Để hỗ trợ các bạn học sinh lớp 6 củng cố kiến thức về ngữ văn, chúng tôi đã tổng hợp và lựa chọn một số bài văn mẫu ông lão kể lại câu chuyện Ông lão đánh cá và con cá vàng từ các bạn học sinh giỏi văn trên toàn quốc và chia sẻ ở đây.
Truyện Ông lão đánh cá và con cá vàng là một câu chuyện cổ tích được nhiều em nhỏ yêu thích. Dưới đây là dàn ý chi tiết và một số đoạn trích từ truyện Ông lão đánh cá và con cá vàng, nhưng được kể lại từ góc nhìn của ông lão. Mời các bạn tham khảo.
Dàn ý khi đóng vai ông lão kể lại câu chuyện
I. Mở đầu:
- Tôi làm nghề đánh cá, còn vợ tôi ở nhà kéo sợi.
- Không có đứa con nào trong gia đình vợ chồng tôi.
- Hai vợ chồng già sống trong một căn nhà nhỏ ven biển.
II. Nội dung chính:
1. Khiến con cá vàng bị bắt
- Hằng ngày, tôi kiếm sống bằng nghề đánh cá.
- Một ngày nọ, khi ra biển đánh cá, lần đầu tiên kéo lưới lên, tôi chỉ thấy toàn bùn. Lần thứ hai, toàn rong biển. Nhưng lần thứ ba, tôi bắt được một con cá vàng.
- Con cá vàng van xin tôi: “Ông lão ơi! Xin hãy tha tôi về biển, tôi sẽ báo đáp ơn ông, ông chỉ cần nói điều ước của mình”.
- Tôi rất ngạc nhiên nhưng cuối cùng, tôi đã thả con cá xuống nước.
2. Sự tham lam của bà vợ
* Yêu cầu con cá vàng đền một cái máng lợn mới
- Sau khi về nhà, tôi kể câu chuyện cho bà vợ nghe. Nghe xong, bà mắng tôi: “Ngốc quá! Tại sao không yêu cầu con cá đền thứ khác? Yêu cầu con cá đền một cái máng lợn mới? Máng nhà đã gần vỡ rồi kìa!”
Sau đó, tôi ra biển. Biển trở nên bình yên. Tôi gọi con cá vàng. Cá vàng bơi đến và hỏi tôi: “Ông lão ơi! Có việc gì vậy?”
- Tôi nói với cá: “Cá ơi! Hãy giúp tôi! Bà vợ tôi mắng tôi mãi, làm tôi không thể yên lòng được. Bà ấy yêu cầu con cá đền một cái máng lợn mới. Máng nhà tôi đã bị sứt mẻ rồi”
- Con cá vàng nói tôi chỉ cần quay về, cá sẽ giúp tôi.
- Khi tôi trở về nhà, thật là bất ngờ khi thấy mụ vợ tôi đã có một cái máng mới.
* Yêu cầu con cá vàng đền một căn nhà rộng lớn
- Dù đã có cái máng mới, nhưng mụ vợ tôi vẫn không hài lòng. Bà la mắng tôi: “Ngốc nghếch! Đòi một cái máng làm gì? Một cái máng thì có thể dùng đâu! Hãy đi tìm lại con cá vàng và đòi một căn nhà rộng rãi.”
- Tôi lại ra biển. Biển xanh biếc đã đầy sóng. Tôi gọi con cá vàng và nói với nó rằng mụ vợ tôi mong muốn có một căn nhà lớn và đẹp.
- Cá bảo tôi không cần phải lo lắng, chỉ cần về nhà là được. Tôi về và không thấy túp lều nữa, chỉ thấy trước mắt là một căn nhà đẹp, có cổng lớn làm bằng gỗ lim, trong ngoài sáng sủa, có lò sưởi, vách trắng toát. Còn mụ vợ tôi đang ngồi bên cửa sổ.
