Dàn ý kể lại cuộc gặp gỡ giữa Tấm và Cám dưới Âm phủ
1. Khởi đầu
- Giới thiệu tình huống Tấm gặp Cám (thời gian, địa điểm...)
2. Nội dung chính
- Sự tiếp diễn của cuộc gặp gỡ giữa Tấm và Cám
+ Cám chia sẻ về hoàn cảnh của mình
+ Quá trình phán xử của Diêm Vương đối với Tấm và Cám
+ Kết thúc phiên tòa, Tấm trở về với thế giới thực.
+ Cuộc sống của Tấm ở thế giới hiện thực: cố gắng làm nhiều điều tốt để mong linh hồn em và dì được siêu thoát.
3. Nội dung chính
- Chia sẻ cảm nghĩ của bản thân
Kể lại cuộc gặp gỡ giữa Tấm và Cám dưới Âm phủ - Mẫu 1
Ba năm đã trôi qua kể từ khi Cám và dì ra đi, cũng là khoảng thời gian Tấm trở lại cuộc sống trong cung với nhà vua. Mặc dù cuộc sống của cô trôi qua yên bình, hạnh phúc, nhưng luôn có một nỗi niềm sâu thẳm khiến Tấm không thể không suy tư - về Cám!
Tháng bảy đã đến, gần ngày Vu Lan và ngày Xá tội vong nhân. Đêm nào Tấm cũng thấy mơ về Cám. Những giấc mơ đều giống nhau, Cám xuất hiện trong không gian mờ ảo, gần như xa vời, mong manh như sương khói. Cám mặc trang phục giản dị, trông gầy guộc, đôi mắt sâu thẳm, nhìn Tấm với ánh mắt thiết tha. Những giấc mơ lặp đi lặp lại khiến Tấm đắn đo và suy nghĩ nhiều - liệu Cám muốn nói điều gì vào ngày Xá tội sắp tới? Tấm quyết định sẽ đến chùa vào ngày đó.
Ngày Xá tội vong nhân đến. Sáng sớm, Tấm tự làm đồ lễ và đến chùa trên núi thiêng. Khi đến chùa đã gần trưa, Tấm thắp nhang, cầu nguyện thành tâm! Nàng cầu cho Dì, cho Cám, mong linh hồn của họ được sưởi ấm và siêu thoát! Trong lúc cầu nguyện, đột nhiên Tấm nghe tiếng ù ù bên tai, mở mắt ra nhìn thì không còn thấy đền thờ, chỉ thấy mình lơ lửng giữa không gian xám xịt, cuộn xoáy! Trước khi kịp reo mừng, Tấm thấy mình bị hút về phía trước, cho đến khi gặp một cánh cửa, cửa mở ra và Tấm bị hút vào trong đó. Phía sau cánh cửa là một căn phòng. Căn phòng trống trơn, tường và trần đều màu xám, khiến Tấm ngỡ ngàng. Nhưng điều đáng kinh ngạc không phải là căn phòng, mà là khi cánh cửa mở ra lần nữa, và Cám bước vào. Đúng, Cám hiện hữu ngay trước mắt Tấm, không mơ màng như trong giấc mơ, mà thực sự hiện diện - Cám tồn tại với xương thịt! Tấm không thể nói lời nào, trong lòng tràn ngập nỗi hoang mang và hàng ngàn câu hỏi. Nàng đang ở đâu? Tại sao nàng lại ở đây? Cách đây ngôi chùa kia thế nào? Trong lúc bối rối, Cám lên tiếng, giọng nói rõ ràng, thân quen, nhưng vẫn cảm thấy nghẹn ngào, và vang lên hơn bình thường:
- - Chị Tấm!
Tấm sửng sốt, hình ảnh Cám, giọng nói của Cám, quá thực tế. Nàng bối rối: đây có phải là mơ không, hay đây là thực? Nhưng nghe được suy nghĩ của Tấm, Cám tiếp tục:
- Chị Tấm, chị và em đang ở dưới Âm Phủ! Đây là nơi không phải dành cho người sống, chỉ có chị - người được thần phù hộ, trải qua hàng ngàn kiếp nạn mới đến được đây!
