Hồi tưởng một kỷ niệm sâu sắc về tình cảm gia đình, bạn bè, thầy cô bao gồm hướng dẫn chi tiết cùng 23 mẫu văn hay nhất. Với cách viết trôi chảy, rõ ràng từng phần, bạn có thể dễ dàng tìm kiếm để tham khảo cho bài viết sắp tới.
TOP 23 bài kể về một kỷ niệm sâu sắc về tình cảm gia đình, bạn bè, thầy cô tuyệt vời dưới đây sẽ là nguồn tài liệu hữu ích, là người bạn đồng hành giúp bạn hiểu về trình tự làm bài, quan sát, so sánh, chọn từ ngữ phù hợp. Hãy khám phá thêm cách kể chuyện cổ tích mà bạn yêu thích.
Kế hoạch kể lại một kỷ niệm sâu sắc về tình cảm gia đình
I. Bắt đầu
Giới thiệu về sự kiện mà bạn sắp kể (về người thân, thầy cô hoặc bạn bè).
II. Nội dung chính
1. Thông tin tổng quan về cá nhân
- Nhân vật là ai: ông, bà, cha, mẹ, anh, chị, thầy cô, bạn bè…
- Một số đặc điểm về ngoại hình, tính cách.
2. Tường thuật kỉ niệm đáng nhớ
- Thời gian diễn ra sự kiện.
- Sự phát triển của sự kiện.
- Kết quả của sự kiện.
- Cảm xúc của bạn sau kỷ niệm đó.
III. Phần Kết
Diễn đạt cảm xúc của bạn đối với người đó.
Kể lại một kỷ niệm đáng nhớ với gia đình.
Mỗi người chúng ta đều có những kỷ niệm khó quên. Đối với tôi, một trong những kỷ niệm đặc biệt nhất là ngày cùng anh trai đi thi đại học.
Anh trai tôi là một người ít nói, nhưng rất chăm chỉ và cần cù. Khi anh lớp 12 và dự thi tốt nghiệp, anh phải đối mặt với áp lực thi cử và việc học suốt đêm. Tôi rất ngưỡng mộ sự kiên trì và nỗ lực của anh.
Ngày chuẩn bị đi thi Đại học, anh lo lắng mất ăn mất ngủ. Gia đình quyết định để tôi đi cùng anh trai. Tôi rất vui vì được đi cùng anh, cổ vũ và chăm sóc cho anh.
Anh tôi thi ở Đà Nẵng trước rồi mới ra thi ở Huế. Khi đến Đà Nẵng, tôi bất ngờ đau bụng dữ dội và phải nhập viện. Anh tôi lo lắng và không thi được vì quá bận tâm.
- Em xin lỗi anh Hai, em nên là người động viên anh để anh thi đúng không?
- Không sao đâu em, quan trọng là em phải nhanh khỏi bệnh.
Anh buồn lắm vì đã bỏ lỡ cơ hội vào trường mơ ước. Tôi cảm thấy có lỗi và thương anh lắm.
Anh Hai của tôi đã là sinh viên năm cuối của trường Đại học Ngoại ngữ Huế. Anh luôn đạt học bổng trong suốt ba năm đại học và còn đi dạy gia sư để giúp đỡ gia đình.
Kể lại kỉ niệm đặc biệt với anh trai
Mỗi người đều có những kỉ niệm đáng nhớ, và với tôi, một trong những kỉ niệm đó là khi đi thi đại học cùng anh trai.
Anh trai tôi luôn là người rất chăm chỉ và kiên trì. Mỗi tối, anh học đến khuya và tôi rất ngưỡng mộ điều đó.
Khi sắp lên thành phố để thi đại học, gia đình quyết định để tôi đi cùng anh trai. Điều này là vì bố mẹ vướng mắc công việc và tôi muốn cổ vũ cho anh.
Anh trai tôi dự thi ở Đà Nẵng trước khi đi thi ở Huế. Chúng tôi đến Đà Nẵng sớm hôm trước ngày thi. Mọi chuyện suôn sẻ cho đến khi tôi bất ngờ bị đau bụng dữ dội.
- Em xin lỗi anh Hai, lẽ ra em phải động viên anh, giúp anh sẵn sàng cho kỳ thi, nhưng giờ lại khiến anh lo lắng, bố mẹ cũng lo lắng.
Anh Hai xoa đầu tôi, an ủi:
- Không sao đâu em, cơ hội không chỉ một, quan trọng là sức khỏe của em. Em phải mau khỏe để cùng anh thi nữa nhé.
Anh trai tôi giờ là sinh viên năm cuối Đại học Ngoại ngữ Huế. Anh luôn đạt học bổng và đi dạy gia sư để giúp gia đình.
Tả lại kỉ niệm đáng nhớ về tình thân gia đình
Mặc dù đã gặp hàng trăm người trong đời và kết bạn với họ, nhưng gia đình vẫn là nơi ta trở về.
Tôi luôn là con ngoan của bố mẹ, là người chị tốt của em trai, và được thầy cô kính trọng. Nhưng ít ai biết cuộc sống của tôi thường chỉ xoay quanh việc học và nhà.
Khi học lớp 9, áp lực học tập tăng cao. Tôi bắt đầu học cực kỳ chăm chỉ từ khi học lớp 8, với hy vọng đỗ vào trường chuyên Anh của thành phố.
Ngày thi đến gần, tôi càng cảm thấy căng thẳng và mệt mỏi hơn. Hứng thú với học tập của tôi dần biến mất, và tôi chỉ cảm thấy mệt mỏi và lo lắng.
Một tháng trước ngày thi, tôi bắt đầu cảm thấy hoang mang. Công việc học ngày càng nặng nề hơn, và tôi cũng không có đủ thời gian để ngủ. Sức khỏe của tôi suy giảm đáng kể. Bố mẹ thấy lo lắng và nói với tôi:
- Nếu cảm thấy quá mệt, hãy nghỉ ngơi đi con ạ!
Gần ngày thi, bố mẹ bắt đầu giảm bớt áp lực về việc học của tôi. Họ nhẹ nhàng nhắc nhở tôi nghỉ ngơi nhiều hơn. Họ hiểu rằng việc học của tôi rất căng thẳng và họ không muốn làm tăng thêm áp lực cho tôi. Cuối cùng, sau những ngày ôn tập, tôi đã tự tin bước vào phòng thi. Tôi may mắn khi được thi hai môn chuyên trong một ngày.
Ngày thi, trời nắng nóng gay gắt. Tôi thi môn Văn vào buổi sáng, Toán vào buổi chiều, và hai môn chuyên vào ngày hôm sau. Tôi làm bài tốt trong cả các môn, kể cả hai môn chuyên. Sau khi thi xong, bố mẹ và em trai đã đợi tôi ở ngoài. Mọi người đều lo lắng. Mẹ tôi nhanh chóng hỏi:
- Con có mệt không? Làm bài thế nào?
- Được mẹ ạ! - tôi trả lời.
Mẹ tôi cười rất tươi, lấy chiếc khăn từ túi để lau mồ hôi cho tôi. Chúng tôi lên xe về nhà, kết thúc những tháng ngày ôn thi căng thẳng. Tôi cảm thấy thật thoải mái. Mẹ đưa cho tôi một tờ kế hoạch mà cô ấy đã chuẩn bị từ trước, khi thấy tôi quá bận rộn với việc học. Tôi nhìn vào đó và cảm thấy lòng mình ấm áp. Mẹ biết tôi là một cô bé nhút nhát và cuộc sống của tôi thực sự đơn giản. Chỉ cần có mọi người bên cạnh, tôi đã đủ vui rồi.
Khi nhận kết quả, tôi đỗ cả hai chuyên và cả lớp chọn của trường. Đó là kết quả xứng đáng cho những nỗ lực suốt một năm qua của tôi. Bố mẹ rất vui và hạnh phúc. Tôi thấy mẹ xem kết quả với một khuôn mặt mãn nguyện. Bữa tối gia đình thật đơn giản nhưng đầy hạnh phúc. Em trai tôi gắp một miếng sườn cho tôi và nói:
- Cho chị Bống, chị giỏi lắm. Em cũng muốn học giỏi như chị!