* Yêu cầu cá vàng biến tôi thành một bà nhất phẩm phu nhân
- Một căn nhà to và đẹp, lòng tham của mụ vợ tôi lại bùng lên. Mụ la mắng tôi: “Ngốc thật! Sao lại ngốc đến vậy! Yêu cầu chỉ là một căn nhà à? Thôi đi, tìm con cá và bảo nó rằng tao không muốn làm một bà nông dân thô tục, tao muốn trở thành một bà nhất phẩm phu nhân kia.”
Tôi lại ra biển. Biển xanh đang động dữ. Tôi nói với cá về sự điên khùng của mụ vợ tôi, rằng mụ muốn trở thành một bà nhất phẩm phu nhân.
- Cá vàng lại bảo tôi chỉ cần về nhà rồi sẽ được giúp đỡ.
Khi về nhà, tôi không khỏi ngạc nhiên. Trước mắt tôi là một tòa lâu dài lớn. Mụ vợ tôi đang đứng trên bậc thềm cao, mặc áo lông, đội mũ hoa nhiều, trang sức ngọc trai, nhẫn vàng trên tay, giày đỏ chân. Xung quanh mụ, những người hầu chạy tới chạy lui.
- Tôi chào mụ, nhưng mụ lại mắng tôi một trận và giao cho tôi công việc quét chuồng ngựa.
* Yêu cầu cá vàng biến mình thành nữ hoàng
- Sau khi trở thành bà nhất phẩm phu nhân, chỉ sau vài tuần, mụ vợ tôi lại yêu cầu tôi đi tìm con cá và nói với nó rằng mụ không muốn làm nhất phẩm phu nhân nữa mà muốn trở thành nữ hoàng.
Tôi hoảng sợ và khuyên mụ ngưng lại. Nhưng mụ không lắng nghe và còn đánh tôi thẳng vào mặt.
- Tôi buồn bã bước ra biển. Biển đang nổi sóng dữ dội. Tôi kể với cá về dự định điên rồ của mụ vợ tôi, rằng mụ muốn trở thành nữ hoàng.
Cá bảo tôi cứ về, cá sẽ giúp tôi.
Tôi quay về và trước mắt tôi là một cung điện tráng lệ. Mụ vợ tôi đã trở thành nữ hoàng và đang ngồi tại bàn tiệc. Những người lính vũ trang đang phục vụ mụ với những loại rượu quý từ các nước xa xôi và những chiếc bánh ngon tuyệt, xung quanh có cả một đội binh lính bảo vệ với gươm kiếm sáng loá...
- Tôi cúi đầu chào mừng mụ nhưng mụ không quan tâm và ra hiệu cho người đưa tôi ra ngoài.
* Yêu cầu cá vàng biến tôi thành Long Vương
Mụ vợ muốn trở thành Long Vương, chưa đủ với việc làm nữ hoàng, bắt tôi đi tìm cá vàng để biến mình thành Long Vương, trị vì trên biển cùng cá vàng và thực hiện mọi ý muốn của mụ.
- Không còn cách nào khác, tôi lại ra biển. Một cơn bão kinh khủng đang tiến tới. Tôi nói với cá về ý định điên rồ của mụ vợ tôi.
III. Kết bài:
- Khi tôi nói về ý muốn của mụ vợ làm Long Vương trên mặt biển, cá vàng chỉ quẫy đuôi rồi lặn sâu xuống đáy biển mà không nói một lời.
Tôi đứng trên bờ đợi mãi mà không thấy cá lên trả lời, cuối cùng tôi đành quay về.
- Khi tôi về nhà, tôi hoàn toàn ngạc nhiên khi nhận ra rằng cung điện đã biến mất. Thay vào đó, trước mắt tôi là túp lều nát ngày xưa, và trên bậc cửa, mụ vợ tôi đang ngồi trước chiếc máng lợn sứt mẻ.
