Phân tích Hồi trống Cổ thành của La Quán Trung bao gồm 2 gợi ý cách viết cùng 9 bài văn xuất sắc từ các học sinh giỏi. Qua việc phân tích Hồi trống Cổ thành, bạn sẽ hiểu sâu sắc về nội dung và ý nghĩa của đoạn trích, từ đó nắm bắt được cách viết bài văn phân tích hay.
Phân tích đoạn trích Hồi trống Cổ thành dưới đây sẽ giúp học sinh rèn luyện kỹ năng viết văn, củng cố kiến thức và tăng cường sự tự tin, chủ động trong các kì thi. Đồng thời, hãy tham khảo thêm phân tích về nhân vật Trương Phi.
Phân tích Hồi trống Cổ Thành hay nhất
- Dàn ý phân tích đoạn trích Hồi trống Cổ thành
- Phân tích Hồi trống Cổ Thành (3 Mẫu)
- Phân tích đoạn trích Hồi trống Cổ thành (2 Mẫu)
- Phân tích bài Hồi trống Cổ thành
Dàn ý phân tích đoạn trích Hồi trống Cổ thành
Dàn ý số 1
I. Mở bài:
- Giới thiệu về tác giả La Quán Trung và tác phẩm Tam quốc diễn nghĩa
- Giới thiệu tổng quan về đoạn trích Hồi trống cổ thành
II. Phần thân bài:
1. Trương Phi và những hiểu lầm về Quan Công
a. Phản ứng của Trương Phi sau khi nghe Tôn Càn nói:
- Không một lời, ngay lập tức mặc giáp và nắm lấy mâu, đồng thời cưỡi ngựa.
- Dẫn đầu một nghìn quân, hành quân ngay ra cửa phía Bắc.
⇒ Hành động quyết đoán, trong tình huống chiến đấu với kẻ thù.
b. Khi Trương Phi chạm trán Quan Công:
- Trương Phi:
- Diện mạo: đôi mắt sáng ngời, râu rậm vểnh lên.
- Hành động: phô trương sức mạnh, vung mâu xà điểm vào Quan Công.
- Cách gọi: bạn.
- Lập trình luận kết tội Quan Công.
- Lý do: Trương Phi hiểu lầm Quan Công đã phản bội mình.
⇒ Trương Phi là người thẳng thắn, kiên định, không khoan nhượng với kẻ không trung thành.
- Quan Công:
- Gọi Trương Phi là “em trai”, “em út”.
- Thái độ nhẹ nhàng, lời nói êm dịu.
- Xin hai cô dâu giải thích rõ hơn.
2. Sự xuất hiện của Sái Dương, giải thích nghi ngờ và sự đoàn tụ của hai anh em
- Ý nghĩa của việc Sái Dương xuất hiện:
- Giải quyet xung đột giữa hai anh em lên đến đỉnh điểm.
- Là cơ hội để làm sáng tỏ cho Quan Công.
- Khi thấy Sái Dương xuất hiện, Trương Phi:
- Suy nghĩ: Nghĩ rằng Quan Công đã đưa quân đến bắt mình.
- Hành động: Sử dụng múa bát xà mâu hung hăng tấn công Quan Công.
- Yêu cầu: Đòi Quan Công đánh ba cú đánh trống để chứng minh lòng trung thành, đồng thời thách thức Quan Công thực hiện việc này.
⇒ Thái độ quả quyết, kiên định của một người trực tính.
⇒ Quan Công chấp nhận thách thức.
- Quan Công giết Sái Dương trước khi đánh ba hồi trống xong:
+ Thái độ và hành động của Trương Phi: rơi nước mắt, thả đầu xuống trước Quan Công.
⇒ Thái độ khoan dung, ủng hộ việc làm đúng đắn.
⇒ Trương Phi là người có trái tim giàu tình, dễ nổi nóng, thô lỗ nhưng thông minh và biết lắng nghe lời khuyên.
3. Ý nghĩa của việc đánh trống cổ thành
- Hồi trống là biểu tượng thách thức, sự minh oan và sự đoàn kết của các anh hùng.
- Nhấn mạnh tính cương trực của Trương Phi.
- Khen ngợi lòng trung nghĩa của Quan Công.
III. Phần kết bài:
- Tóm tắt lại giá trị về nội dung và nghệ thuật của tác phẩm.
Dàn ý thứ hai
1. Mở đầu
- Giới thiệu một số thông tin về tác phẩm Tam quốc diễn nghĩa: Được xem là một trong những 'Tứ đại danh tác của Trung Quốc'.
- Đặt vấn đề cần tranh luận: Đoạn trích Hồi trống Cổ Thành làm nổi bật phẩm chất tuyệt vời của Trương Phi và giúp hiểu sâu hơn về vấn đề 'trung thành hay phản bội'.
2. Phần thân bài
- Nguồn gốc: 'Hồi trống Cổ Thành' nằm trong hồi thứ 28 của tiểu thuyết Tam quốc diễn nghĩa
- Nội dung: Mô tả sự kiện Trương Phi tái ngộ Quan Công sau thời gian xa cách, nhưng với sự tức giận, yêu cầu giết Quan Công cho đến khi Quan Công bỏ qua mọi lời khuyên và lời giải thích của Quan Vân Trường. Chỉ khi Quan Công mang đầu tướng Tào Tháo là Sái Dương sau ba cú đánh trống thì Trương Phi mới bình tĩnh, nghe lời lính kể và khóc, thả đầu.
