mốc dẫn đến lòng yêu nước ở hai cấp độ khác nhau. Bài viết này tuân theo cách hiểu thứ hai.
1. Lòng yêu nước ban đầu giống như một dòng suối nhỏ, chưa sâu rộng. Nó liên quan đến môi trường sống, thiên nhiên như 'Con cá bơi yêu nước, con chim ca yêu trời' (tác phẩm của ông Tổ Hữu). Đó là những phản xạ tự nhiên mà con người thường có. Một cây cỏ trước nhà, một con đường ven sông, hương vị thơm mát của trái lê mùa thu - những điều 'bình thường' nhưng đong đầy tình yêu quê hương. Câu văn mô tả một bức tranh âm nhạc của tình yêu đất nước. Mặc dù mơ hồ, nhưng nó là bắt đầu của lòng yêu nước.
2. Cảm nhận về tình yêu đối với quê hương của con người thường biến đổi chỉ khi có những biến cố, đặc biệt là những nguy cơ và thách thức. Người đàn ông trong ca dao xưa chỉ cảm thấy đau đớn khi phải rời xa quê nhà: 'Anh đi anh nhớ quê nhà...'. Tuy nhiên, ở đây, tình huống nghiêm trọng hơn: chiến tranh bùng nổ, số phận của nước Nga treo lơ lửng. Chính trong thời điểm khó khăn đó, người Nga nhìn nhận quê hương với ánh sáng mới. Câu văn 'Chiến tranh khiến mỗi công dân Xô viết nhận ra vẻ thanh tú của chốn quê hương' trở thành một sự phân chia quan trọng. Đặt câu chuyện vào bối cảnh lịch sử cụ thể của Nga sau khi bị tấn công bởi phát xít Đức, khi quân đội Nga thực hiện chiến thuật rút lui, chuẩn bị cho cuộc chiến đấu dài hạn, mới thấy rõ sâu sắc ý nghĩa của nó. Một trong hai khả năng: 'Nước Nga sẽ không còn'. Trong bối cảnh đó, tình yêu hồn nhiên với quê hương nhanh chóng được thay thế bằng sự lo lắng và suy tư. Những cảnh đẹp ban đầu trở nên hữu hình, và cái bình thường trở thành phi thường dưới ánh đèn nhấp nhô của những xao lạc cảm xúc. Tất cả trở thành một phần không thể thiếu của con người: cây cỏ trước nhà sẽ mất, con đường nhỏ sẽ tan hoang, mùi thơm của trái lê hay mùi cỏ thảo nguyên sẽ bị phủ bởi mùi bom đạn chiến tranh. Chính trong thời điểm đó, người ta mới hiểu sâu sắc 'vẻ thanh tú của chốn quê hương'
Đào sâu vào phần Khám phá bài Thầy thuốc giỏi cốt nhất ở tấm lòng để nắm rõ hơn về môn Ngữ Văn 6.
Ngoài việc ôn tập nội dung đã học, hãy đối mặt với bài học sắp tới bằng phần Soạn bài Mẹ hiền dạy con để hiểu rõ hơn về kiến thức Ngữ Văn 6 của bạn.