Đóng vai ông lão kể lại câu truyện - Mẫu 1
Vợ chồng tôi sinh sống ngay trên bờ biển. Suốt ngày tôi đi đánh cá còn bà lão ở nhà kéo sợi. Dù cuộc sống của chúng tôi khá nghèo nhưng vẫn tràn ngập hạnh phúc. Tôi không ước ao gì hơn khi gần cuối đời được sống an nhàn. Tuy nhiên, đời không bao giờ theo ý muốn của con người, dù họ đã cam chịu. Có một sự kiện đã xảy ra và vẫn còn ám ảnh tôi đến tận bây giờ.
Hôm đó tôi ra biển đánh cá, vợ tôi ở nhà kéo sợi như mọi khi. Lưới lần đầu tiên chỉ chứa đầy rong biển, lần thứ hai trong lưới chỉ có một con cá vàng. Tôi định bắt con cá nhưng đột nhiên, cá cất tiếng nói:
- Ông lão ơi! Nếu ông thả tôi xuống biển, tôi sẽ đền ơn ông, ông muốn gì tôi cũng sẵn lòng!
Tôi rất kinh ngạc, từ thuở sinh ra đến nay chưa bao giờ tôi gặp một con cá biết nói như vậy. Tuy vậy, tôi vẫn thả nó xuống biển và nói:
- Trời đã ban phước cho ngươi, hãy quay về biển mênh mông mà tự do bơi lội. Ta không đòi gì, cũng chẳng cần gì cả!
Sau khi về nhà, tôi kể chuyện cho vợ tôi nghe, không ngờ bà lão lại mắng tôi:
- Đồ ngốc, tại sao không bắt con cá vàng đền ơn gì chứ? Đòi một cái máng cho lợn ăn, cái máng nhà ta đã gần vỡ rồi kìa!
Tôi suy nghĩ rồi nghĩ đúng, liền ra biển, biển êm đềm sóng lặng. Tôi kêu gọi, cá vàng bơi đến và hỏi:
- Ông lão à, ông muốn gì vậy?
Tôi chào và nói:
- Vợ tôi muốn một cái máng mới, cái máng nhà đã sứt mẻ hết rồi. Cá trả lời:
- Ông lão cứ về thôi, đừng suy nghĩ gì nữa. Tôi sẽ giúp ông, ông sẽ có một cái máng mới.
Tôi trở về nhà, vợ đã có máng mới thật, nhưng chỉ thấy tôi, mụ la lớn:
- Đồ ngốc, đòi một máng thật à? Một máng làm gì có ích gì, đi kiếm con cá đòi một ngôi nhà lớn và đẹp đi.
Sau đó mụ càu nhau, té tát mãi, không chịu nổi tôi buộc phải ra biển. Biển xanh sóng dữ. Tôi gọi cá, cá bơi lên và hỏi:
- Ông lão à! Ông cần gì ạ?
Tôi cúi đầu và nói:
- Cá ơi, giúp tôi với! Mụ vợ mắng tôi dữ quá, không cho tôi yên một chút nào. Mụ đòi một tòa nhà đẹp.
Cá vàng ngay lập tức đáp:
- Ông lão đừng lo lắng! Hãy về đi! Ông sẽ có một tòa nhà lớn và đẹp.
Trở về nhà, tôi thấy mụ vợ ngồi chễm chệ trong căn nhà mới như lời hứa của cá vàng.
Nhưng ngay sau đó, mụ lại trở nên giận dữ và ép tôi quay lại đòi làm cho mụ trở thành bà nhất phẩm phu nhân.
“Mụ làm sao có thể trở thành bà nhất phẩm phu nhân được chứ”, tôi nghĩ trong lòng. Nhưng đã quen với việc chịu đựng, tôi vẫn đi ra biển. Không ngờ theo yêu cầu của tôi, cá vàng đã làm cho mụ được như ý.
Khổ nỗi tôi bị đuổi ra khỏi tòa dinh thự để trở thành người quét chuồng ngựa cho vợ từ khi mụ chán làm bà nhất phẩm phu nhân và đòi tôi xin tha cho mụ làm nữ hoàng.
