Nghị luận về Tôn sư trọng đạo gồm 29 mẫu văn cực chất kèm theo hướng dẫn viết chi tiết. Qua nghị luận xã hội về tôn sư trọng đạo, học sinh có thể chọn cho mình cách tiếp cận, phong cách viết phù hợp, để từ đó trở thành tri thức sâu rộng của bản thân, giúp hoàn thiện bài văn nghị luận một cách xuất sắc.
Viết bài văn nghị luận về tôn sư trọng đạo với văn phong rõ ràng, dễ hiểu giúp tự học và nâng cao kiến thức, từ đó hỗ trợ học môn Ngữ văn hiệu quả hơn và chuẩn bị tốt hơn cho việc học. Ngoài ra, có thể tham khảo thêm một số mẫu văn như: nghị luận về tình yêu thương, nghị luận về hiện tượng nghiện Tiktok của giới trẻ ngày nay.
Đề bài: Dân tộc ta mang truyền thống Tôn sư trọng đạo. Theo bạn, truyền thống đó được thể hiện như thế nào trong cuộc sống hàng ngày hiện nay?
Kế hoạch nghị luận về Tôn sư trọng đạo
I. Khai mạc:
- Đặt vấn đề nghị luận: Trong lịch sử, dân tộc ta luôn tôn trọng và coi trọng những người mang trách nhiệm lớn: Họ đã dẫn dắt và giáo dục con người trưởng thành. Điều này đã trở thành một nguyên tắc mà chúng ta gọi là “Tôn sư trọng đạo”.
II. Thân bài:
* Ý nghĩa của “Tôn sư trọng đạo” là gì?
- “Tôn trọng thầy cô giáo”: Tôn vinh người thầy, cô giáo
- “Trọng đạo lí”: Quan trọng đạo đức
⇒ “Tôn trọng thầy cô giáo, quan trọng đạo đức”: Cần nhớ ơn, tôn trọng lòng biết ơn của thầy cô giáo, quan trọng đạo đức, ghi nhớ sâu sắc lòng biết ơn của những người đã hướng dẫn, dạy bảo học trò trong quá trình trưởng thành.
- 'Tôn sự trọng đạo' là một phong tục đẹp của văn hóa học Việt Nam, phong tục này đã tồn tại từ lâu khi có nhu cầu truyền bá và học tập của con người.
* Vì sao cần “tôn trọng thầy cô giáo, quan trọng đạo đức”?
Cần biết ơn thầy cô vì:
- Thầy cô là người hướng dẫn, truyền đạt tri thức, đưa chúng ta đi xa trong cuộc hành trình đời
- Thầy cô giáo dạy chúng ta cách sống, cách trở thành con người tốt, dẫn dắt chúng ta đến những giá trị sống ý nghĩa
- Thầy cô gửi gắm cho học trò tình thương như cha mẹ
- Thầy cô là bạn đồng hành luôn ở bên cạnh chia sẻ cùng học trò mọi khó khăn, niềm vui hay hạnh phúc
- Biết ơn thầy cô giáo là một phần của phong cách sống của con người, là biểu hiện của sự lịch thiệp và văn minh
* Dấu ấn của “Tôn sư trọng đạo”
- Phạm Sư Mạnh – học trò của cụ Chu Văn An, dù đã thành quan lớn, nhưng khi quay về thăm thầy vẫn dành sự tôn kính, từ xa đứng vái lạy. Khi được thầy mời vào nhà, chỉ dám ngồi ở phần dưới ⇒ Một tấm lòng, một tâm hồn, một phẩm chất cao quý
- Ngày nay, truyền thống này vẫn được thể hiện qua nhiều hình thức khác nhau:
+ Học sinh gửi lời biết ơn tới thầy cô nhân ngày 20/11
+ Học tập chăm chỉ, lễ phép, vâng lời thầy cô giáo…
* Mở rộng vấn đề
- Ngày nay có nhiều học trò ngồi trong lớp học, học nhiều môn học từ các thầy cô giáo, nhưng họ không nhận biết được tầm quan trọng của việc tôn trọng, kính trọng, lễ phép với thầy cô và đạo đức mà thầy truyền đạt. Điều này cho thấy truyền thống đạo đức không được tôn trọng, không được...
- Ngoài những biểu hiện của truyền thống “tôn sư trọng đạo”, vẫn còn những người thiếu văn hóa, không biết ơn thầy cô:
- Tôn thờ thầy cô
- Phá phách, trêu chọc thầy cô
- Thực hiện những hành vi không đúng đắn khiến thầy cô buồn phiền
⇒ Những hành động như vậy cần phải bị lên án
- Tuy nhiên, cũng có nhiều học trò đã và đang thực hiện thành ngữ này và đang trên đà thành công trong cuộc sống, trong lĩnh vực khoa học,...
* Tác động cá nhân:
- Cách tốt nhất để báo đáp công ơn thầy cô là học hành chăm chỉ, chăm chỉ, vận dụng những kiến thức mà thầy cô đã truyền dạy để xây dựng tương lai cho bản thân và góp phần vào sự giàu có của đất nước
- Nỗ lực trở thành một người sống đẹp, đạo đức, tài năng để không làm hỏng công lao của thầy cô
- Tự nhận trách nhiệm và hành động sao cho đáng được những gì thầy cô truyền đạt
III. Tổng kết:
- Nhấn mạnh vấn đề nghị luận: “Tôn sư trọng đạo” là một phần của tính cách, phong cách sống của mỗi cá nhân
- Lời nhắn gửi tới tất cả mọi người: Hãy sống một cuộc sống ý nghĩa, hữu ích, đạo đức và tài năng để làm cho công lao của thầy cô trở nên có giá trị
.................