Tấm không biết nói gì, nàng vẫn còn sững sờ.
- Chị Tấm, tại sao chị im lặng?
Tấm nhắm mắt, thở dài. Bây giờ nàng chắc chắn rằng đây không phải là giấc mơ, nàng nói:
- Em Cám ơi! Em đưa chị đến đây để làm gì? Em đã đến tìm chị suốt những đêm qua à?
Cám gật đầu:
- Vậy có phải em muốn nói điều gì không? – Tấm tiếp tục hỏi.
- Vâng, hôm nay là ngày phán quyết của em. Hôm nay Diêm Vương sẽ quyết định liệu linh hồn em có được siêu thoát, được đầu thai hay không.
“Cám khác quá!” – Tấm nghĩ trong lòng. Cám đứng trước mặt Tấm lễ phép, điềm đạm, hoàn toàn khác so với trước đây.
- Em Cám, suốt ba năm qua em ở đâu?
Cám cười, nụ cười rất đỗi buồn:
- Em được Diêm Vương sai đi chứng kiến cảnh khổ đau trong nhân gian, cảnh người ta bị lừa gạt, bị hãm hại, chứng kiến lòng đố kị, tham lam. Cứ đi một ngày, em phải về báo những gì mình nhìn được cho Diêm Vương, và cả những gì mình cảm thấy.
- Rồi tiếp theo?
- Ban đầu em dửng dưng, em vô cảm, nhìn người khác đau đớn, bất hạnh, em không có lấy một chút mủi lòng. Vì thế mà Diêm Vương trừng phạt em bằng cách bắt em chịu tất cả những cảm xúc đau khổ ấy. Em quằn quại, em cầu xin dừng tay, nhưng vô ích! Cảm giác của người bị tra tấn, của người mất cha, mất mẹ, của người bị ruồng bỏ, của người bị hãm hại, như trận cuồng phong cào xé em. Em bị trừng phạt cho đến khi em biết đồng cảm, biết thương xót.
- Đến khi nào em mới biết thương xót những cảnh khốn cùng ấy?
- Hai năm trời chị Tấm ạ!
- Vậy năm còn lại em đã làm gì?
- Em đã tự xá tội cho những tội lỗi của mình. Diêm Vương đã định đoạt số phận của em. Em trải qua những kiếp sống đau khổ, từ việc bị lừa gạt cho đến bị giết. Những cảnh đó giống như việc em đã làm với chị.
Tấm im lặng. Cảm nhận nặng nề khi thấu hiểu nỗi đau của Cám trong suốt ba năm qua.
- Vậy còn dì của em?
Cám run rẩy, giọng nói đầy tiếc nuối. Trông Cám như muốn khóc nhưng không thể. Người đã khuất không còn nước mắt để rơi nữa.
- Mẹ em xuống đây đã phản kháng Diêm Vương. Mẹ không chịu lỗi, nên phải chịu trừng phạt đau đớn, đầu thai vào cả ruồi và cóc.
Dù dì đã làm nhiều điều ác với Tấm, Tấm vẫn không thể không thương xót! Câu chuyện nhắc nhở rằng tội lỗi sẽ không bao giờ được tha thứ. Tấm nhìn lại quá khứ, nhớ lại những việc mình đã làm với Cám và dì. Bàn tay của mình đã từng gieo rắc cơn hận thù, giết chết người khác!
- Em Cám, hôm nay là ngày phán quyết, liệu Diêm Vương sẽ... Tấm chưa kịp nói hết, căn phòng rung chuyển, rồi mở ra thành một không gian rộng lớn, u ám, đầy hình người bị tra tấn, trần thì cao hun hút. Tấm đoán đây chắc chắn là phòng xử của Âm Phủ.