Sau vài tuần làm nữ hoàng, mụ thấy chán, lại gọi tôi đến và nói:
- Mày đi tìm con cá vàng và nói với nó rằng tao không muốn làm nữ hoàng nữa, tao muốn trở thành Long Vương trị về trên biển, để bắt con cá vàng phục tùng theo ý muốn của tao!
Lúc này tôi đã không dám phản đối. Tôi lủi thủi đi ra bờ biển. Một cơn giông tố kinh hoàng kéo đến, biển động sóng dữ dội. Tôi run rẩy gọi con cá vàng. Con cá bơi lên và hỏi:
- Ông cụ này cần gì vậy? Có việc gì không?
Tôi nhìn cá và nói: - Con ơi, giúp ta với! Hãy thương ta đi. Sống sao được với bà vợ quái ác này! Bà ấy không muốn là Nữ hoàng nữa, bà ấy muốn làm Long Vương để bắt con cá vàng phải phục vụ theo ý của bà.
Nghe tôi nói, con cá vàng im lặng biến mất. Tôi đợi mãi vẫn không thấy nó quay lại. Chờ đợi, chờ đến mai, cuối cùng tôi phải quay về, trong lòng lo lắng khi nghĩ đến sự giận dữ của bà vợ, đáng sợ hơn cả bão tố.
Nhưng kỳ lạ chưa, khi tôi về đến, tất cả lâu đài tráng lệ mà tôi đã cầu xin con cá vàng đều đã biến mất. Trước mặt tôi chỉ còn một cái túp lều nát và bà vợ đang ngồi quay sợi bên cái ấm mặng đầy sứt mẻ.
Về tới đích, tất cả các pháo đài xa hoa mà tôi đã cầu xin con cá vàng đều đã biến mất. Trước mắt là một căn lều cũ đổ nát và bà vợ đang ngồi quay sợi bên cái bát đựng thức ăn sứt mẻ.
Tôi bỗng tỉnh giấc. Lỗi chỉ vì bà vợ vô độ tham lam khiến tôi từ một người chồng yếu đuối trở thành một kẻ nô lệ mới trong sự việc này.
Nhìn thấy tôi, bà vợ không nói một lời, chỉ im lặng cúi đầu kéo sợi. Tôi nguyện cầu trời ban cho bà trở lại như trước, hiền lành và dễ bảo, để chúng tôi có thể sống hạnh phúc như xưa.
Trong vai của một ông lão kể lại câu chuyện - Phần 2
Vợ chồng tôi làm nghề đánh cá. Chúng tôi sống trong một căn lều cũ ven biển. Hàng ngày, tôi ra biển thả lưới, còn vợ tôi ở nhà kéo sợi. Dù nghèo nhưng chúng tôi vẫn sống ấm êm.
Một ngày kia, tôi ra biển đánh cá. Lần thả lưới đầu tiên chỉ được bùn; lần thứ hai chỉ có rong biển. Tôi thở dài thất vọng và kéo tiếp lần thứ ba. May mắn, trong lưới bắt được một con cá vàng to và đẹp. Chắc chắn sẽ có một khoản tiền lớn từ việc bán cá này - tôi nghĩ trong lòng và nhanh chóng thò tay vào lưới để bắt cá.
Thình lình, con cá lên tiếng van xin:
- Ông cụ ơi! Nếu ông thả tôi trở lại biển, tôi sẽ đền ơn ông, ông chỉ cần nói, tôi sẽ làm.
Tôi rất ngạc nhiên, nhưng cuối cùng cũng thả con cá xuống biển. Tôi nói với nó:
- Trời phù hộ cho ngươi! Hãy quay về biển rộng và tự do. Ta không đòi hỏi gì, cũng không cần gì cả.
Về nhà, tôi kể chuyện với vợ tôi về con cá vàng. Nhưng không ngờ, bà lại nổi giận mắng tôi:
- Đồ ngốc! Sao lại không bắt con cá để đổi cái gì? Đòi một cái máng cho lợn ăn không được à? Cái máng của nhà ta đã gần vỡ rồi đấy.