Bài văn nghị luận về Tôn sư trọng đạo - Mẫu 1
“Tôn sư trọng đạo” không chỉ là vấn đề đạo đức mà còn là một truyền thống văn hóa tốt đẹp của dân tộc ta. Khi cuộc sống cần kiến thức, con người cần phải văn minh thì người thầy vẫn được tôn trọng. Dù thời kì nào, xã hội nào “Tôn sư trọng đạo” vẫn là truyền thống tốt đẹp và cần thiết, cần được duy trì và phát huy. Đó là yếu tố quan trọng tạo nên nền tảng đạo đức của xã hội văn minh.
Dân ta có những câu ngạn ngữ đơn giản nhưng sâu sắc về Đạo và Thầy. Những câu ngạn ngữ đó tôn vinh thầy cô và nhắc nhở con người phải sống đúng đạo. Thầy là người chỉ dẫn cho con đường của “Không có thầy đâu có đẹp”. Vì thế, vị trí của thầy cô được coi trọng như cha mẹ, “Công cha, nghĩa mẹ, ơn thầy”. Chúng ta luôn nhớ rằng:
Muốn học văn cao, đầu phải yêu thầy
Muốn con hiếu đạo, thì yêu thầy
Người làm thầy trong mọi xã hội luôn được tôn trọng như “nhất tự vi sư, bán tự vi sư”. Vì vậy, “tôn sư trọng đạo” không chỉ là quan niệm sống mà còn là một nguyên tắc đạo đức. Ngày xưa, từ Platôn, Aristotle, Khổng Tử… đến người thầy đã trở thành những vị thánh trong lòng học trò. Ngày nay, dù vị trí của thầy cô không còn tuyệt đối nhưng vẫn được xã hội tôn trọng và “nghề dạy học là nghề cao quý nhất trong những nghề cao quý”. Dù ở phương Đông hay phương Tây, dù quan hệ thầy trò có đến đâu gần gũi, thì danh giới thầy trò, vị trí của người thầy vẫn không bao giờ mất đi.
Trong thực tế, vấn đề “tôn sư trọng đạo” ngày nay đã trở thành đề tài đáng suy ngẫm. Các thầy cô giáo, dù phải đối mặt với nhiều khó khăn của cuộc sống, vẫn không ngừng nghiên cứu, truyền đạt kiến thức quý báu cho học sinh. Tuy nhiên, bên cạnh những học sinh chăm chỉ, ngoan ngoãn, tuân thủ đạo lý làm người và tôn trọng thầy cô giáo, cũng có những bạn trẻ quên mất đạo đức thầy trò. Họ đã phạm phải những hành vi không tôn trọng, thậm chí là xúc phạm thầy cô giáo. Có những câu chuyện đau lòng mà chúng ta không muốn nhắc đến như việc học trò không tôn trọng thầy cô giáo, không biết ơn những kiến thức mà thầy cô đã truyền dạy. Xã hội đã, đang và sẽ luôn lên án những hành vi đó.
“Tôn sư trọng đạo” là một truyền thống văn hoá vô cùng quý báu của loài người. Nếu trẻ em là giấy trắng, thì người giáo viên chính là người viết lên tờ giấy trắng đó những chữ nghĩa, rõ ràng, sâu sắc nhất. Tôn trọng những người truyền đạt tri thức cho thế hệ sau là biểu hiện của sự yêu tri thức, lòng ham học, ý chí và khát vọng sống tốt đẹp hơn. Do đó, “tôn sư” không chỉ là việc tôn trọng, kính yêu người giáo viên mà còn là biểu hiện của tình yêu tri thức, văn minh, tiến bộ. “Đạo” không chỉ dừng lại ở việc tôn trọng giáo viên mà còn là vấn đề đạo đức xã hội. Đó là đạo làm người, đạo học trong cuộc sống. Trọng đạo là trân trọng kiến thức, tinh thần ham học, và coi trọng truyền thống ham học.
Để xã hội ngày càng phát triển, con người cần phải chú ý đến việc học hành, tiếp thu kiến thức. Vai trò của người giáo viên trong xã hội hiện đại đã thay đổi, từ người truyền đạt kiến thức đã chuyển sang người hướng dẫn học sinh khám phá tri thức. Mặc dù vai trò của người giáo viên có thay đổi nhưng vị trí của họ không hề suy giảm. Người giáo viên vẫn là những người quan trọng và ngày càng trở nên cần thiết hơn. Do đó, dù xã hội phát triển ra sao, vẫn có những người muốn học và vẫn có những người thực hiện nhiệm vụ dạy bảo cho thế hệ sau. Trong cuộc sống hiện nay, khi vấn đề học hành ngày càng phức tạp và sự suy giảm về đạo đức xã hội đang khiến nhiều người có lương tâm phải quan tâm, thì vấn đề “tôn sư trọng đạo” càng phải được chú trọng hơn.
Tôn sư trọng đạo là một truyền thống đạo đức vô cùng quý báu của dân tộc ta. Trước những vấn đề đạo đức trong giáo dục hiện nay, chúng ta cần phải tổ chức những hoạt động phù hợp để nhắc nhở mọi người nhìn nhận lại thái độ và hành vi của mình đối với những người làm thầy trong xã hội này. Tôn sư trọng đạo cần phải được coi trọng và quan tâm hơn nữa.
Tôn sư trọng đạo là một truyền thống văn hoá đạo đức vô cùng quý báu của dân tộc ta. Trước những vấn đề đạo đức trong giáo dục hiện nay, chúng ta cần phải tổ chức những hoạt động cần thiết để nhắc nhở mọi người nhìn nhận lại thái độ và hành vi của mình đối với những người làm thầy trong xã hội này. Tôn sư trọng đạo cần phải được coi trọng và quan tâm hơn nữa.
Từ lâu, dân ta có câu: “Nhất tự vi sư, bán tự vi sư” để thể hiện sự quan trọng của người thầy trong cuộc sống của mỗi người. Tôn sư trọng đạo là truyền thống quý báu của dân tộc, vẫn cần được thế hệ sau gìn giữ và phát huy.