- Bin còn giỏi hơn chị nữa đấy! - tôi cười, xoa đầu nó.
Gia đình là điều quan trọng nhất với tôi. Ở đó, bố mẹ yêu thương tôi không điều kiện, luôn chăm sóc và lo lắng mỗi khi tôi cần. Quan trọng nhất, gia đình không bao giờ bỏ rơi tôi.
Kể về những kỷ niệm ấm áp với bố
Buổi chiều nay, ba sẽ trở về sau chuyến công tác dài ngày. Mẹ tươi cười, không giấu được sự phấn khích khi ngóng trông cho người phụ nữ đã hai con, xa chồng lâu ngày.
Khi điện thoại reo, mẹ vội vàng gõ cửa phòng, báo tin cho hai đứa nhỏ đang chơi game. Sau đó, mẹ vui vẻ mang rổ ra vườn, hái vài cọng khoai để cho vào tủ lạnh trước khi đi chợ.
Dù chuẩn bị bữa tối đến đâu cẩn thận, rau lang luộc vẫn là món không thể thiếu trong những dịp như thế. Món này đã trở thành kỷ niệm đặc biệt của gia đình chúng tôi, là món ăn cứu cánh trong những thời kỳ khó khăn, khi ba phải đi học và khiến chúng con phải đối mặt với cuộc sống.
Khu vườn góc rộng rãi, mẹ trồng mấy gốc khoai lang để cải thiện bữa ăn. Rau lang luộc chấm ruốc, ngọn lang xào tỏi, món này đã trở thành món quen thuộc, ai cũng thích.
Mùi nhựa rau khi xào trong chảo, kèm theo mùi dịu của nước rau, tí mì chính và đường, tạo nên một món canh hấp dẫn. Dây khoai mọc mạnh mẽ, mọi người đều nói 'chắc là có củ'. Nhưng ngọn không đủ để làm bữa ăn cho cả gia đình. Thỉnh thoảng, mẹ phải thu hoạch cả hàng lá gần ngọn để tránh bị đắng và cứng khi xào.
Ba phải tăng ca để kiếm tiền nuôi gia đình, mẹ cũng phải làm việc nhiều hơn để đủ chi tiêu cho 'ba đứa học trò trong nhà'. Mỗi chiều thứ Bảy, ba đạp xe về và tự tay hái ngọn lang để làm bữa chính. Gia đình hiểu rằng không có nhiều tiền để mua thực phẩm xa xỉ, vì thế bữa ăn này trở nên quý giá hơn bao giờ hết.
Bữa cơm tối, mẹ chia cân đều vào chén, mỗi người một ít tép vàng vàng, còn ngọn rau xanh mẹ chấm nước cho vào chén của mình. Mẹ nhìn ba và các con ăn vui vẻ, hạnh phúc. Cơm giòn, rau giòn, món ăn đơn giản nhưng ấm áp đầy ý nghĩa.
Cuộc sống khó khăn nhưng không ngăn cản được sự kiên nhẫn. Ba tự túc học thêm, tự bỏ tiền ra để trang trải. Các con lớn lên, sách vở nhiều hơn, nhu cầu gia đình cũng tăng lên. Mỗi bữa cơm là một minh chứng cho sự kiên nhẫn và sự hy sinh của gia đình.
Trong nhà, mọi thứ đều được bán đi để trang trải học phí, chỉ có dây khoai lang ở góc vườn vẫn mạnh mẽ mọc. Mẹ đã biến tấu thực đơn bằng cách chế biến ngọn lang xào tỏi, rau luộc chấm ruốc, và canh rau lang nấu dầu... Mâm cơm nào cũng có màu xanh quen thuộc.
Thời gian trôi qua như những đợt hoa lang nở rộ, tím biếc lan tỏa khắp góc sân. Cuộc sống của gia đình đã cải thiện hơn nhiều, không còn bữa cơm 'độc tôn một món', nhất là rau xanh như trước nữa!
Chúng tôi mỗi người đều có một phòng riêng, không còn cảnh ba người đàn ông và một phụ nữ phải ngủ trên sàn nhà ẩm mốc sau một ngày làm việc vất vả. Nhưng dù có tiện nghi đến đâu, mỗi thành viên vẫn nhớ và yêu thương những đám ngọn lang xanh mướt trong vườn nhà.
Ba trở về, mẹ rất vui mừng. Chiều nay, cả gia đình lại cùng nhau thưởng thức một bữa cơm với món rau quen thuộc, kèm theo những kỷ niệm ấm áp của quá khứ.
Vòng tay ôm chặt vòng eo đã không còn thon gọn nhưng vẫn đủ sức để mẹ cảm thấy hạnh phúc bên bữa cơm chiều, giọng ba thì thầm:
Anh đi xa, em nhớ anh
Hết lá lang luộc, lại xào dầu...
Thương nhớ từng đọt ngọn lang...
Chia sẻ về những kỷ niệm đáng nhớ nhất với ông
Nhớ lại những kỷ niệm đáng nhớ nhất với ông - Phiên bản 1
Bao giờ bạn tin rằng những điều mà bạn mong muốn sẽ thành hiện thực sau một giấc mơ? Tôi từng tin vào điều đó và luôn nhớ đến khoảnh khắc kỳ diệu mà giấc mơ đã mang lại.
Một buổi tối cuối tuần, trời đầy sao và gió nhẹ nhàng. Tôi nằm trên trần nhà, ngắm nhìn vì sao. Đột nhiên, không gian bừng sáng và trong ánh sáng đó, ông tôi hiện ra. Tôi hạnh phúc khi được bên cạnh ông, nhìn thấy gương mặt hồn nhiên của ông và cảm nhận sự yêu quý từ ông. Tôi muốn hỏi ông nhiều điều, nhưng không biết bắt đầu từ đâu.
Ông kể cho tôi nghe những câu chuyện cổ tích mà ngày xưa ông thường kể. Giọng ông vẫn trầm ấm và dịu dàng. Ông quan tâm đến việc học của tôi, kiểm tra sách vở của tôi và khuyến khích tôi học tập chăm chỉ hơn. Ông nhìn tôi với ánh mắt khích lệ và bao dung. Ông nói rằng những khát vọng của ông chưa thực hiện được, tôi có thể giúp ông biến chúng thành hiện thực thông qua việc học tập.
Ông dắt tôi đi qua con đường làng, nơi đầy hoa thơm và cỏ lạ. Ông nói với tôi về chợ hoa xuân và muốn đưa cả mùa xuân về nhà của tôi. Ông chọn một cành đào, với những bông hoa phấn hồng, mềm mịn và e ấp như đang chờ đón mùa xuân. Tôi cảm thấy hạnh phúc bên ông, và xung quanh đầy ồn ào và náo nhiệt, mọi người đang chuẩn bị đón mùa xuân về.
Tôi đang nói chuyện với ông về ngày xuân, thì bị gọi dậy bởi tiếng mẹ gọi. Tôi tỉnh giấc và nhận ra tất cả chỉ là một giấc mơ...
Giấc mơ là một khoảnh khắc kỳ diệu giúp tôi thỏa mãn những ước mơ và mong ước của mình. Tôi học được nhiều điều từ giấc mơ đó, nhất là niềm tin và nỗ lực để thực hiện những ước mơ của bản thân.
Chia sẻ về kỷ niệm đáng nhớ nhất với ông - Phiên bản 2
Trong gia đình của tôi, có lẽ người mà tôi gắn bó nhất chính là ông nội. Dù ông đã ra đi, nhưng những kỷ niệm về ông vẫn sống mãi trong tâm trí tôi.
Ông nội của tôi cao ráo, đôi bàn tay với những vết nhăn là dấu hiệu của cuộc sống lao động vất vả. Khuôn mặt phúc hậu, đôi mắt luôn trìu mến nhìn chúng tôi.
Ông rất đam mê việc trồng cây, vườn nhà luôn xanh tốt với những cây trái ngọt ngào. Tôi thường theo ông vào vườn, và ông dạy tôi cách lắng nghe âm thanh của nơi này.
