Bài viết kỷ yếu về tuổi học trò tuyển chọn 6 mẫu hay nhất, kèm theo lời mở đầu đặc sắc, giúp các bạn có thêm ý tưởng mới cho cuốn kỷ yếu của lớp mình, để sau này mở ra sẽ tìm thấy những kỷ niệm đáng nhớ tuổi học trò.
Cuốn kỷ yếu giúp các bạn học sinh cuối cấp lưu giữ những kỷ niệm đẹp, khoảnh khắc đáng nhớ của tuổi học trò. Khi thời gian chia tay đến gần, những cảm xúc tràn về không thể nói thành lời. Hãy cùng lưu giữ những kỷ niệm đẹp vào cuốn kỷ yếu, ghi lại bút lớp mình nhé các bạn!
Bài viết kỷ yếu về tuổi học trò đáng nhớ
Lời mở đầu kỷ yếu của trường
Vào một ngày đầu đông trong cái se se lạnh của gió đầu mùa, cuốn kỷ yếu chào mừng kỷ niệm 20 năm thành lập Trường Trung học phổ thông chuyên ........ đã hoàn thành. Đúng như tên gọi '20 năm - Hành trình những người mang lửa', qua 60 trang, cuốn kỷ yếu đã kể những câu chuyện về 'lửa'. Đó là những hình ảnh gợi về người 'nhen lửa' trong những buổi đầu khó khăn; chuyện những người 'truyền lửa', thắp sáng ước mơ và khát vọng tri thức cho những tài năng tương lai. Từ ngôi nhà chung này, hàng ngàn 'ngọn lửa' đã được thắp lên và đang tỏa sáng khắp mọi miền tổ quốc để làm rạng danh truyền thống hiếu học của chuyên ........
Đó còn là câu chuyện của những người ở lại hôm nay, cứ mỗi năm, mỗi mùa lại lặng thầm tiếp tục 'nhen' và 'truyền lửa', ngọn lửa của trái tim và khối óc, đam mê và sáng tạo, của những cống hiến và nỗ lực quên mình, của sự bao dung và tha thứ... với bao thế hệ học trò. Để rồi trong dịp hội trường năm nay sẽ có hàng trăm 'ngọn lửa' tụ họp về và thắp lên truyền thống 20 năm của Trường Trung học phổ thông chuyên ............
Hy vọng với cuốn kỷ yếu này, chúng ta sẽ hiểu hơn về đồng nghiệp, về thầy cô, bạn bè và mái trường của mình. Hành trình những người 'truyền lửa' đã đi qua 20 năm và hành trình đó sẽ còn được các thế hệ hôm nay tiếp tục mãi. Thành công của 20 năm nhắc nhở chúng ta cần phải nỗ lực hơn nữa để vượt qua những giới hạn của bản thân bởi sự sáng tạo luôn cần đến lửa trong trái tim.
Xin kính chào quý vị, quý thầy cô giáo, các bậc phụ huynh, và các em học sinh. Hôm nay, chúng tôi xin trân trọng giới thiệu cuốn kỷ yếu '20 năm – hành trình của những người mang đam mê'.
Những bài viết kỷ yếu đặc sắc về thời học sinh
Bài kỷ yếu số 1
Những cơn mưa chuyển mùa bắt đầu thay thế cái nắng oi bức của mùa hè. Trên những cành cây xa xa, những bông phượng đang nở rộ, toả sáng, làm ấm áp góc phố quen thuộc. Thời gian trôi qua vô cùng nhanh chóng, chỉ còn vài ngày nữa là ghế đá, sân trường, bài giảng, và những người bạn thân sẽ chỉ còn trong ký ức.
Nhớ lại ngày đầu tiên 'chân ướt chân ráo' bước vào trường, không thể nào quên được cảm giác hồi hộp, lạ lẫm và lo sợ trước sự lớn lao của ngôi trường trung học. Nhưng giờ đây, tất cả đã trở thành một phần không thể thiếu của cuộc sống của tôi: góc phượng cổ ở cuối hành lang, hương hoa sữa thơm ngát bên ngoài cửa lớp, đồi cỏ, rừng dương, và sân trường rộng lớn, nơi mặt trời và gió nắng sưởi ấm và hát vang những bài ca non.
Hôm qua, khi bước vào ngôi nhà A6 và nhìn thấy những khuôn mặt xa lạ, trái tim nhỏ bé của tôi đập liên hồi, tự hỏi liệu 41 khuôn mặt xa lạ đó có làm cuộc sống của tôi trở nên phong phú hơn, đầy ấm áp như những người bạn từ thời cấp hai không?