Đầu tiên, ta cần hiểu “tôn sư trọng đạo” như thế nào? Tôn sư là tôn trọng, kính trọng và đánh giá cao vai trò của người thầy, người cô đối với chúng ta. Trọng đạo là tôn trọng con đường, là đạo lý làm người mà mỗi người phải tôn trọng để phát huy truyền thống của tổ tiên; vậy nên, trọng đạo là học trò phải biết tôn trọng, biết ơn với những người đã dạy bảo cho ta. Tôn sư trọng đạo là phải biết, phải nhìn thấy vai trò của người thầy, tôn trọng, yêu quý, và biết ơn họ, vì người thầy có vai trò rất lớn trong sự phát triển, thành công của mỗi người. Tôn sư trọng đạo là truyền thống quý báu, là lời khuyên của tổ tiên dành cho thế hệ sau để biết sống và cư xử đúng chuẩn mực.
Người thầy, người cô đối với mỗi chúng ta có ý nghĩa, vai trò vô cùng quan trọng. Chúng ta được học tập, tiếp nhận tri thức nhờ công lao của thầy cô ngày đêm miệt mài. Thầy cô không chỉ truyền đạt tri thức mà còn khơi dậy những ước mơ, cổ vũ để chúng ta biến ước mơ thành hiện thực. Không chỉ vậy, trong những lúc bối rối, thầy cô lại như một người bạn tâm sự và đưa ra những lời khuyên hữu ích nhất cho chúng ta. Và rất nhiều, rất nhiều nữa,… công lao của thầy cô không thể đong đếm nổi.
Biểu hiện của lòng tôn sư trọng đạo rất phong phú và đa dạng. Là lời chào lễ phép, nghiêm túc mỗi khi gặp thầy cô. Là việc lắng nghe cô giáo giảng bài trong lớp. Là sự chăm chỉ, nhiệt tình phát biểu,… Là những món quà nhỏ, nhưng ý nghĩa dành tặng thầy cô nhân những dịp quan trọng,… Mặc dù nhỏ bé, đơn giản nhưng đó chính là những biểu hiện chân thành nhất, giản dị nhất mà mỗi học sinh nên thể hiện đối với người dạy dỗ mình.
Tuy nhiên, hiện nay, truyền thống tôn sư trọng đạo đã trải qua nhiều biến đổi. Bên cạnh những học sinh lễ phép, tôn trọng thầy cô giáo lại có những học sinh thiếu tôn trọng, thậm chí là thô lỗ với những người dạy bảo mình. Điều này là một dấu hiệu đáng tiếc của sự suy đồi về nhân cách, đạo đức của học sinh. Không hiếm để thấy bài báo về việc học sinh lăng nhục thầy cô, có thái độ vô lễ với giáo viên trên các trang mạng xã hội. Điều này như một loại virus lây lan nhanh chóng trong cộng đồng học sinh. Tình trạng đó làm ta xót xa cho một truyền thống tốt đẹp đang dần bị hủy hoại. Nguyên nhân chính của hiện tượng này là do học sinh không được giáo dục về nhân cách, đạo đức một cách đầy đủ. Cha mẹ thường quá nuông chiều con cái, khi có vấn đề ở trường không tìm hiểu kỹ nguyên nhân mà chỉ nghe từ một phía là con của mình, từ đó tạo nên sự ám thị khiến con không tôn trọng giáo viên. Nhà trường đôi khi tập trung quá nhiều vào việc truyền đạt tri thức mà quên đi nhiệm vụ giáo dưỡng tinh thần, khiến các em phát triển lệch lạc. Một phần cũng do các thầy cô còn thiếu sự đứng đắn, đôi khi có thái độ, biểu hiện không đúng với học sinh. Để giải quyết tình hình trên, cần có sự phối hợp của ba bên: học sinh, gia đình và nhà trường, chỉ khi ấy vấn đề này mới được giải quyết một cách triệt để.
Trong xã hội hiện đại, vai trò của người thầy đã có một số thay đổi, họ trở thành người dẫn dắt cho học sinh tiếp cận kiến thức. Tuy nhiên, vị thế của người thầy không thay đổi. Chỉ khi chúng ta biết tôn trọng những người dạy dỗ mình, chúng ta mới phát triển được về mặt nhân cách. Đặc biệt trong thời đại ngày nay, khi nhiều giá trị cuộc sống thay đổi, thì việc “tôn sư trọng đạo” càng phải được coi trọng hơn nữa.
Tôn sư trọng đạo - Mẫu 3
Comenxki - một nhà giáo dục vĩ đại người Séc đã nói rằng: “Nghề giáo là nghề cao quý nhất trong các nghề, dưới ánh mặt trời không có nghề nào cao quý bằng nghề dạy học”, để tôn vinh nghề giảng dạy và sự quý trọng của những người làm nghề giáo, những người cả đời dành cho việc dạy dỗ học sinh. Ở Việt Nam, truyền thống tôn sư trọng đạo đã tồn tại từ lâu đời, trở thành một chuẩn mực đạo đức mà mỗi người đều cần nhớ. Mỗi thế hệ được nhắc nhở rằng “Một ngày làm thầy cả đời làm cha”, thầy cô là những người mà chúng ta cần yêu thương, kính trọng không khác gì những người thân trong gia đình, góp phần duy trì và phát triển truyền thống đẹp của dân tộc.