Nghe mụ vợ nói cũng đúng, tôi liền ra biển. Biển yên bình, sóng vỗ nhẹ nhàng. Tiếng sóng reo vui tai. Tôi gọi con cá vàng. Nó lập tức đến gần và lễ phép hỏi tôi:
- Ông lão ơi! Ông cần gì ạ?
Tôi chào con cá và nói:
- Con ơi! Hãy giúp tôi. Mụ vợ tôi mắng tôi và yêu cầu tôi đổi cá để có cái máng mới cho lợn ăn. Máng nhà tôi đã gần hỏng rồi.
Con cá vàng cười và nói:
- Ông lão ơi! Đừng lo lắng gì cả. Hãy về nhà đi. Ông sẽ có một cái máng mới.
Khi tôi trở về nhà, mụ vợ tôi đã sắm cho mình một cái máng mới. Tôi nhẹ nhõm thở phào. Nhưng không ngờ, bà lại la lên mạnh mẽ hơn:
- Đồ ngốc! Đòi một cái máng mới sao? Mỗi cái máng đều thấm vào đâu? Hãy đi tìm lại con cá và yêu cầu một cái nhà rộng lớn.
Tôi lắc đầu nhìn mụ nhưng sau đó cũng bước ra biển. Biển xanh dường như không hài lòng nên bắt đầu nổi sóng. Tôi gọi con cá vàng, nó bơi đến và hỏi:
- Ông lão ơi! Ông cần gì vậy?
Tôi chào con cá và nói:
- Cá ơi, hãy giúp tôi! Mụ vợ tôi lại mắng tôi nhiều hơn và không cho tôi yên một chút nào. Mụ ấy muốn có một toà nhà đẹp.
Con cá ôn tồn nói với tôi:
- Ông lão ơi, đừng lo lắng quá. Hãy về nhà đi. Vợ ông sẽ được một cái nhà rộng rãi và đẹp đẽ.
Tôi trở về. Tôi không thể tin vào mắt mình nữa, căn nhà tranh rách nát của tôi đã biến mất, thay vào đó là một ngôi nhà đẹp, có cổng bằng gỗ lim, bên trong trắng sáng, sơn trắng bóng loáng, và mụ vợ tôi đang ngồi bên cửa sổ. Tôi nghĩ trong lòng: Chắc lần này mụ vợ mình sẽ hài lòng rồi. Nhưng khi nhìn thấy tôi, mụ vợ lại mắng to:
- Đồ ngốc! Sao lại ngu ngốc thế? Chỉ muốn một cái nhà thôi à? Trời ạ! Đi tìm ngay con cá và nói rằng: Tôi không muốn làm một người nông dân quèn, tôi muốn trở thành một bà phu nhân nhất phẩm kia.
Tôi không hiểu mụ. Thật là được voi đòi tiên. Nhưng thấy mụ giận quá, tôi cũng đành e ngại, không dám nói gì, đành phải đi ra biển. Biển xanh bắt đầu nổi sóng dữ dội. Tôi run lên và gọi con cá vàng, nó bơi đến và hỏi tôi:
- Ông lão ơi! Ông cần gì vậy?
Tôi chào con cá và ngập ngừng nói:
- Giúp tôi với cá ơi! Mụ vợ tôi lại điên cuồng lên, không cho tôi bình yên chút nào. Giờ đây, nó không muốn làm nông dân nữa mà muốn trở thành một bà phu nhân nhất phẩm.
Con cá vàng an ủi tôi:
- Ông lão ơi! Đừng lo lắng quá. Trời sẽ ủng hộ ông.
Tôi lại trở về. Tôi kinh ngạc không tin vào mắt mình nữa. Trước mặt tôi, một lâu đài rộng lớn và lộng lẫy, xung quanh là những thảm hoa rực rỡ sắc màu, phát ra hương thơm dịu dàng. Mụ vợ tôi đang đứng trên bậc thềm cao, mặc áo lông, đội mũ hoa, quấn cổ ngọc trai, tay đeo nhẫn vàng, chân mang giày đỏ. Mụ thật sự sang trọng. Xung quanh mụ, đầy kẻ hầu và người hạ, nhưng mụ chỉ biết mắng mỏ. Tôi bảo mụ:
- Kính chào phu nhân, chắc bây giờ bà đã hài lòng rồi phải không?
Không cần giữ thể diện trước mặt gia đình, mụ quay sang mắng tôi một trận rồi bắt tôi xuống dọn chuồng ngựa. Sao mụ lại đối xử với tôi như vậy nhỉ? Nhưng tôi không dám phản đối mụ.
Tôi nghĩ lần này mụ đã hài lòng lắm rồi. Nhưng không, chỉ sau vài tuần, mụ lại tức giận gọi tôi đến và bắt tôi đi tìm cá vàng:
- Ông đi tìm con cá và nói với nó rằng tôi không muốn làm một bà phu nhân nữa, tôi muốn trở thành nữ hoàng.
Tôi hoảng sợ kêu lên:
- Mụ nói gì vậy? Mụ có nhầm không? Mụ không phải là người cứng rắn và khó tính, mà lại muốn trở thành nữ hoàng? Mụ không sợ bị người khác chế giễu sao?
Mụ vợ tôi tức giận nổi điên lôi đình, tát vào mặt tôi:
- Mày dám cãi à? Mày dám cãi một bà phu nhân nhất phẩm à? Đi ngay ra biển, nếu không tao sẽ kêu người lôi cổ mày đi.
Tôi không dám phản đối mụ, chỉ biết lủi thủi đi ra biển. Trời ơi, biển nổi sóng mịt mù quá. Tôi lo sợ không dám gọi cá vàng. Nhưng sau khi nghĩ đến cơn giận dữ của mụ, tôi buộc lòng gọi con cá. Con cá bơi lên hỏi tôi:
- Ông cần gì vậy?
Tôi chào con cá và nói:
- Cá vàng ơi, mụ vợ tôi lại bùng phát cơn điên, bây giờ lại muốn trở thành nữ hoàng.
Con cá lạnh lùng nói với tôi:
- Được, tôi sẽ giúp ông. Mụ già sẽ làm nữ hoàng.
Tôi trở về một lần nữa. Thật kinh ngạc. Trước mắt tôi là một cung điện tráng lệ. Mụ vợ tôi đã trở thành nữ hoàng, ngồi trên ngai vàng giữa bàn tiệc. Các tay lính vệ xung quanh đang rót rượu và dọn bánh ngon cho mụ. Tôi chưa bao giờ thấy những điều như vậy trước đây. Một đội lính vệ binh gươm giáo đứng nghiêm trông giữ quyền lực. Trước cảnh đó, tôi sợ hãi, phải cúi đầu xuống đất chào mụ và nói:
Đóng vai ông lão kể lại câu chuyện - Mẫu 3
Nhớ lại khoảnh khắc đó, tôi hối tiếc biết bao. Giá như lúc đó, tôi không quá tham lam, không mơ hồ mà giờ đây không phải trở về từ đầu, làm cho chồng tôi mất niềm tin thì tốt biết bao! Các con chắc cũng đã biết tôi là ai, tôi chính là mụ vợ ghê tởm trong câu chuyện Ông già đánh cá và con cá vàng.
Thời điểm ấy, vợ chồng tôi sống yên bình. Tôi ở nhà vá lưới, làm việc nhà và nuôi lớn một con lợn béo tốt. Ông chồng tôi đi đánh cá, một ngày thì có, một ngày thì không. Dù sống trong túp lều rách nát trên bờ biển, nhưng cuộc sống của chúng tôi vẫn đủ đầy. Cho đến một ngày…
Tôi đang sửa cái máng lợn bị vỡ thì ông chồng trở về sau một ngày đánh cá. Ông ta vui vẻ kể về con cá vàng biết nói, nó hứa sẽ làm theo mọi yêu cầu nhưng ông không cần gì. Đầu tiên tôi không tin, nhưng nhìn thấy ông ấy thật lòng, tôi tin. Một cơn giận bùng lên, tôi nghĩ trong lòng: 'Nếu con cá vàng nói đúng, tại sao ông lại không xin gì?' Tôi nói với ông chồng:
- Ông thật ngu ngốc! Nhìn xem nhà cửa chúng ta ra sao, cả máng lợn cũng tả tơi. Hãy đi biển xin con cá vàng một cái máng lợn mới!
Vậy là ông chồng tôi ra biển. Tôi không biết ông ấy có làm cho con cá biết được không, nhưng tôi vẫn trông mong thấy kỳ tích của con cá. Tôi chờ đợi một lúc, hai lúc và rồi năm lúc không thấy gì cả. Bỗng, một ánh sáng tỏa ra từ cái máng lợn.
Khi ánh sáng tắt đi... Trời ơi! Trước mắt tôi, cái máng lợn mới toanh không một vết sứt mẻ hiện ra. Ông chồng tôi chạy về túp lều với niềm vui rất lớn khi nhìn thấy cái máng mới. Tôi nhìn quanh và tự hỏi: 'Nếu con cá có phép màu đó thì tại sao chúng ta phải sống trong cái túp lều rách nát này?'. Tôi nói với chồng:
- Đã có cái máng lợn mới rồi. Nhưng ông thấy chúng ta sống trong cái lều rách nát này không? Hãy ra biển và xin con cá một ngôi nhà mới đi. Nhanh lên!
Vậy là ông chồng tôi lại chạy ra biển. Tôi nhìn theo bóng dáng của ông và hy vọng. Không lâu sau đó, tôi kinh ngạc khi thấy mình không còn ngồi trong cái túp lều tối tăm mà lại là một ngôi nhà lớn với đầy đủ tiện nghi và sáng sủa. Tôi vui mừng nhìn mái nhà sơn đỏ với ống khói cao phấp phới. Tôi thực sự không bao giờ tưởng tượng được mình sẽ có ngôi nhà tuyệt vời như vậy.
Nhưng niềm vui không kéo dài được. Chỉ vài ngày sau, tôi tức giận vì nghĩ: 'Khi đã có nhà mới rồi, liệu mình có còn phải làm những công việc nhà không? Không, không thể chấp nhận được! Tôi muốn có những người hầu để làm những việc ấy.' Vậy là tôi nghiêm túc nói với ông chồng:
- Tại sao tôi lại chọn ông chứ? Ông chỉ là một người đàn ông ngu ngốc. Tôi không muốn làm một bà nông dân quèn nữa, tôi muốn trở thành một phu nhân nhất phẩm. Ông hãy đi ra biển và xin con cá. Nhanh lên!
Chồng tôi kêu lên:
- Bà có điên không vậy? Đã có nhà mới rồi mà bà còn muốn trở thành phu nhân nhất phẩm à?
Ban đầu ông ta lên tiếng, nhưng tôi chỉ đe dọa một lúc là ông phải đi. Trong nháy mắt, tôi kinh ngạc khi nhận ra mình đang ở trong một tòa nhà lộng lẫy. Trên người tôi, một bộ trang phục lộng lẫy, quý phái, nhìn quanh thấy những cô gái đang quỳ dưới chân tôi. Một trong số họ nói: 'Thưa phu nhân nhất phẩm! Phu nhân còn muốn gì không ạ?' Thì ra ước mơ của tôi đã thành hiện thực. Từ giờ, tôi có thể sống thoải mái rồi!
Tôi đứng lên trên thềm cao, sai bảo gia đình làm việc này làm việc kia. Tôi cảm thấy mình thật cao quý. Bất ngờ, tôi nhìn thấy chồng tôi, một bộ mặt lơ đãng, quần áo rách rưới đến khó chịu. Tôi đuổi ông ta xuống chăm sóc cho ngựa.