Lúc nhỏ, tôi thích nghe ông kể những câu chuyện về quá khứ của mình. Những lúc đó, tôi cảm thấy hạnh phúc và hỏi ông rất nhiều câu hỏi.
Nhờ những câu chuyện của ông mà tôi dần trưởng thành, trong khi ông càng ngày càng già đi. Dù vậy, ông vẫn lo lắng cho chúng tôi. Tôi nhận ra điều đó khi ông bệnh. Những ngày cuối đời của ông, tôi cố gắng ở bên ông nhiều hơn và nhìn thấy nụ cười hạnh phúc của ông. Ánh mắt cuối cùng của ông vẫn trìu mến và yêu thương.
Dù ông đã ra đi, nhưng tôi vẫn giữ trong lòng những kỷ niệm đẹp về ông. Mỗi kỉ niệm đều đáng quý và sâu sắc.
Kể về kỷ niệm đáng nhớ nhất với mẹ
Chia sẻ về kỷ niệm đáng nhớ nhất với mẹ - Phiên bản 1
Trong cuộc đời, mỗi người đều có người mình yêu thương và trân trọng. Đối với tôi, người đó chính là Mẹ - người đã ban cho tôi cuộc sống.
Mẹ tôi nay đã gần bốn mươi tuổi. Dù mọi người khen mẹ trẻ trung và xinh đẹp, nhưng khi gần mẹ, tôi cảm nhận mẹ đã lớn tuổi hơn. Mẹ vẫn giữ vẻ ấm áp và trìu mến, nhưng đã xuất hiện những dấu hiệu của tuổi già trên gương mặt mẹ.
Ngày tôi bước chân vào trường lớp Một là một trong những kỷ niệm đáng nhớ nhất. Mẹ tôi đã âu yếm dắt tay tôi đến trường, và lời nhắc nhở của mẹ khiến tôi cảm thấy tự tin hơn bao giờ hết.
Mẹ luôn là người tự tin và nhẹ nhàng ủng hộ tôi. Dù tôi đã lớn lên, nhưng những kỷ niệm về sự quan tâm của mẹ vẫn ấm áp trong lòng tôi.
Những bài học từ mẹ đã giúp tôi tự tin và kiên định trên con đường học tập và trưởng thành.
Một lần tôi đã nói lời vô lễ với mẹ, và từ đó, tôi luôn nhớ học cách suy nghĩ trước khi nói và trân trọng những người thân yêu xung quanh.
Mẹ luôn là người đồng hành tận tình, chăm sóc tôi khi tôi ốm và luôn động viên tôi trong những thời khắc khó khăn nhất của cuộc đời.
Mẹ là nguồn động viên vững chắc cho cuộc sống của tôi. Dù có thế nào đi chăng nữa, trong tâm hồn tôi, tình yêu và sự hiện diện của mẹ luôn sống mãi.
Kể về kỷ niệm sâu sắc nhất với mẹ - Mẫu 2
Mẹ không chỉ là người sinh ra bạn, mà còn là người mang đến cho bạn sự ấm áp, chăm sóc và hy vọng. Tình mẹ vô hạn như biển cả bao la.
Trong tâm hồn của mỗi người, tình mẹ như một nguồn năng lượng vô tận, luôn ấm áp và bao bọc con cái trong mọi hoàn cảnh.
Tình yêu của mẹ không thể nào diễn tả hết bằng lời. Đó là biển cả bao la, là điều không thể phủ nhận.
Mẹ của tôi không phải là một người nổi tiếng hay giàu có, nhưng mẹ là người phụ nữ mạnh mẽ và quả cảm. Dù vất vả nhưng mẹ luôn dành thời gian và tình yêu thương cho gia đình.
Kể về kỷ niệm sâu sắc nhất với mẹ - Mẫu 2
Một ngày mưa, tôi đã nói dối mẹ và đi vòng quanh phố cùng bạn bè. Khi trở về, tôi bị cảm và mẹ đã lo cho tôi suốt đêm. Đó là lúc tôi thấu hiểu được tình mẫu tử.