Thật bất ngờ khi tôi nhận ra rằng trái tim nhỏ bé của tôi ngày xưa đã mở ra thành một vũ trụ vô tận, và 41 khuôn mặt xa lạ đó hiện diện trong mỗi góc nhỏ, mỗi ngăn kín của trái tim tôi. 41 khuôn mặt, 41 tính cách khác biệt: một người mạnh mẽ như Cường, một Trúc Phương dịu dàng như cây sậy, một Thanh Phương đáng yêu, một Hồng Nguyên tốt bụng hay một Tuấn Kiệt luôn hết lòng vì bạn bè.
Nhớ mãi những khoảnh khắc bạn bè bên nhau, với biết bao kỷ niệm, nhớ những trận đấu thể thao ở trường, từ tiếng hò reo đến tiếng nức nở, từ những cái nắm tay, những vụt nhảy lên khi đội nhà ghi bàn. Nhớ cả khi giải nhất của trường trôi khỏi tay lớp, các cô gái và chàng trai ôm nhau mà khóc, những giọt nước mắt của nỗi buồn nhưng tràn ngập hương vị của tình bạn.
Ngày qua ngày, mỗi ngày đến trường là một ngày tôi nhận thêm một chút tình thương từ những điều đơn giản trong ngôi nhà ấy. Tôi nhận ra rằng sau vẻ ngoài nghiêm nghị và cao lớn của thầy chủ nhiệm là một trái tim ấm áp, một nụ cười hiền hậu như ông bụt, và một niềm hy vọng rằng các bạn học sinh sẽ đạt được thành công trong kỳ thi quyết định sắp tới. Lo lắng có, quan tâm yêu thương cũng có, nhưng đã bao lần những hành động tinh nghịch của chúng tôi khiến thầy buồn phiền. 'Thầy ơi! Chúng em xin lỗi!'.
Đâu đó vọng lên lời hát 'Có một ước muốn trong cuộc sống này, mong rằng thời gian sẽ ngừng trôi, để tôi được sống mãi trong những ngày tràn đầy tiếng cười, để tôi có thêm thời gian để nhìn lại, để trao đi tất cả tình thương cho thầy cô, bạn bè, và những góc nhỏ của ngôi trường thân thương.
Ngày mai, khi bước ra khỏi cánh cổng trường, tôi sẽ mang theo trong hành trang những kỉ niệm của quãng đời học sinh. Dù chúng ta sẽ đi mỗi ngả đường riêng, nhưng hãy luôn nhớ về nhau và về những kỷ niệm đã cùng nhau tạo nên, A6 nhé!
Bài kỷ yếu 2
Hoa phượng lại nở, tiếng ve vang lên, tín hiệu của một niên học sắp kết thúc và sự xa cách lại tiếp tục. Lần này, cảm giác không còn là sự hợp nhất rồi tan ra, buồn rồi vui, vui rồi buồn, mà chỉ còn lại là nỗi tiếc nuối không dứt. Năm nay là năm cuối cấp, là năm chúng ta phải rời xa mái trường sau bao năm gắn bó, là năm chúng ta bước vào cuộc sống mới. Nhìn lại quãng thời gian đã qua, những tình bạn, những tình cảm của thầy cô tôi tràn ngập trong lòng tôi. Tôi may mắn khi được học ở một trường được nhiều người khen ngợi, đặc biệt là lớp 12A3.
Tôi cũng hạnh phúc khi là một trong những thành viên của lớp được gọi là vua bóng rổ của trường. Lớp chúng tôi chơi thể thao rất tốt với những bạn như Thanh Đạt, Thanh Nhân, Kỳ Trung, Hoàng An. Các bạn khác trong lớp cũng thích thể thao và tham gia hết mình trong các bài tập như đá cầu, xổ sống... Giờ giải lao của lớp chúng tôi luôn vui nhộn. Chúng tôi thường tụm lại nói chuyện, đố vui, hoặc làm các bài kiểm tra tập trung của trường. Những trận cười vang lên khi giải đúng câu đố, hoặc buồn bởi những bài kiểm tra khó...
Những cảm xúc của tuổi học trò được thể hiện trên khuôn mặt thơ ngây. Thỉnh thoảng, các bạn tổ chức liveshow ca nhạc, làm cho các bạn khác cảm thấy vui vẻ. Khi có bài kiểm tra tập trung, mọi người lại cố gắng học bài để chuẩn bị, và chúng tôi thường nhắc nhau: 'Nhớ gọi tớ dậy học bài đêm nay nhé'. Những kỷ niệm này sẽ luôn ở trong trái tim khi chúng tôi bước vào cuộc sống mới.
Và sau đó, trong tâm trí tôi hiện lên hình ảnh của thầy chủ nhiệm với sự ngưỡng mộ và tôn trọng sâu sắc. Thầy luôn lo lắng cho học sinh dù thân sức không mấy khỏe mạnh. Thầy không chỉ là người truyền đạt kiến thức mà còn là người cha của 39 đứa con. Chúng tôi luôn cảm nhận được tình thương từ thầy. Thầy đã từng nói rằng chỉ có tình thương mới có sự nghiệp giáo dục. Thầy dạy bảo để chúng tôi tiến xa hơn, từ bỏ những hoạt động vô ích để tập trung hơn vào học tập. Năm cuối cùng, thầy muốn chúng tôi học hành nghiêm túc hơn, để chuẩn bị cho kỳ thi tốt nghiệp sắp tới, cũng như kỳ thi đại học, cao đẳng. Nếu một ngày nào đó, tôi phải rời xa trường quen thuộc, xa 12A3, xa bạn bè và thầy cô, những kỷ niệm ấy sẽ mãi sống trong tâm trí tôi suốt đời.
Bài kỷ yếu 3
Nắng của tháng năm, nắng của mùa thi, nắng rực rỡ như một mùa hè nồng nhiệt. Những bông phượng đầu tiên đã nở, rực rỡ và tự hào dưới ánh nắng vàng óng ả. Một số ngày trước đó, những bông phượng đã hé mở, làm say lòng bao người, nhưng sự vội vã và bận rộn cuốn trôi đi cảm xúc cũng vội vàng không kém. Phượng ơi... việc nở ra làm gì...!? Trời xanh, xanh đẹp nhưng lòng ai đang buồn bã... Dạo giữa sân trường, tay xoa nhẹ lên khuôn mặt để che chắn ánh nắng, nhắm mắt lại vì sự chói chang của nắng, và thấy mắt đau đớn! Đau vì nắng chăng - hay vì lòng ai đã quá đau đớn? Bất giác giật mình, lòng đau thấu: Mùa phượng cuối cùng rồi sao...?
Bao nhiêu năm trôi qua, liệu có lúc nào tôi không mong được thấy phượng nở, nhưng năm nay lại thấy phượng nở sớm thế này? Đã đủ 12 mùa phượng rực rỡ, đủ 3 năm học trên con đường đại học. Nhớ như in là buổi học đầu tiên, với biết bao bỡ ngỡ: trường mới, thầy cô mới, bạn bè mới... Nhưng giờ đây, tất cả đều trở nên quen thuộc! Ba năm của trung học phổ thông sắp kết thúc. Ba năm - một khoảng thời gian học tập, rèn luyện dưới mái trường này - không dài nhưng đủ để biến nơi đây thành những kỷ niệm đáng nhớ... kỷ niệm đến nỗi, bất cứ lúc nào, dù nhắm mắt lại, chúng tôi vẫn có thể nhìn thấy toàn bộ cảnh trường này, với thầy cô, bạn bè, cây cỏ, bàn ghế,... với biết bao nụ cười và nước mắt của tuổi học trò. Nhưng... tất cả sắp phải xa rồi...!
Như quy luật của tự nhiên, xuân đi để hạ đến
Sau một lớp thì sẽ đến lớp mười hai
Những bông phượng xoay vần trong khơi niềm nhớ
Hạ đến mang theo hai chữ “chia tay”.
Các bạn có nhớ không, chỉ mới hôm qua mà đại gia đình của chúng ta còn hối hả chuẩn bị cho buổi trại, dù đã mệt mỏi sau kỳ thi nhưng mọi người vẫn hăng hái làm việc, suốt đêm không ngủ chỉ mong sao năm cuối cùng vẫn được ấm áp khi cùng nhau tận hưởng không khí trại của lớp. Và giờ thì... chúng ta phải đối diện với việc chia tay...
Cô ơi, tụi em vẫn nhớ cô! Đêm trại năm nay cô không có mặt bên tụi em như hai năm trước vì công việc của trường, nhưng dù không tham gia trực tiếp nhưng cô vẫn ở bên cạnh động viên tụi em, cách cô truyền đạt không giống ai cả...
Tất cả như chỉ mới hôm qua thôi vậy mà giờ đây chúng ta phải đối mặt với việc chia tay...
Thời gian giờ chỉ còn được tính bằng từng ngày, từng giây, từng phút, không còn là sự chờ đợi hào hứng như trước nữa mà lại là nỗi tiếc nuối...
Có thể trong tương lai, chúng ta sẽ trải qua nhiều trường hợp khác nhau nhưng việc ngồi lại cùng nhau trong cùng một lớp như thế này, điều đó có lẽ là không thể nữa...
Đứng giữa dòng đời nhộn nhịp
Bạn tôi cười thảnh thơi lệ tuôn trào
Hai mảnh đời như hai dòng thước vẽ
Xót xa không thể thành lời
Trong cuộc sống bận rộn, ta thường quên đi giá trị của những điều đơn giản, cho đến khi chúng ta chuẩn bị mất chúng. Nhưng giờ đây, tôi nhận ra giá trị của tình bạn là không thể phủ nhận. Hãy trân trọng mỗi khoảnh khắc bên nhau, vì không ai có thể quay lại thời gian đã trôi qua.