Vui vẻ được mấy ngày, rồi tôi lại nghĩ: 'Dù trở thành phu nhân nhất phẩm đi chăng nữa, vẫn phải khuất phục trước các vị hoàng đế và hoàng hậu! Mình muốn trở thành nữ hoàng, để cả thiên hạ quỳ dưới chân mình!'. Vậy là tôi gọi chồng đến và buộc ông phải đi xin con cá vàng cho tôi làm nữ hoàng. Ông lão lên tiếng nói:
- Thôi tôi xin mụ. Mụ ăn chẳng biết nói chẳng biết nghe mà còn muốn làm nữ hoàng ư?
Tức giận, tôi tát cho ông ta một cái mạnh, đó là lần đầu tiên tôi đánh chồng. Tôi la lên:
- Mày dám cãi một bà phu nhân nhất phẩm à? Đi ngay đi, hay tao sai người đưa đi?
Nhìn ông lão lủi thủi đi, tôi rất hả hê. Trong nháy mắt, tôi trở thành nữ hoàng, điều mà tôi chưa từng mơ ước. Đầu đội vương miện, tôi thưởng thức những món ăn của nước xa mà những người hầu đưa tới. Ông lão đã trở về, nhìn tôi mỉm cười.
Đóng vai ông lão kể lại câu chuyện - Mẫu 4
Tôi tức giận vô cùng trước lòng tham của mụ vợ ông lão khi mụ ấy muốn trở thành Long Vương trên biển và bắt tôi phục vụ. Không thể tha thứ cho kẻ vô ơn này, tôi để mụ ấy quay lại với chiếc máng lợn cũ sứt mẻ...
Sinh ra và lớn lên trên biển rộng lớn, tôi là chú cá vàng tự do và hạnh phúc. Không ngờ một ngày nào đó mình sẽ mất tự do, vì thế mỗi ngày tôi tung tăng bơi lội, khám phá vùng biển. Rồi một hôm, tôi bị mắc vào lưới của một ông lão đánh cá. Tôi van xin và được ông lão thả ra. Tôi rất biết ơn ông lão, muốn trả ơn nhưng ông ta không muốn gì, chỉ cầu mong trời phù hộ cho tôi. Tôi quyết tâm sẽ giúp ông lão nếu ông có bất cứ điều ước nào...
Nhưng không may cho ông lão, khi ông về kể cho vợ nghe, ông ta bị mụ vợ mắng là ngốc nghếch và bắt ra biển xin tôi cái máng lợn mới. Thương ông lão, tôi đáp ứng ngay yêu cầu của mụ vợ. Nhưng mỗi lần vậy, mụ ta lại đòi hỏi nhiều hơn.
Lần thứ hai, mụ ta đòi một ngôi nhà rộng lớn. Ngay lập tức, túp lều của ông lão trở thành ngôi nhà đẹp, có cổng gỗ lim, sáng sủa bên trong và bên ngoài, có lò sưởi, sơn trắng... Khi yêu cầu này được đáp ứng, mụ vợ ông lão lại nghĩ đến những thứ khác.
Đến lần thứ ba, mụ muốn thay đổi thân phận từ một nông dân quèn thành bà nhất phẩm phu nhân. Tôi đồng ý như hai lần trước. Vợ lão biến thành một người khác, đứng cao hơn, khoác áo lông, đội mũ nhiễu hoa, cổ quấn ngọc trai, tay đeo nhẫn vàng, chân mang giày đỏ. Ông lão tưởng đã làm thoả mãn yêu cầu của vợ. Còn tôi, vẫn chờ đợi ông lão để xem yêu cầu thứ tư của mụ là gì, bởi lòng tham không đáy không dừng lại.
Lần thứ tư, mụ muốn làm nữ hoàng. Tôi vẫn chấp nhận. Mụ biến thành nữ hoàng ngồi bên bàn tiệc sang trọng. Lần này mụ quên hẳn người chồng tốt bụng của mình, ra lệnh đuổi ông đi. Bình yên được mấy tuần, ông lão lại đến tìm tôi. Tôi không ngạc nhiên mà thấy thương thay cho ông lão.
........................
Mời các bạn tham khảo nội dung chi tiết tại file dưới đây!