“Tôn sư” là tôn trọng, kính mến và biết ơn với những người làm thầy, làm cô, bất kể họ đã từng dạy dỗ chúng ta hay không. “Trọng đạo” có nghĩa là coi trọng, giữ lời thầy cô truyền đạt trong lòng để suy ngẫm, xem xét, tôn trọng đạo lý làm người, tuân thủ đạo đức và đối xử đúng mực với thầy cô, không có những hành động thiếu đạo đức. Biểu hiện rõ ràng của truyền thống tôn sư trọng đạo trong xã hội ngày nay là sự chăm chỉ, lễ phép, kính trọng thầy cô của các thế hệ học sinh. Các em tham gia giờ học một cách nghiêm túc, tích cực xây dựng kiến thức, để đáp lại công lao của người giáo viên. Tôn trọng lời dạy dỗ của thầy cô, hỗ trợ thầy cô trong công việc giảng dạy, quan tâm đến thầy cô như người thân. Ngoài ra, vào những ngày lễ tết, đặc biệt là ngày nhà giáo Việt Nam, để tôn vinh nghề giáo và lòng biết ơn của mình, các thế hệ học sinh luôn thăm hỏi, tặng quà, chúc mừng thầy cô của mình. Thậm chí có những người đã ra trường gần 20 năm nhưng vẫn không quên thăm lại thầy cô, ôn lại kỷ niệm một cách trân trọng và yêu thương.
Truyền thống tôn sư trọng đạo là một phần quan trọng của văn hóa dân tộc, đã trở thành một phần của phong tục tập quán. Từ thời xa xưa, đặc biệt là trong nền văn minh Nho giáo, có quan niệm về ba vị trí quan trọng trong xã hội: “Quân-Sư-Phụ”, tức là người đứng đầu, người thầy và người cha. Vị trí của người thầy chỉ đứng sau vua, nhận được sự tôn trọng và kính mến từ mọi người trong xã hội, họ được coi là mẫu mực để đánh giá đạo đức xã hội. Người thầy đóng vai trò quan trọng trong việc xây dựng đất nước, là người bồi dưỡng nhân tài cho quốc gia, và vì thế xã hội tin tưởng vào nhân cách, đạo đức của họ. Để trở thành một người thầy giáo được kính trọng trong xã hội xưa, họ cũng phải tuân theo quy tắc, nề nếp nghiêm cẩn, để không phụ lòng mong mỏi của đất nước và nhân dân, đồng thời làm gương sáng cho học trò noi theo. Lời nói của người thầy trong xã hội cũng rất ảnh hưởng, việc được tiếp xúc với những người được xem là biểu tượng của đạo đức khiến người ta rất quý trọng. Đặc biệt, giữa thầy và trò luôn có sự phân biệt rõ ràng, người thầy có quyền nặng lời trách mắng, xử phạt nếu học sinh vi phạm, và học sinh phải tuân theo như một lệnh thiên tử, truyền thống “tôn sư trọng đạo” được bộc lộ rõ ràng.
Trong thời đại hiện đại, xã hội đang chứng kiến nhiều thay đổi, vai trò của thầy và trò đang dần được sát cánh với nhau. Dù vậy, người thầy vẫn giữ vai trò quan trọng trong việc truyền đạt kiến thức như thường lệ. Tuy nhiên, trong bối cảnh xã hội ngày nay, nghề giáo đã trở thành một nghề nghiệp như bao nghề khác. Mặc dù vậy, truyền thống tôn sư trọng đạo vẫn được giữ gìn trong tâm trí của dân tộc, và những người làm nghề giáo vẫn giữ được phẩm chất và đạo đức của mình, không chỉ truyền đạt kiến thức mà còn là tấm gương sáng về nhân cách, đạo đức cho học trò.
Từ những điều tôi đã trình bày, hy vọng mỗi người trong chúng ta, dù là học sinh, phụ huynh hay bất kỳ ai trong xã hội, đều hiểu được tầm quan trọng của nghề giáo - nghề cao quý nhất trong các nghề. Hôm nay, chúng ta không chỉ tiếp tục giữ vững và phát huy truyền thống tôn sư trọng đạo mà còn cần phải bảo vệ những người thầy, người cô của chúng ta khỏi những tác động tiêu cực của xã hội, để họ có thể tiếp tục đóng góp cho sự phát triển của đất nước.
Về nghề giáo, dân tộc ta có truyền thống “tôn sư trọng đạo”. Thời phong kiến, trong bậc thang giá trị, nhà giáo xếp sau vua nhưng trước cha mẹ: “Quân – Sư – Phụ”. Dưới chế độ mới, nhà giáo được vinh danh “kỹ sư tâm hồn”, nghề dạy học là “nghề cao quý nhất trong các nghề cao quý”. Lớp lớp nhà giáo đã đóng góp xứng đáng cho sự nghiệp “trồng người” và khi Tổ quốc cần họ cũng sẵn sàng xả thân vì độc lập, tự do. Những người làm thầy thật đáng trân trọng biết nhường nào. Hiểu rõ vai trò của người thầy, dân tộc ta từ xưa tới nay luôn đề cao đạo lý “tôn sư trọng đạo”.
Tôn sư tức là học trò cần phải biết tôn trọng, kính trọng và đề cao vai trò của người thầy trong quá trình học tập và cuộc sống. Trong khi đó, trọng đạo là coi trọng đạo lý, đạo đức tốt đẹp của con người. Câu tục ngữ nhắc nhở mỗi người cần phải biết tôn trọng, lễ phép, kính trọng người thầy, vì người thầy đã truyền dạy, truyền đạt cho chúng ta biết thế nào là đạo nghĩa, đạo đức, đạo học làm người và những tri thức khác về mọi mặt của cuộc sống.
Xã hội ngày nay đang chứng kiến nhiều thay đổi, vai trò của thầy và trò ngày càng gần gũi hơn. Dù vậy, người thầy vẫn giữ vai trò trung tâm trong việc truyền đạt kiến thức. Tuy nhiên, trong bối cảnh hiện nay, nghề giáo trở thành một nghề nghiệp như bao nghề khác. Mặc dù vậy, truyền thống tôn sư trọng đạo vẫn được giữ gìn trong ý thức của dân tộc, và những người làm nghề giáo vẫn giữ được phẩm chất và đạo đức của mình, không chỉ truyền đạt kiến thức mà còn là tấm gương sáng về nhân cách, đạo đức cho học trò.