Mặc dù tôi là một cô bé gan lì nhưng mỗi khi nhắc đến mẹ, tôi không thể kìm nước mắt. Mẹ là nguồn hạnh phúc lớn nhất trong cuộc đời của tôi.
Kể về kỷ niệm sâu sắc nhất với mẹ - Mẫu 3
Mẹ - một tiếng gọi mang theo biển cả tình thương. Trong mỗi con người, lòng khao khát được chìm đắm trong vòng tay mẹ không lẽ không sâu đậm?
Năm nay, mẹ của tôi đã gần bước sang tuổi bốn mươi. Thời gian có vẻ như không làm phai nhạt đi vẻ đẹp của mẹ. Mẹ của tôi, dáng vóc không quá cao lớn nhưng tràn ngập nét quyến rũ. Mái tóc mềm mại vẫn đen nhánh, làn da của mẹ tỏa sáng như nắng mai. Công việc bận rộn không ngừng của mẹ là bác sĩ nhưng mẹ vẫn dành tình yêu và sự quan tâm cho gia đình.
Nhớ lại thời thơ ấu, tôi thường khiến mẹ phải lo lắng. Mỗi lần ốm đau, mẹ luôn ở bên chăm sóc. Mẹ luôn dành thời gian và sự quan tâm cho tôi dù bận rộn với công việc của mình. Có một kỷ niệm đặc biệt khiến tôi không thể nào quên được.
Một ngày, sau khi đi chơi về, tôi bị tai nạn và phải nhập viện. Khi tỉnh dậy, tôi nhìn thấy mẹ luôn bên cạnh tôi. Lúc ấy, lòng hối hận tràn ngập trong tôi. Tôi nhận ra rằng mình đã khiến mẹ lo lắng và đau lòng. Nhưng mẹ vẫn nhẹ nhàng tha thứ cho tôi.
Mỗi khi nghĩ đến mẹ, tôi nhớ về tình mẫu tử thiêng liêng. Đó là một tình yêu không đổi, không bao giờ phai nhạt. Hãy luôn trân trọng và ghi nhớ những lời dạy của mẹ!
“Cha như núi Thái Sơn cao vút,
Mẹ như dòng nước nguồn hiền lành chảy ra.
Kính mẹ từ sâu thẳm lòng con,
Hiếu đạo son sắt mãi bền vững”
Kể về kỉ niệm sâu sắc nhất với mẹ - Mẫu 4
Trong cuộc sống, ai cũng từng mắc phải sai lầm khiến bố mẹ lo lắng, và tôi cũng không ngoại lệ. Nhưng qua những sai lầm ấy, tôi học được bài học quý báu.
Mẹ tôi đã bước sang tuổi bốn mươi. Thời gian đã làm cho nét đẹp của mẹ thêm phần dịu dàng. Dáng vẻ của mẹ, nốt nhăn trên khuôn mặt, tất cả đều là biểu hiện của quãng đời đầy ý nghĩa.
Mẹ tôi là một công nhân trong một xưởng may nhỏ ở thành phố. Dù công việc bận rộn, mẹ vẫn dành thời gian để về nhà nấu cơm cho cả gia đình. Bữa tối là lúc cả nhà sum họp sau một ngày làm việc hay học tập vất vả. Đó là thời khắc đáng nhớ nhất khi mỗi thành viên trong gia đình cùng nhau tận hưởng bữa cơm và chia sẻ niềm vui.
Một kỷ niệm đậm sâu về mẹ trong tuổi thơ vẫn in sâu trong tâm trí tôi. Lúc ấy, mặc dù là con gái nhưng tôi lại rất nghịch ngợm. Hồi đó, tôi thường cùng các bạn trai tham gia vào những trò nghịch ngợm. Một lần, bị cô giáo bắt gặp. Cô đã kiểm điểm nhóm chúng tôi trước cả lớp và nói sẽ trao đổi với phụ huynh. Khi đó, tôi chỉ thấy sợ hãi vì còn nhỏ. Nhưng trong lòng không thấy có lỗi. Sau khi cô giáo gặp mẹ và trao đổi, mẹ gọi tôi đến và nhắc nhở. Chính lúc đó, tôi có những thái độ và lời nói không lễ phép với mẹ. Bức thư của bố khiến tôi xúc động và cảm thấy có lỗi. Chiều hôm ấy, khi mẹ đi làm về, tôi chạy đến ôm mẹ, xin lỗi. Nước mắt tôi cứ rơi và mẹ cũng khóc và an ủi tôi.