* Cảnh gặp gỡ và xung đột giữa Trương Phi và Quan Công
- Khi nghe tin tức:
+ Quan Công: Nghe tin em thì vui mừng, hăng hái, muốn gặp gỡ.
=> Người có lòng trung nghĩa, tình cảm và biết suy nghĩ cho mọi người.
+ Trương Phi: Khi nghe tin về Quan Công, 'không dừng lại, không suy nghĩ... dẫn một nghìn quân' để đến giết Quan Công.
=> Hành động quyết đoán, kiên quyết thể hiện phẩm chất cương trực, rõ ràng.
- Khi gặp nhau:
+ Quan Công khi gặp Trương Phi ngay lập tức tránh mũi mâu, nhắc lại mối quan hệ xưa và cố gắng giải thích cho mình: 'Chuyện này... em đến hỏi'.
=> Tính cách: Ôn hòa, nhẹ nhàng, kiên nhẫn nhưng vẫn quyết đoán.
+ Trương Phi: Ngay khi gặp anh ta đã la lối, tức giận bốc lên.
=> Tính cách nóng nảy, cương trực.
* Cảnh giải quyết mọi mâu thuẫn
- Trương Phi đặt điều kiện cho Quan Công: Để chứng minh lòng trung nghĩa, Quan Công phải chém đầu tướng giặc Sái Dương.
- Khi Trương Phi đánh trống, Quan Vân Trường giơ dao và chém mạnh một nhát, đầu tướng giặc Sái Dương rơi xuống.
=> Ý nghĩa chi tiết của hồi trống Cổ Thành:
- Giải quyết mọi mâu thuẫn nhanh chóng và làm nổi bật lòng trung nghĩa của Quan Công, tính cách thẳng thắn mạnh mẽ của Trương Phi.
- Là minh chứng cho phong cách phóng đại và cường điệu - đặc trưng trong tiểu thuyết theo từng chương.
3. Phần kết luận
- Khẳng định ý nghĩa về nội dung và nghệ thuật của đoạn trích Hồi trống Cổ Thành.
- Trình bày ý kiến, nhận xét cá nhân về tác phẩm.
Phân tích Hồi trống Cổ Thành (3 Mẫu)
Bài mẫu số 1
“Hồi trống Cố Thành” được trích ở hồi 28:
“Dẹp gian hòa giải Sái Dương,
Hồi Cổ Thành, hòa quyện anh em”.
“Hồi trống Cổ Thành” đã tường thuật sâu sắc tấm lòng trung nghĩa của Quan Công và tính cách kiên cường của Trương Phi. Trương Phi, mặc dù nóng nảy, nhưng luôn kiên định và trung trực, luôn dũng cảm chống lại ác, dám nhìn nhận sai lầm, thiếu sót.
Trương Phi đã từng xô xát với Đốc Bưu vì ông là một người tham lam và không được lòng dân. Trương Phi đến huyện Lỗi Dương truy tố Bàng Thống về việc bỏ bê nhiệm vụ, nhưng khi thấy ông làm việc hiệu quả, Trương Phi tự nhận lỗi: “Anh thật là người tài năng, tôi đã nhìn nhận sai”.
Trương Phi đã ba lần mời Khổng Minh giúp Lưu Bị, ban đầu không tin tưởng vào Gia Cát Lượng nhưng sau khi chứng kiến anh ta đánh bại quân đối phương, Trương Phi đã công nhận tài năng của ông: “Khổng Minh thật là người thông minh”.
Những đặc điểm tốt đẹp của Trương Phi đã được thể hiện rõ trong đoạn trích: “Hồi trống cổ Thành.”
Khi nghe Tôn Càn báo tin Vân Trường từ Hứa Đô vừa đưa hai phu nhân đến, Trương Phi không do dự, ngay lập tức mặc áo giáp, vác mâu lên ngựa, dẫn một nghìn quân ra cửa Bắc. Khi nhìn thấy Quan Công, Trương Phi tức giận, mắt trợn tròn, râu hùm vểnh ngược, hò hét như sấm, múa xà mâu lao tới đâm Quan Công, vì Trương Phi nghĩ rằng Quan Công ở với Tào Tháo là kẻ phản bội.
Cuộc gặp gỡ này rất đặc biệt giữa hai anh em đã từng thề sống chết cùng nhau. Trương Phi nóng nảy đến mức bỏ ngoài tai mọi lời khuyên từ phu nhân và Tôn Càn. Trương Phi tiếp tục chửi mắng Quan Công là “thằng phụ nghĩa”, rồi múa xà mâu hăm hở đâm Quan Công. Chỉ khi thấy Quan Công giết Sái Dương và nghe lời tâm sự của một lính Tào Tháo, Trương Phi mới hiểu được lòng trung thực của Quan Công, khóc lóc và thụp xuống trước Vân Trường.
Những chi tiết này làm nổi bật tính cách cương trực nóng nảy của Trương Phi. Quan Công là người “tuyệt nghĩa”, vