Mẫu bài thu hoạch về khu di tích K9 Đá Chông dành cho giáo viên - Phiên bản 1
Dù chưa có cơ hội gặp Bác trong đời, nhưng qua việc tìm hiểu lịch sử và theo dấu chân của Người, lòng con luôn cảm thấy bồi hồi và xúc động. Con nguyện học theo tấm gương đạo đức sáng ngời của Bác và trung thành với con đường mà Bác đã lựa chọn.
Bác sống như bản thể của trời đất chúng ta
Yêu quý từng ngọn cỏ, từng nhành hoa
Tự do cho mọi đời sống bị áp bức
Sữa để nuôi em thơ, lụa để tặng người già.
K9 nằm trên núi U Rồng thuộc dãy Tản Viên, Đá Chông sở hữu vẻ đẹp nguyên sơ và tĩnh lặng với những hàng thông to lớn, vạm vỡ và lá kim vi vu quanh năm. Xen lẫn là những cây gỗ lớn, lá rộng có hàng trăm, hàng ngàn năm tuổi, từng là căn cứ của Trung ương và Hồ Chủ Tịch. Địa điểm này nằm ở Đá Chông, Ba Vì, tỉnh Hà Tây cũ (hiện thuộc thành phố Hà Nội), cách trung tâm thủ đô Hà Nội khoảng 70km.
Vào tháng 5 năm 1957, khi kiểm tra Trung đoàn 36, Sư đoàn 308 diễn tập bên sông Đà, vào buổi trưa, Hồ Chủ Tịch đã dừng lại ăn cơm tại một khu đồi ở Đá Chông. Người cảm nhận được sự linh thiêng trong hình thế núi của vùng đất này. Dãy Tản Viên Sơn ở phía Đông, dãy Thiết Sơn ở phía Tây và Đà giang độc đáo liền kề tạo nên một vị trí phong thủy lý tưởng cho việc xây dựng căn cứ. Người đã trao đổi với các đồng chí về kế hoạch chọn nơi này làm khu căn cứ của Trung ương, nhằm phòng ngừa khả năng đế quốc Mỹ mở rộng chiến tranh phá hoại bằng không quân vào miền Bắc.
Khu vực này nằm ở độ cao khoảng 250m, với diện tích 234 ha chủ yếu là đồi rừng và hai hồ lớn. Nhiều đá nhọn như chông, như mác vươn thẳng lên, tạo nên địa thế bên sông Đà, do đó người dân gọi nơi đây là Đá Chông. K9 là tên mã được đặt cho khu căn cứ để tránh bị phát hiện bởi tình báo. Hiện tại, khu vực này được biết đến với tên gọi di tích K9 Đá Chông.
Khi khu căn cứ Đá Chông bắt đầu hình thành, Cục Doanh trại (Tổng cục Hậu cần, Bộ Quốc phòng) đã xây dựng ngôi nhà cùng hệ thống hầm hào xung quanh từ những năm 1960, gọi là công trường K9. Ngôi nhà hai tầng thiết kế theo kiểu nhà sàn, giống ngôi nhà của Chủ tịch Hồ Chí Minh ở Hà Nội, nên còn được gọi thân mật là 'Nhà sàn'. Trên biển hiệu ghi rõ 'Nhà làm việc của Chủ tịch Hồ Chí Minh từ 1960 đến 1969'. Trước ngôi nhà có hai cây vàng anh do Anh hùng vũ trụ Liên Xô Giécman Titốp và phu nhân Thủ tướng Trung Quốc Chu Ân Lai, bà Đặng Dĩnh Siêu, trồng khi đến thăm Bác.
Trong thời kỳ Mỹ đánh phá Hà Nội và các tỉnh miền Bắc, Hồ Chủ Tịch và Trung ương đã thường xuyên lên K9 để làm việc và nghỉ ngơi. Khu căn cứ được chia thành ba khu vực: Khu A dành cho Bộ Chính trị họp và tiếp khách; Khu B dành cho các lãnh đạo nghỉ ngơi; và Khu C dành cho các nhân viên bảo vệ và phục vụ.
Các kỷ vật trong phòng bếp, từ chiếc phin pha cà phê đến khay đựng đồ ăn, dao ăn, bát đũa, đều được bảo quản cẩn thận và gần như không có sự thay đổi so với trước đây. Căn bếp liên thông với phòng ăn rộng 25m2, bao gồm bếp gang, vòi nước và chậu rửa. Tất cả các bức tường trong bếp đều được ốp gạch men trắng.
Phòng của Hồ Chủ Tịch được trang bị các vật dụng giản dị và quen thuộc, bao gồm một chiếc đệm cỏ của đồng bào Thái (Sơn La). Khi làm việc và nghỉ ngơi tại đây, Người luôn nhắc nhở các anh em phục vụ rằng Việt Nam có truyền thống hiếu khách, nên những vật dụng tốt hơn nên dành cho khách.
Trong khuôn viên của nhà sàn có hai phòng khách được thiết kế giống hệt nhau. Phòng ăn rộng 17m2 được trang bị một bộ bàn ăn cho sáu người và một giá để chậu nước cùng khăn lau, để khách có thể rửa tay trước và sau khi ăn. Tại đây, vào năm 1961, Hồ Chủ Tịch đã tiếp bà Đặng Dĩnh Siêu (vợ Thủ tướng Trung Quốc Chu Ân Lai) và vào năm 1962 đón tiếp Anh hùng vũ trụ Liên Xô G. Titop.
Từ 'nhà sàn' xuống đồi, con đường được làm bằng sỏi cuội (81 bậc), được xây dựng đồng thời với ngôi nhà hai tầng. Hồ Chủ Tịch yêu cầu đổ sỏi để làm mát khi anh em định lát gạch. Mỗi lần thấy Người leo dốc rèn luyện sức khỏe, anh em đã đặt tên con đường này là 'Đường rèn luyện sức khỏe'. Gần đó còn có bãi đỗ máy bay trực thăng.
Khi Hồ Chủ Tịch qua đời vào ngày 2/9/1969, Bộ Chính trị và Quân ủy Trung ương quyết định chọn Khu căn cứ Đá Chông (K9) để xây dựng thêm 'Ngôi nhà kính' và 'Hầm ngầm' nhằm bảo quản thi hài Bác, vì nơi đây đảm bảo sự yên tĩnh, bí mật và giao thông thuận tiện. Nhà kính được các chuyên gia y tế Liên Xô sử dụng trong suốt sáu năm chiến tranh (1969 - 1975) để bảo quản lâu dài thi thể của Hồ Chủ Tịch.
Khu di tích Đá Chông K9, biệt danh K9, sau đó được đổi thành K84. Khi Bác ra đi, thi hài đầu tiên được bảo quản tại Viện quân y 108, gọi là K75 A. Hội trường Ba Đình nơi tổ chức lễ viếng từ ngày 6 đến 9/9/1969 được gọi là K75 B. Khi thi hài Bác được chuyển về Đá Chông, khu vực này được gọi là K84 (tức là K75 cộng với K9).
- Tầng trên: Là khu làm việc liên hoàn, được cải tạo với bệ và cáng, trên bệ có lồng kính. Khu vực này gần giống như quan tài kính ở Lăng, tạo điều kiện thuận lợi cho việc phục vụ và tiếp đón các đoàn khách thăm viếng Bác, và để nghiên cứu phục vụ lễ viếng tại Lăng sau này.
- Tầng ngầm có kết cấu hầm kiên cố với khả năng triệt tiêu sóng chấn động từ vũ khí nổ, cùng hệ thống phòng chống chất độc hóa học, đảm bảo an toàn tuyệt đối cho thi hài Bác.
Trong suốt sáu năm chiến tranh chống Mỹ cứu nước, thi hài Bác đã được bảo quản tại đây ba lần, tổng cộng là 4 năm 4 tháng 19 ngày. Các khoảng thời gian cụ thể là: Đợt 1: Từ 23/12/1969 đến 03/12/1970, khi cả nước đang chiến tranh, việc lưu giữ thi hài Bác tại căn cứ an toàn hơn ở Hà Nội.
Vào cuối năm 1970, sau khi Mỹ - Ngụy tấn công bằng máy bay trực thăng gần thị xã Sơn Tây, thi hài Bác đã được chuyển về Viện quân y 108 để đảm bảo an toàn.