Bàn xử án trước mắt, Diêm Vương hiện ra. Vượt ra ngoài sức tưởng tượng của con người, Diêm Vương và không khí từ Người không thể diễn tả thành lời. Ngài nói làm rúng động không gian:
- Cám, ngươi biết tại sao mình ở đây. Còn ngươi, Tấm, biết vì sao không?
- Dạ bẩm, tì nữ người trần mắt thịt, không thấu được ý định của thần linh.
Diêm Vương cười to:
- Hôm nay, ta sẽ ra phán quyết số phận của hai ngươi. Cám, ngươi đến trước.
Cám bước về phía trước.
- Chắc ngươi hiểu tội của mình rồi đúng không?
- Dạ, con hiểu.
- Cám trả lời, giọng nói thoáng run nhưng cứng cỏi lạ thường.
- Ngươi và mẹ đã hại Tấm nhiều lần, cố tranh giành hạnh phúc của Tấm. Ta hỏi nhà ngươi, có thật lòng yêu vị vua đó không?
- Dạ bẩm, con không.
- Vậy cuối cùng ngươi đã hại vì lòng đố kỵ và ham mê phú quý phải không?
- Dạ, vâng ạ.
- Ngươi đã chuộc tội suốt ba năm vừa qua, đã học được cách thương xót, đã biết đồng cảm, đã trải qua mọi khổ đau trong nhân gian. Ngươi có cảm thấy mình xứng đáng được đầu thai làm người không?
Cám im lặng. Một khoảng thời gian dài trôi qua, sau đó Cám lên tiếng:
- Dạ bẩm, không ạ.
Diêm Vương hơi ngạc nhiên, rồi gật đầu:
- Ngươi nói như vậy, và ngươi thực sự nghĩ vậy, điều ngươi nghĩ thực sự mới quan trọng! Ngươi biết không, đầu thai làm người là một ân huệ lớn lao, nhưng cũng là một sứ mệnh khó khăn, làm người không hề dễ dàng. Ngươi đã chịu phạt không có nghĩa là linh hồn ngươi đã được rửa sạch. Vì tội lỗi của ngươi một phần là do mẹ nhà ngươi xúi giục mà ngươi lại chịu đựng cả hình phạt của mẹ mình, nên ta cho phép nhà ngươi được đầu thai thành bông sen. Ngươi sẽ có ba kiếp làm hoa trước khi ta xem xét ngươi có thể được đầu thai làm người một lần nữa không.
- Dạ! Con cảm ơn ân đức của Diêm Vương. – Cám nói, rồi bước xuống.
- Tấm, đến lượt ngươi.
Tấm bước lên trước.
- Tấm, ngươi không thắc mắc vì sao ngươi là người trần mà lại phải xuống âm phủ để nhận phán quyết về số phận mình không?
- Dạ bẩm, không ạ.
- Một phần là vì ta đã hứa với Cám sẽ ban một ân huệ cho những tháng ngày chuộc tội, và Cám xin được gặp ngươi. Phần khác, phần khiến ngươi được phán quyết khi còn sống là bởi ngươi đã trải qua bao khổ nạn – điều không hề được ghi trong sách sinh tử. Sức sống và sự trong sạch của ngươi đã khiến thần linh động lòng mà thay đổi điều được sắp đặt, lẽ ra ngươi đã chết ngay từ lúc dì ngươi chặt đổ cây cau, khiến ngươi ngã.
- Nhưng con đã giết người, thưa Diêm Vương, con đã làm việc tàn độc, linh hồn con đã bị vấy bẩn.
Diêm Vương khẽ làm một hành động như cười mỉm.
- Ngươi giết người đâu phải vì dã tâm. Ngươi đã cảnh báo mẹ con Cám nhiều lần nhưng hai người đó không hề thay đổi. Ngươi giết người là hành động tự bảo vệ mình, khi sự can thiệp của thánh thần cũng chỉ có hạn, khi người bên cạnh ngươi – là vị vua kia – cũng không ra tay giúp. Tuy vậy, hành động giết người luôn luôn là sai trái. Như thế, ngươi sẽ vẫn được đầu thai làm người. Nhưng sau khi vị vua kia mất, ngươi sẽ phải quy y cửa phật và dành phần đời còn lại là một nữ tu, ăn chay niệm phật để xá tội.