Sau kỷ niệm ấy, tôi dường như trưởng thành hơn. Tôi đã biết giúp mẹ những việc nhỏ trong gia đình. Cũng trở nên ngoan ngoãn hơn, chịu khó học tập hơn. Tôi cũng hiểu rằng, dù có xảy ra chuyện gì, mẹ luôn bao dung và yêu thương tôi vô điều kiện. Lỗi lầm dù lớn đến mấy, đối với mẹ cũng có thể tha thứ.
Thật sự “Tình mẹ bao la như biển thái bình…” - mẹ vô cùng quan trọng đối với chúng ta. Mẹ là điểm tựa vững chắc trong tâm hồn. Hãy biết yêu thương và trân trọng thời gian bên mẹ, bên gia đình.
Kể về kỷ niệm sâu sắc với mẹ - Mẫu 5
“À mẹ ơi có con dế
Luôn trong bao diêm con đây
Mở ra là con thấy ngay
Con yêu mẹ bằng con dế”
Trong bài thơ “Con yêu mẹ” của nhà thơ Xuân Quỳnh, lời của đứa trẻ ngây thơ đã thể hiện tình cảm nhỏ bé nhưng sâu sắc dành cho người mẹ. Mỗi khi nhớ về mẹ, tôi luôn tràn đầy lòng biết ơn và yêu thương.
Mẹ của tôi đã gần bốn mươi tuổi. Mẹ là giáo viên tại một trường trung học cơ sở trong huyện. Công việc hàng ngày của mẹ luôn rất bận rộn. Nhưng mẹ vẫn dành thời gian để nấu những bữa ăn cho hai bố con. Đó là lý do tại sao tôi và bố quyết định sẽ dành tặng mẹ một điều bất ngờ vào Ngày Phụ nữ Việt Nam.
Hôm đó là thứ sáu, mẹ phải ở trường cả ngày. Tôi và bố đã nhờ cô Lan - một đồng nghiệp của mẹ giúp đỡ. Sau giờ học, cô sẽ rủ mẹ đi mua sắm để hai bố con chuẩn bị xong món quà cho mẹ. Sau khi thuyết phục cô Lan, mọi việc đã xong. Khi mẹ về nhà, tôi và bố đã hoàn thành những món ăn mẹ thích và chuẩn bị bàn ăn. Mọi thứ đã sẵn sàng khi mẹ bước vào nhà.
Tôi và bố cố gắng tắm rửa nhanh nhất có thể. Khoảng sáu rưỡi tối, mẹ đã về nhà. Trước khi mở cửa, bố đã tắt hết điện. Khi mẹ mở cửa, chúng tôi bước ra. Bố cầm bó hoa hồng tặng mẹ. Mẹ rất ngạc nhiên và hạnh phúc khi biết được điều bất ngờ mà chúng tôi chuẩn bị.
Kỉ niệm đó thật đẹp với mẹ. Sau bữa tiệc bất ngờ, tôi và bố đã hứa với mẹ sẽ giúp đỡ mẹ nhiều hơn trong việc nấu nướng. Quan trọng nhất là cả gia đình đã có những khoảnh khắc hạnh phúc bên nhau.
Kể về kỉ niệm đáng nhớ nhất với mẹ - Mẫu 6
Gia đình - hai từ đơn giản nhưng mang giá trị thiêng liêng. Đối với tôi, gia đình là điều vô cùng quan trọng, đặc biệt là với mẹ.