Đợt 2: Từ 19/8/1971 đến 11/7/1972, miền Bắc trải qua mưa lớn kéo dài 10 ngày, nước sông Hồng dâng cao 12m80, có nguy cơ vỡ đê, nên thi hài Bác đã được chuyển về bảo quản tại khu căn cứ K84.
Cuối năm 1972, nhận thấy có nguy cơ Mỹ sử dụng máy bay B52 ném bom Hà Nội và Hải Phòng, và vì K84 nằm trên đường bay của địch từ Thái Lan, thi hài Bác lại được chuyển trở lại Viện 108.
Đợt 3: Từ 16/02/1973 đến 18/8/1975, khi miền Bắc đã hoàn toàn giải phóng nhưng Lăng chưa được xây dựng xong, thi hài Bác tiếp tục được bảo quản tại đây.
Đá Chông - K9 đã thực sự trở thành một căn cứ an toàn, bảo vệ thi hài của Hồ Chủ Tịch trong những năm tháng chiến tranh khốc liệt. Ngày nay, Đá Chông - K9 đã trở thành Khu di tích lịch sử đặc biệt, gắn liền với cuộc đời và sự nghiệp cách mạng của Bác Hồ kính yêu.
Mỗi lần đặt chân đến Đá Chông, các đoàn công tác và các vị khách quý trong nước và quốc tế không khỏi xúc động trước sự giản dị và chu đáo mà Chủ tịch Hồ Chí Minh đã thể hiện qua từng kỷ vật tại đây. Những kỷ vật này như là minh chứng cho tâm hồn cao cả và tình yêu thương vô bờ bến của Người đối với nhân dân và đất nước. Tôi sẽ luôn ghi nhớ và nỗ lực sống theo tấm gương đạo đức sáng ngời của Bác, không ngừng phấn đấu và cống hiến cho sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc.
Mẫu bài thu hoạch về khu di tích K9 Đá Chông dành cho giáo viên - Mẫu số 2
Dù sinh ra và lớn lên trong thời bình, tôi chưa bao giờ có cơ hội gặp Bác Hồ, nhưng khi tìm hiểu về lịch sử và theo dõi từng bước chân của Người, tôi luôn cảm thấy bồi hồi và xúc động. Tôi nguyện học tập theo tấm gương đạo đức sáng ngời của Bác, trung thành với con đường mà Bác đã lựa chọn.
Bác sống như bầu trời đất đai của chúng ta
Yêu từng ngọn cỏ, mỗi nhành hoa
Tự do cho mỗi kiếp nô lệ
Sữa dành cho em thơ, lụa tặng người già.
K9 tọa lạc trên dãy núi U Rồng thuộc dãy Tản Viên, Đá Chông hiện lên với vẻ đẹp hoang sơ, thanh bình, được bao phủ bởi những hàng thông xù xì, mạnh mẽ với lá kim thì thầm suốt bốn mùa. Xen lẫn là những cây gỗ lớn có tuổi đời hàng trăm, thậm chí hàng ngàn năm. Đây từng là căn cứ quan trọng của Trung ương và Hồ Chủ tịch, nằm ở Đá Chông (Ba Vì, Hà Tây cũ, hiện thuộc Hà Nội), cách trung tâm Thủ đô khoảng 70 km.
Vào tháng 5 năm 1957, trong chuyến kiểm tra Trung đoàn 36, Sư đoàn 308 diễn tập bên sông Đà, Hồ Chủ tịch đã nghỉ trưa tại một khu đồi ở Đá Chông. Tại đây, Người cảm nhận được linh khí từ thế núi hình sông của vùng đất này. Với dãy Tản Viên Sơn ở phía Đông, dãy Thiết Sơn ở phía Tây và dòng sông Đà gần kề, theo phong thủy, đây là vị trí lý tưởng để dựng căn cứ. Người đã thảo luận với các đồng chí về việc chọn địa điểm này làm căn cứ Trung ương, nhằm đối phó với khả năng đế quốc Mỹ mở rộng chiến tranh không quân ra miền Bắc.