'Tôn sư trọng đạo' không chỉ là một khía cạnh về đạo đức mà còn là một truyền thống văn hoá đẹp của dân tộc Việt Nam. Người thầy vẫn luôn được tôn trọng trong xã hội vì vai trò quan trọng của họ trong việc truyền đạt kiến thức và nuôi dưỡng tinh thần văn minh.
Dân tộc ta từng có những câu nói đơn giản nhưng sâu sắc về vấn đề Đạo và Thầy, tôn vinh người thầy và nhắc nhở con người phải sống có đạo. Người thầy là người chỉ đường cho con đường phát triển của mỗi người, và vị trí của họ ngang hàng với cha mẹ.
Muốn con trở nên xuất sắc, muốn học giỏi, trí tuệ lớn, thì cần phải tôn trọng và yêu thương người thầy.
Người làm thầy luôn được xã hội tôn trọng và đánh giá cao. Tôn sư trọng đạo không chỉ là một quan niệm mà còn là một phạm trù đạo đức.
'Tôn sư trọng đạo' là biểu hiện của tình yêu tri thức và lòng ham học hỏi, cũng như là sự coi trọng đạo đức xã hội. Tôn trọng người thầy không chỉ là biểu hiện của sự kính yêu mà còn là biểu hiện của văn minh và tiến bộ.
Để xã hội ngày càng phát triển, việc học hành và tiếp thu tri thức là điều vô cùng quan trọng. Trong xã hội hiện đại, vai trò của người thầy đã thay đổi, từ việc truyền đạt tri thức sang việc dẫn dắt học sinh khám phá con đường đến với tri thức. Mặc dù vai trò của họ có thay đổi nhưng vị thế của người thầy vẫn không giảm đi. Thầy vẫn giữ vị trí quan trọng và ngày càng trở nên thiết thực hơn.
Mối quan hệ giữa thầy và trò là biểu tượng của nền văn hóa đẹp của dân tộc Việt Nam. Trong lịch sử, có bao nhiêu thầy vĩ đại, cống hiến cả cuộc đời cho dân tộc, được người đời tôn vinh và kính trọng. Đó là những ví dụ như thầy Chu Văn An, thầy Đồ Chiểu, thầy Cao Bá Quát... Những người thầy đáng kính đó sẽ mãi là niềm tự hào của dân tộc.
Thực tế cho thấy, vấn đề 'tôn sư trọng đạo' ngày nay cần phải được thảo luận sâu hơn. Các thầy cô giáo vẫn đang cố gắng truyền đạt kiến thức quý báu cho học sinh dù gặp phải nhiều khó khăn trong cuộc sống. Tuy nhiên, vẫn có những học sinh không tuân thủ đạo đức thầy trò, làm tổn thương lòng của các thầy cô. Xã hội cần phải lên án những hành vi này.
Tôn sư trọng đạo là một truyền thống đạo đức quý báu của dân tộc. Trước những vấn đề đạo đức trong học đường, chúng ta cần có những hoạt động nhắc nhở mọi người nhìn nhận lại thái độ và cách ứng xử đối với người thầy. Vấn đề này cần được quan tâm và giải quyết.
Nghị luận về Tôn sư trọng đạo - Mẫu 5
Comenxki đã từng nói 'Dưới ánh mặt trời, không có nghề nào cao quý hơn nghề dạy học'. Thật vậy, nghề dạy học cao quý vì thầy cô đã truyền tải rất nhiều kiến thức, kinh nghiệm, nuôi dưỡng đạo đức, tâm hồn để có thể dạy dỗ những đứa trẻ nên người. Thế nên chúng ta phải luôn thể hiện tinh thần 'tôn sư trọng đạo' nhằm tri ân những người giáo viên.
Câu nói 'tôn sư trọng đạo' bao gồm hai ý. Đầu tiên là 'tôn sư', ý muốn nhắc nhở mọi người phải biết tôn trọng và khắc ghi công ơn dạy dỗ của thầy cô. 'Trọng đạo' là việc phải tôn trọng và tin tưởng vào những kiến thức mà mình được học. Cả câu nói đã đề cao vai trò của nghề giáo, nhắc nhở chúng ta luôn biết tôn trọng và tri ân những 'người lái đò thầm lặng' ấy.
Sự nghiệp trồng người luôn rất gian nan bởi lượng kiến thức càng ngày càng phong phú. Mỗi thế hệ người học lại có cách tiếp nhận khác nhau. Người giáo viên luôn luôn phải đổi mới cách dạy để học sinh cảm thấy hứng thú, khai thác được những tài năng ẩn giấu trong thế hệ trẻ. Thầy cô đã phải thao thức bao đêm, trăn trở bao điều chỉ vì muốn dành những điều tốt đẹp nhất cho học sinh thân yêu.
Thế nên mỗi học sinh cũng cần bày tỏ tấm lòng 'tôn sư trọng đạo' tới thầy cô giáo của mình. Điều này được thể hiện qua việc chú ý lắng nghe bài giảng, tiếp thu kiến thức, phát huy tính tích cực, chủ động của bản thân trong giờ học. Chúng ta cũng cần có thái độ lễ phép, kính trọng khi giao tiếp với thầy cô. Trong những ngày lễ lớn của nghề giáo như 20/11, chúng ta cũng nên bày tỏ sự tri ân dành cho thầy cô bằng những lời cảm ơn chân thành, bông hoa tươi thơm ngát hay bằng chính sự thành công của bản thân ở hiện tại.