Mẹ của tôi, như bao người mẹ khác, là người phụ nữ rất giản dị. Nhưng mẹ đã hy sinh vô cùng nhiều cho chúng tôi. Tuổi thơ của tôi không được sung sướng như những đứa trẻ khác. Bố mẹ tôi đã ly dị khi tôi còn rất nhỏ. Từ đó, tôi sống với mẹ. Mẹ phải đảm nhận cả vai trò của mẹ và bố. Mặc dù được mẹ yêu thương, nhưng đôi khi tôi vẫn cảm thấy buồn. Tôi luôn tự hỏi tại sao tôi không thể sống cùng cả bố và mẹ.
Gia đình tôi không giàu có. Sau khi ly hôn, mẹ phải chịu gánh nặng kinh tế của gia đình. Mọi thứ, từ quần áo đến sách vở, từ đồ ăn đến giấc ngủ, đều là nhờ công sức của mẹ. Nhưng khi còn nhỏ, tôi không hiểu được những vất vả của mẹ. Nhiều khi tôi bị mẹ mắng, tôi còn trả lời lại mẹ. Những lúc đó, chắc hẳn mẹ cảm thấy rất buồn.
Còn nhớ lúc lên lớp tám, tôi chơi đến nhà bạn thân của mình, Hồng. Do chơi quá lâu nên khi về đến nhà, đã tối rồi. Tôi lo lắng rằng mẹ sẽ mắng tôi. Nhưng khi về, nhà trống vắng. Tôi ăn cơm một mình và rất lo lắng. Khi tìm thấy mẹ trên giường mệt mỏi, tôi hối hận vì đã chơi quá lâu. Tôi xin lỗi mẹ và lo lắng cho sức khỏe của mẹ. Tôi tự trách mình vì đã làm mẹ lo lắng.
May mắn thay, vào sáng hôm sau, mẹ đã bình phục hoàn toàn và có thể đi làm như bình thường. Nhờ kỉ niệm ngày hôm đó, tôi hiểu được cách giúp đỡ mẹ nhiều hơn và cũng yêu thương mẹ hơn.
Kể về kỉ niệm đáng nhớ nhất với mẹ - Mẫu 7
Nếu ai đó hỏi em điều em tự hào nhất trong cuộc đời, em sẽ trả lời rằng đó chính là có mẹ. Mẹ là người em yêu thương nhất, cũng là người em mãi mãi kính trọng, trân trọng.
Trong cuộc sống, mẹ luôn quan tâm, lo lắng cho em từ những điều nhỏ nhặt, từ bữa ăn, giấc ngủ, học tập đến đời sống tinh thần. Quan tâm, che chở, bảo vệ con cái dường như đã trở thành bản năng tự nhiên nhất của mẹ. Em còn nhớ mãi một lần đi chợ cùng mẹ.
Hôm đó, một buổi sáng chủ nhật tươi đẹp, mẹ chở em trên chiếc xe đạp cũ lên chợ huyện để mua thực phẩm, rau củ và một số con gà về nuôi trong vườn. Buổi đi chợ đó rất vui vẻ, em được mẹ dẫn đi khắp chợ, cùng mẹ mua sắm đồ đạc cần thiết, và cùng mẹ thưởng thức bữa sáng tại một góc chợ nhỏ nhưng đông đúc.
Trên đường về nhà, bất chợt trời mưa rào. Không có áo mưa, mẹ đã dùng túi bóng từ giỏ đồ che cho em, rồi cởi áo chống nắng mặc của mình cho em tránh mưa. Khi đã bảo vệ em kỹ lưỡng, mẹ đạp xe trong cơn mưa để đưa em về nhà. Những giọt mưa ướt đẫm áo mẹ, nhìn thấy em chợt thương mẹ nhiều hơn.
Khi về nhà, mẹ không quan tâm đến bản thân mình mà lấy khăn khô và quần áo cho em thay vì sợ em cảm lạnh. Em tỏ lòng thương mẹ và giúp mẹ cất đồ vào tủ.
Mẹ luôn yêu thương con hơn chính bản thân mình. Em hạnh phúc vì có mẹ, điều em tự hào nhất cũng là được làm con của mẹ.
.................
Tải tài liệu để xem thêm bài văn mẫu Kể về một kỷ niệm sâu sắc về tình cảm gia đình