Khu vực này có độ cao khoảng 250 m, diện tích 234 ha chủ yếu là đồi rừng với hai hồ lớn và nhiều đá nhọn như chông, như mác. Chính vì vậy mà người dân gọi nơi đây là Đá Chông. K9 là tên mật danh được đặt cho khu căn cứ nhằm tránh sự phát hiện của tình báo địch. Hiện nay, địa danh này được gọi là Khu di tích K9 Đá Chông.
Khi khu căn cứ Đá Chông được xây dựng, Cục Doanh trại (Tổng cục Hậu cần, Bộ Quốc phòng) đã bắt đầu xây dựng ngôi nhà và hệ thống hầm hào xung quanh từ những năm 1960, và đặt tên là công trường K9. Ngôi nhà hai tầng được thiết kế theo kiểu nhà sàn, giống như ngôi nhà của Chủ tịch Hồ Chí Minh tại Hà Nội, nên còn được gọi thân mật là 'Nhà sàn'. Trên biển tên của ngôi nhà có ghi 'Nhà làm việc của Chủ tịch Hồ Chí Minh từ 1960 đến 1969'. Trước ngôi nhà làm việc của Bác có hai cây vàng anh xanh biếc, là món quà lưu niệm do Anh hùng vũ trụ Liên Xô Giécman Titốp và phu nhân Thủ tướng Trung Quốc Chu Ân Lai, bà Đặng Dĩnh Siêu, trồng khi đến thăm Bác.
Trong suốt thời kỳ Mỹ tấn công Hà Nội và các tỉnh miền Bắc, Hồ Chủ tịch và Trung ương đã nhiều lần tới K9 để làm việc và nghỉ ngơi. Khu căn cứ được chia thành ba khu vực: Khu A dành cho Bộ Chính trị họp và tiếp khách; Khu B dành cho các đồng chí lãnh đạo nghỉ ngơi; và Khu C dành cho các đồng chí bảo vệ và phục vụ.
Những kỷ vật trong phòng bếp, từ chiếc phin cà phê đến khay đựng thức ăn, dao, bát đũa, đều được bảo quản cẩn thận, gần như không có sự thay đổi so với trước đây. Căn bếp liền phòng ăn rộng 25 m² được trang bị bếp gang, bàn chế biến thức ăn với vòi nước và chậu rửa. Tất cả các bức tường trong khu bếp đều được ốp gạch men trắng tinh.
Phòng của Hồ Chủ tịch được trang bị những đồ dùng đơn giản và quen thuộc, bao gồm cả chiếc đệm cỏ của người Thái (Sơn La). Khi làm việc và nghỉ ngơi tại đây, Người thường nhắc nhở các nhân viên rằng Việt Nam có truyền thống hiếu khách và tôn trọng bạn bè, vì vậy những thứ tốt và tiện nghi hơn nên dành cho khách.
Trong khuôn viên nhà sàn có hai phòng khách được thiết kế giống nhau. Phòng ăn rộng 17 m², với một bộ bàn ăn dành cho sáu người và một giá để chậu nước cùng khăn lau, phục vụ việc rửa tay trước và sau bữa ăn. Năm 1961, tại đây Hồ Chủ tịch đã tiếp bà Đặng Dĩnh Siêu và năm 1962 đón tiếp Anh hùng vũ trụ Liên Xô G. Titốp.
Từ nhà sàn xuống đồi, con đường gồm 81 bậc và chiếu nghỉ được trải sỏi cuội. Con đường này được xây dựng cùng thời điểm với ngôi nhà hai tầng, Hồ Chủ tịch yêu cầu đổ sỏi để mát mẻ thay vì lát gạch. Nhìn thấy Người leo dốc tập luyện, các nhân viên đặt tên cho con đường là 'Đường rèn luyện sức khỏe'. Gần đó có bãi đỗ máy bay trực thăng.
Sau khi Hồ Chủ tịch qua đời (2/9/1969), Bộ Chính trị và Quân ủy Trung ương quyết định chọn Khu căn cứ Đá Chông (K9) để xây dựng 'Ngôi nhà kính' và 'Hầm ngầm' nhằm bảo quản thi hài Bác, nhờ vào sự yên tĩnh, bí mật và thuận tiện của nơi này. Nhà kính được các chuyên gia y tế Liên Xô sử dụng trong sáu năm chiến tranh (1969 - 1975) để giúp Việt Nam bảo quản thi hài Hồ Chủ tịch.