Tôn sư trọng đạo là truyền thống quý báu có từ ngàn đời nay của dân tộc. Đó không chỉ là sự đối đáp, trả nợ ơn nghĩa của học sinh dành cho giáo viên mà còn tô đậm thêm truyền thống 'uống nước nhớ nguồn', 'ăn quả nhớ kẻ trồng cây' của dân tộc. Tuy nhiên, có một số người không hiểu được tấm lòng thầy cô, cho rằng thầy cô khắt khe trong việc học nên nảy sinh hành động vô ơn, qua cầu rút ván. Còn có một bộ phận các bạn học sinh gặp các thầy cô giáo trẻ nên nảy sinh sự hâm mộ quá khích rồi lầm tưởng đó là tình yêu, sự sùng bái,… Đó là những tư tưởng sai lệch, làm mất đi sự trong sáng, cao đẹp của tình thầy trò.
Mỗi cá nhân chúng ta đều phải giữ vững và thể hiện truyền thống 'tôn sư trọng đạo'. Điều này là một cách tăng thêm động lực cho các thầy cô tiếp tục dẫn dắt chúng ta đi qua những hành trình tiếp theo, hướng tới bến bờ tương lai hạnh phúc.
Tôn sư trọng đạo phiên bản tuyệt vời - Mẫu 6
“Dẫu đếm hết sao trên bầu trời đêm nay, dẫu đếm hết lá mùa thu rơi, nhưng ngàn năm vẫn không đủ để em đếm hết công ơn của người thầy…” Câu hát ấy vẫn vang mãi trong lòng tôi và trong lòng những ai đã từng bước vào cánh cửa trường học, bước vào một thế giới mới, xa lạ, nơi người thầy đã là người dẫn lối, hỗ trợ mỗi bước chân của chúng ta trên con đường tích lũy tri thức và nhân cách.
Ngạn ngữ Trung Quốc có câu “Một gánh sách không bằng một người thầy tốt”. Tại sao lại như vậy? Học là một cuộc hành trình suốt đời và không có điểm dừng. Trong chặng đường đó, chúng ta sẽ gặp phải nhiều khó khăn, thắc mắc, và người thầy, người cô sẽ là người đồng hành, giúp đỡ chúng ta vượt qua mọi trở ngại.
Thầy cô không phải là những người vĩ đại nhưng lại có vai trò cực kỳ quan trọng trong việc truyền đạt tri thức và phát triển nhân cách của chúng ta. Chính vì điều đó, ngạn ngữ 'Tôn sư trọng đạo' đã trở nên không thể phủ nhận.
Tôn sư trọng đạo là một phần của bản sắc dân tộc, một biểu hiện của lòng biết ơn và tôn trọng đối với những người đã dạy bảo, dìu dắt chúng ta trên con đường học tập và trưởng thành.
Tôn trọng người thầy, người cô giáo cũng như tôn trọng cha mẹ. Tôn sư trọng đạo không chỉ là nghĩa vụ mà còn là trách nhiệm của mỗi cá nhân chúng ta.
Tôn trọng và trọng đạo đều là việc cần phải làm để biểu hiện lòng biết ơn và sự kính trọng đối với những người đã dạy dỗ, hướng dẫn chúng ta trên con đường phát triển.
Tôn trọng người thầy, người cô giáo là việc làm đúng đắn, là biểu hiện của lòng biết ơn và kính trọng đối với những người đã cống hiến cho sự phát triển của chúng ta.
Tôn sư trọng đạo là một phần không thể thiếu trong việc xây dựng và phát triển tinh thần đạo đức của mỗi người, đồng thời cũng là sự thể hiện của lòng biết ơn và tôn trọng đối với những người đã dìu dắt chúng ta trên con đường trưởng thành.
Vai trò của người làm thầy, người làm cô vô cùng quan trọng và ý nghĩa với cuộc sống của chúng ta. Họ không chỉ đem lại kiến thức mà còn giúp chúng ta phát triển và thành công trong cuộc sống.
Người thầy không chỉ đơn thuần truyền đạt kiến thức mà còn giúp chúng ta phát triển kỹ năng và tư duy. Thông qua việc dạy bảo, họ giúp chúng ta trở nên tự tin và sẵn sàng đối mặt với thách thức.
Tôn sư trọng đạo là một giá trị văn hóa quan trọng, nhắc nhở chúng ta phải tôn trọng và biết ơn công lao của người thầy, người cô giáo.
Nghề giáo là nghề trọng đạo nhất vì nó góp phần xây dựng nhân cách, văn minh cho xã hội. Những người làm thầy, người làm cô giáo là những người trồng người, tạo ra tương lai cho đất nước.
Một xã hội chỉ thực sự phát triển khi có những người có tri thức, đạo đức. Vì vậy, vai trò của người làm thầy, người làm cô là vô cùng quan trọng và cần được tôn trọng, biết ơn.
Cùng với truyền thống tôn sư trọng đạo, đã có nhiều câu thơ, tục ngữ dân gian ra đời như 'Một chữ là thầy, nửa chữ cũng là thầy'. Bất kể một chữ hay nửa chữ, đều là kiến thức được truyền đạt từ thầy.
'Ba người đi cùng nhau, sẽ có một người làm thầy, dẫn dắt hai người kia trên con đường chung.' Đó là một trong những câu tục ngữ thể hiện tôn trọng người thầy trong cuộc sống.
John Steinbeck đã diễn đạt: 'Một thầy giáo xuất sắc cũng là một nghệ sĩ xuất sắc. Dạy học là một nghệ thuật vĩ đại, kết hợp giữa lý trí và tinh thần.'
Tôn sư trọng đạo không chỉ là truyền thống của dân tộc mà còn là lời khuyên của các thế hệ trước dành cho chúng ta ngày nay. Tôn trọng thầy cô không phụ thuộc vào vùng miền, quốc gia nào.