Ngày chia tay có thể sẽ buồn, nhưng tôi muốn chúng ta hãy nhớ về những niềm vui đã trải qua cùng nhau và tin rằng chúng ta sẽ mãi là bạn bè.
Cuối cùng, tôi muốn nói với mọi người rằng “Tôi ước gì có thể ở bên nhau lâu hơn…Mãi nhớ các bạn!” Chúc cho tất cả chúng ta thành công trong kỳ thi tốt nghiệp và Đại học – Cao đẳng sắp tới.
Bài kỷ yếu 4
Thời gian vẫn lặng lẽ trôi, những cơn mưa nhẹ nhàng đã làm dịu đi cái nóng oi bức của mùa hè.
Ngồi nhìn những cơn mưa qua khung cửa sổ, lòng tôi tràn ngập những suy tư về những ngày sắp phải xa mái trường thân yêu.
Đã vào năm cuối cấp, chúng tôi nhìn lại quãng đường đã qua với những kỷ niệm đẹp của tuổi học trò dưới mái trường Chợ Gạo.
Tuổi học trò ấm áp sống mãi dưới mái trường thân yêu. Thời gian trôi đi, những thay đổi đã diễn ra nhưng tình cảm với thầy cô vẫn không thay đổi.
Chợ Gạo, ngôi trường đã trải qua nhiều biến đổi trong suốt 49 năm qua, là người bạn đồng hành của tuổi học trò.
Thời gian luôn trôi, không dừng lại, và vũ trụ rộng lớn. Nhưng đừng quên thời học trò, khoảnh khắc đẹp nhất của cuộc đời.
Ước mơ là chìa khóa mở cửa tương lai, đưa ta đến thành công. Đừng bỏ lỡ cơ hội để ghi lại những kỷ niệm đẹp nhất.
Ước mơ là điều quan trọng, là nền tảng cho tương lai. Mỗi người có một ước mơ riêng, nhưng tất cả đều quan trọng.
Thời học trò là thời gian quý báu để rèn luyện và thực hiện ước mơ. Đừng ngừng mơ ước và hướng đến tương lai tươi sáng.
Mỗi người có một ước mơ riêng, và đó là động lực để tiến lên phía trước. Hãy sống với ước mơ và khát vọng của chính mình.
Để thực hiện những hoài bão, ước mơ, cần phải trải qua quá trình rèn luyện và học tập. Đừng ngại khó khăn, hãy kiên nhẫn và không bao giờ từ bỏ.
Ngày chụp kỷ yếu là khoảnh khắc đáng nhớ của mỗi sinh viên, là lúc ghi lại những kỷ niệm đẹp cuối cùng trong đời sinh viên.
Những ngày sinh viên cuối cùng là thời gian quý báu để ghi lại những kỷ niệm đẹp và ấn tượng. Hãy trân trọng từng giây phút bên nhau.
Ngày chụp ảnh kỷ yếu là ngày hạnh phúc với mỗi sinh viên. Bạn bè là tài sản quý giá nhất, hãy trân trọng và giữ gìn những mối quan hệ này.
Mỗi người bạn là một điều kỳ diệu trong cuộc sống, là niềm vui và sự gắn bó. Hãy biết trân trọng và đánh giá cao những mối quan hệ bạn bè.
Mỗi bức ảnh kỷ yếu là một khoảnh khắc đáng nhớ, chứa đựng tình cảm yêu thương mà chúng ta dành cho nhau. Tớ muốn dành lời cảm ơn sâu sắc nhất tới các bạn vì những kỷ niệm và yêu thương ấy.
Các bạn là một phần quan trọng trong cuộc sống của tớ. Cuộc sống của tớ không thể trọn vẹn nếu thiếu đi sự ấm áp và yêu thương của các bạn.
Dù ngày kỷ yếu vui vẻ, nhưng trong tớ vẫn có một chút buồn bã khi nghĩ về việc các bạn sẽ đi trên con đường riêng của mình. Tớ sẽ luôn nhớ và giữ gìn những kỷ niệm đẹp của chúng ta.
Dù có thời gian và khoảng cách xa cách biệt, nhưng tớ tin rằng mọi người sẽ luôn giữ hình ảnh của nhau trong tim và nhớ về những kỷ niệm đẹp nhất.
Tớ tin tưởng rằng mọi người sẽ đạt được thành công và hạnh phúc trong cuộc sống. Chúc cho mọi điều tốt lành sẽ đến với các bạn.
Xin cảm ơn đời đã gửi các bạn đến bên tôi. Yêu thương và biết ơn các bạn rất nhiều.