Khu di tích Đá Chông K9 đã được đổi tên mật danh thành K84. Sau khi Bác qua đời, thi hài Bác được bảo quản lần đầu tiên tại Viện Quân y 108, gọi là K75 A. Hội trường Ba Đình, nơi tổ chức lễ viếng từ 6 đến 9/9/1969, được gọi là K75 B. Khi thi hài Bác được chuyển đến Khu di tích Đá Chông, khu vực này được mã hóa là K84 (tổng hợp từ K75 và K9).
- Tầng trên: Được thiết kế để làm việc liên tục, đảm bảo vệ sinh và môi trường. Bộ Tư lệnh Công binh đã cải tạo với một bệ có cáng và lồng kính. Khu vực nghỉ ngơi của Bác gần giống như quan tài kính ở Lăng, thuận tiện cho việc phục vụ các đoàn thăm viếng và nghiên cứu cho lễ viếng tại Lăng sau này.
- Tầng ngầm: Có kết cấu hầm chắc chắn, thiết kế để chống lại các sóng chấn động mạnh từ vũ khí nổ, và có hệ thống phòng chống chất độc hóa học, đảm bảo an toàn tuyệt đối cho thi hài Bác.
Trong suốt sáu năm chiến tranh chống Mỹ, thi hài Bác đã được bảo quản tại đây ba lần, tổng cộng bốn năm bốn tháng mười chín ngày. Các thời điểm bảo quản là: Đợt 1: Từ 23/12/1969 đến 03/12/1970, do chiến tranh, nên thi hài Bác được giữ tại căn cứ an toàn hơn Hà Nội.
Cuối năm 1970, khi Mỹ - Ngụy tấn công bằng máy bay trực thăng gần thị xã Sơn Tây, thi hài Bác được chuyển trở lại Viện Quân y 108.
Đợt 2: Từ 19/8/1971 đến 11/7/1972, khi miền Bắc trải qua mưa lớn kéo dài mười ngày và nước sông Hồng dâng cao 12,8 m, có nguy cơ vỡ đê, thi hài Bác được đưa về bảo quản tại khu căn cứ K84.
Gần cuối năm 1972, lo ngại Mỹ có thể sử dụng máy bay B52 để tấn công Hà Nội và Hải Phòng, trong khi K84 nằm trên đường bay của kẻ địch từ Thái Lan, thi hài Bác được chuyển về bảo quản tại H21.
Đợt 3: Từ 08/02/1973 đến 17/7/1975, sau khi Hiệp định Pa-ri được ký kết, thi hài Bác được đưa trở lại K84 để bảo quản vì điều kiện ở đây tốt hơn H21.
Hiện nay, Đá Chông - Khu di tích K9 là địa chỉ đỏ để giáo dục truyền thống, là di tích thiêng liêng, biểu tượng cho lòng trung thành, sự kính trọng và lòng biết ơn vô hạn của dân tộc đối với Chủ tịch Hồ Chí Minh vĩ đại.
Hướng dẫn viên tại khu di tích Đá Chông cho biết, từ năm 1991, các lãnh đạo cấp cao và cán bộ Trung ương khi đến Khu di tích K9 đều xúc động khi nghe những câu chuyện về thời kỳ Bác Hồ sống và làm việc tại đây. Những câu chuyện cảm động như việc Bác Hồ từ chối ăn cá vì sợ xương cá, và những lời nhắc nhở về sự hòa đồng và tình thương như anh em ruột thịt.
Sau khi trở thành khu di tích lịch sử, Đá Chông đã mở cửa đón tiếp công chúng. Những người từng đến thăm Đá Chông đều không khỏi xúc động khi nghe về Bác Hồ và những năm tháng hào hùng của dân tộc. Những hình ảnh và kỷ vật giản dị nhưng chứa đựng nhiều câu chuyện cảm động của Bác Hồ đã trở thành bài học quý giá về lòng yêu nước, sự hy sinh và lòng nhân ái vô bờ bến của Chủ tịch Hồ Chí Minh.