- Dạ, tạ ơn ân đức của Diêm Vương.
Diêm Vương gật đầu:
- Ta tuyên bố: PHIÊN XỬ KẾT THÚC!
Nói xong, Diêm vương biến mất, căn phòng lại rung chuyển mạnh mẽ, sau đó trở lại như cũ.
- Chị Tấm! – Cám nói – Em phải rời xa chị thôi. Đây là lần cuối em được gặp chị. Em xin lỗi, chị Tấm ạ, em xin lỗi vì những điều mẹ con em đã làm!
Tấm không cầm nước mắt, chỉ biết gật đầu.
- Em đi nhé, chị Tấm! – Cám nói, vươn tay ra, rồi hình bóng mờ dần, mờ dần, rồi biến mất hoàn toàn.
Cửa phòng mở toang, Tấm bị cuốn ra ngoài, trở về với ánh sáng của thế gian.
Năm ấy, chỉ có một bông sen nở trong hồ trong cung, nhưng nó lại tươi tắn và thơm phức. Tấm thường ngồi ở lầu trên hồ sen cùng với vua. Mỗi lần đó, Tấm luôn cảm thấy như nghe thấy giọng nói khe khẽ của Cám: “Chị Tấm ơi! Chị Tấm ơi!” – như tiếng kêu nhỏ nhẹ của người em gái thân thương!
Tường thuật lại cuộc gặp giữa Tấm và Cám dưới Âm phủ - Phần 2
Tấm Cám là một trong những truyện cổ tích nổi tiếng nhất của Việt Nam, nổi tiếng với hình ảnh cô gái hiền lành và chăm chỉ. Tuy nhiên, cuộc đời của Tấm không hề êm đềm khi nàng phải đối mặt với nhiều khó khăn, gian nan. Tuy vậy, Tấm vẫn không ngừng vươn lên và bảo vệ hạnh phúc của mình, thể hiện sự kiên trì và mạnh mẽ.
Tấm sinh ra trong gia đình nghèo khó chỉ có cha và sau này, có thêm một người em gái khi cha nàng cưới thêm vợ. Cuộc sống của Tấm không dễ dàng khi có thêm dì và em, mọi việc càng trở nên khó khăn và mệt mỏi hơn. Tuy vậy, với sự siêng năng và kiên trì, Tấm vẫn không ngừng đấu tranh cho hạnh phúc của mình dù vô cùng yếu đuối. Cuộc đấu tranh của Tấm có thể chia thành hai giai đoạn khác nhau, mỗi giai đoạn đều có cách đấu tranh và bảo vệ hạnh phúc riêng.
Trong giai đoạn đầu, Tấm chịu đựng sự ức hiếp và bất công bằng việc khóc lóc. Tấm luôn là một người hiền lành và ngây thơ, luôn chăm chỉ và ngoan ngoãn. Dù bị đối xử bất công và ức hiếp, Tấm vẫn khóc lóc mà không làm gì hơn. Nhưng đây cũng là cách để nàng giải tỏa sự oán giận và phản kháng lại sự bất công.
Trải qua những thử thách, Tấm trở nên mạnh mẽ hơn và bước vào giai đoạn thứ hai khi cuộc sống của nàng thay đổi. Tấm trở thành hoàng hậu và phải đối mặt với sự ghen tỵ và ác ý từ mẹ con Cám. Tuy nhiên, Tấm không ngừng đấu tranh và bảo vệ hạnh phúc của mình. Nàng không chỉ mạnh mẽ trong tinh thần mà còn biết cách đối phó với kẻ thù.
Qua bao năm tháng, Tấm đã chứng minh được sức mạnh và kiên trì của mình. Nàng đã đánh bại cái ác và giành lại hạnh phúc của mình. Tấm Cám là một câu chuyện ý nghĩa về sự kiên trì, lòng dũng cảm và sức mạnh của tình yêu thương.