Bác sĩ Helen Caldicott đã nhấn mạnh vai trò của người thầy: 'Tôi tin rằng giáo viên chịu trách nhiệm lớn nhất trong xã hội vì công việc của họ ảnh hưởng sâu rộng đến số phận của trái đất.'
Thầy cô như cha mẹ, là người dẫn đường cho học trò tới tương lai hạnh phúc. Dù giản dị nhưng vai trò của họ vô cùng to lớn. Người học chỉ cần một người thầy tốt và người thầy mong muốn học trò trưởng thành và biết ơn.
Nhắc đến công ơn của thầy cô không thể không nhớ đến những nhân vật vĩ đại như Chu Văn An, Nguyễn Bỉnh Khiêm, Cao Bá Quát, Nguyễn Đình Chiểu, và cả Nguyễn Tất Thành, người đã xây dựng đất nước và dạy bảo thế hệ trẻ.
Tôn sư trọng đạo khuyên răn mọi người tôn trọng thầy cô. Nhưng hiện nay, có nhiều học sinh không coi trọng, lễ phép với thầy cô, thậm chí là làm loạn trong lớp học.
Những hành động xấu như vậy đang diễn ra không chỉ ở Việt Nam mà còn trên toàn thế giới, cần phải ngăn chặn.
Một khía cạnh khác là thầy cô có thể đã quên trọng trách của mình, quên nhiệm vụ 'trồng người'. Nhân cách của họ có ảnh hưởng lớn đến học sinh, không thể thay thế bằng sách vở hay hệ thống khen thưởng/trách phạt.
Thầy cô cần có nhân cách. Một số thầy cô đã quên đi nhiệm vụ cao cả đó và làm những việc đáng xấu hổ như hành vi đồi trụy với học trò hoặc hạ điểm thi của học trò nếu không đi học thêm.
Những hành vi như vậy đang làm cho nền giáo dục ngày càng suy thoái. Chúng ta cần ngăn chặn và phê phán những hành vi như vậy để đưa nền giáo dục về bản chất - tôn sư trọng đạo, hiếu nghĩa với cha mẹ, giúp ích cho đất nước.
Ngày 20/11 là ngày ghi nhớ công lao của thầy cô giáo. Trong ngày này, học trò thường tặng quà cho thầy cô như hoa, điểm tốt hoặc chỉ đơn giản là lời cảm ơn.
'Hôm nay ngồi nhớ lại, Ngày đầu tiên đến trường, Nhớ thầy tôi ngày ấy, Với tấm lòng luyến thương!'
Thầy cô là cha mẹ thứ hai của chúng ta và tôn sư trọng đạo là truyền thống quý báu của dân tộc. Hãy giữ gìn truyền thống này.
Tôn sư trọng đạo - Biểu mẫu 7
'Muốn sang thì bắc cầu kiều, muốn con hay chữ phải yêu lấy thầy” - truyền thống tôn sư trọng đạo luôn được coi trọng và là đạo lý sống của dân tộc Việt Nam.
Tôn sư trọng đạo là việc tôn trọng và biết ơn những đạo lý và thầy cô đã dạy dỗ chúng ta, để lại ý nghĩa to lớn.
Những đạo lý này đã rất được coi trọng, là truyền thống lâu bền giúp chúng ta học hỏi và phát huy.
Người thầy là bến bờ tri thức quan trọng. Tôn trọng nguồn tri thức đó làm cuộc sống thêm ý nghĩa, học hỏi được nhiều từ thực tế và sách vở.
Trong thời đại hiện nay, tri thức từ sách, báo, và internet phong phú, nhưng vai trò của thầy cô vẫn không thể phai nhạt. Họ là nguồn thông tin quan trọng, giúp chúng ta nhận biết đúng sai và cư xử hợp lý.
Câu tục ngữ này đúng và cung cấp kinh nghiệm sống. Hãy giữ gìn và phát huy truyền thống này, giúp chúng ta vững tin và sâu sắc trong cuộc sống.
Trong cuộc sống ngày nay, chúng ta cần cải tạo và phát triển tri thức, giữ gìn và nâng cao giá trị và truyền thống của dân tộc.
Yêu thương và tôn trọng những giá trị này giúp cuộc sống trở nên giàu có và ý nghĩa hơn. Hãy nhận biết và khai phá tri thức, tạo ra những sáng kiến mới có tầm ảnh hưởng.
Chúng ta cần nhớ và tôn trọng công lao của thầy cô, giữ gìn và phát huy truyền thống đẹp của dân tộc. Điều này làm cuộc sống trở nên ý nghĩa và giá trị hơn.
Trong đời sống hàng ngày, chúng ta thấy rất nhiều tấm gương sáng, những người giữ gìn và tôn trọng truyền thống quý báu của dân tộc, luôn lễ phép và tôn trọng thầy cô.
Nhưng cũng có những người không biết tôn trọng những người đã dạy dỗ mình, thể hiện qua thái độ vô lễ và cách giao tiếp thiếu lịch sự.
Để duy trì truyền thống quý báu của dân tộc, nhà trường đã nối tiếp bài học đạo đức vào giáo dục.
Luôn giữ gìn và phát huy những truyền thống tốt đẹp của dân tộc, đặc biệt là đạo lý 'Tôn sư trọng đạo'.
Dân tộc Việt Nam luôn coi trọng và duy trì những truyền thống tốt đẹp như lòng yêu nước, tình đoàn kết và đặc biệt là đạo lí 'Tôn sư Trọng Đạo'.
Có thể suy ngẫm theo hai hướng: Tôn sư trọng đạo sẽ tạo ra lòng tôn trọng thầy cô. Hoặc, chỉ khi biết tôn trọng thầy cô thì mới coi trọng giá trị của việc học hỏi và đạo lý làm người.
Vị trí của người thầy luôn được tôn trọng và cao quý trong xã hội, và nghề giáo là nghề cao quý nhất. Thầy cô là những người mẫu mực, là tấm gương cho con cái học theo, và có trách nhiệm giáo dục và đào tạo lớp người trở thành tài năng cho đất nước.
Học trò cần tuân thủ đạo lý làm người, tôn trọng lời dạy của thầy cô để vinh danh dân tộc Việt Nam.
Sau cách mạng tháng tám, chúng ta nhận ra tầm quan trọng của việc nâng cao giáo dục, và Bác Hồ luôn chú trọng đến việc nâng cao trình độ dân trí trong cộng đồng.
Truyền thống tôn trọng và quan tâm đến giáo dục ngày càng được đề cao, với việc xem giáo dục là quốc sách hàng đầu và chăm sóc người thầy trong sự nghiệp trồng người.
Trong xã hội ngày nay, mặc dù khoa học kỹ thuật phát triển, nhưng vai trò của thầy giáo vẫn không thay đổi, vẫn là biểu tượng của nhân cách và chuẩn mực đạo đức.
Truyền thống “Tôn sư trọng đạo” vẫn được giữ gìn và phát huy, là chuẩn mực trong mỗi con người.
Tuy nhiên, xã hội phát triển đã ảnh hưởng đến giáo dục, có những biểu hiện đáng lo ngại về phẩm chất đạo đức của một số giáo viên và học sinh.
Nhiều học sinh lười biếng học hành, không quý trọng tri thức và có lối sống thực dụng, cần có sự can thiệp của xã hội để nâng cao chất lượng giáo dục.
Tôn sư trọng đạo là truyền thống đạo đức của dân tộc, cần được quan tâm và bảo vệ hơn.
Các vấn đề nêu trên chỉ là trường hợp cụ thể. Truyền thống 'Tôn sư trọng đạo' vẫn là một nét đẹp vốn có của dân tộc, đó là một trong những đạo lý quan trọng nhất.
Ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 không chỉ là dịp tôn vinh ngành Giáo dục và thể hiện lòng kính trọng 'tôn sư trọng đạo', mà còn là cơ hội để xã hội tri ân những người đã cống hiến cho nghề dạy học.
Truyền thống 'Tôn sư trọng đạo' luôn được gìn giữ và phát huy, từ ngày xưa đến ngày nay, vẫn là nguồn cảm hứng cho lòng tôn kính và sự trân trọng của thầy trò.
'Muốn con hiểu biết, hãy tôn trọng thầy cô!'
Trẻ em như là trang giấy trắng, sự hướng dẫn đúng đắn từ phụ huynh và thầy cô sẽ quyết định tương lai của chúng.
Luận Tôn sư trọng đạo - Mẫu 9
“Muốn con thông minh, hãy tôn trọng thầy cô!”
Câu ca dao trong lời ru từ mẹ đã in sâu vào lòng người Việt. Từ khi còn nhỏ, chúng ta đã được dạy về truyền thống tôn sư trọng đạo của dân tộc. Vai trò của thầy cô trong mọi thời đại luôn đáng được kính trọng. Đặc biệt, ngày nay, truyền thống này vẫn được các thế hệ học sinh tiếp tục và phát triển mạnh mẽ hơn.
Tôn sư trọng đạo là sự tôn trọng và biết ơn vai trò của người thầy trong học tập và cuộc sống, cũng như sự coi trọng đạo đức và phẩm chất của con người. Thầy cô giáo đã là những người dẫn đường, dạy bảo ta trở thành con người có ích. Đây không chỉ là truyền thống mà còn là phản ánh của nhân cách và văn hóa của mỗi người.
Dù ở bất kỳ hoàn cảnh nào, vai trò của người thầy vẫn được xã hội tôn trọng. Tôn sư trọng đạo không chỉ là sự biết ơn và tôn trọng đối với những người truyền dạy kiến thức mà còn là sự đam mê và ham học hỏi. Truyền thống này đã được ca ngợi từ lâu, những nhà giáo với phẩm chất cao quý luôn được tôn vinh. Chu Văn An, một thầy giáo nổi tiếng thời Trần, đã dạy dỗ những học trò sau này trở thành những con người có ích cho đất nước. Ngày nay, trong xã hội hiện đại, vai trò của người thầy càng trở nên quan trọng hơn bao giờ hết. Họ không chỉ truyền đạt kiến thức mà còn là người lắng nghe, khơi nguồn ước mơ cho học sinh.
Tuy nhiên, trong thời đại hiện nay, vẫn có một số học sinh, có thể vô tình hoặc cố ý, đang chống đối truyền thống của dân tộc. Họ không thực hiện đúng vai trò của học sinh, làm cho thầy cô giáo buồn phiền, xâm phạm vào mối quan hệ thầy trò cao quý. Những học sinh này xứng đáng bị chỉ trích và lên án mạnh mẽ.
Học sinh ngày nay cần tiếp tục thừa kế và phát huy truyền thống tôn sư trọng đạo. Không chỉ biết ơn và tôn trọng thầy cô, chúng ta còn cần biến điều đó thành hành động. Mỗi học sinh cần có ý thức ham muốn tìm kiếm, hiểu biết, say mê với học tập, cố gắng hết mình để trở thành người có ích trong xã hội và đóng góp vào việc xây dựng quê hương, đất nước.
“Nghề giáo là nghề cao quý nhất trong những nghề cao quý.” Vị trí và vai trò của người làm thầy, dù trong bất kỳ hoàn cảnh, xã hội nào cũng sẽ không thay đổi. Hiểu được sự gian khổ và khó khăn của công việc đó, chúng ta càng phải cố gắng hơn nữa để xứng đáng với sự kỳ vọng và tin tưởng của các thầy cô giáo.
...............
Tải về để đọc thêm về bài nghị luận Tôn sư trọng đạo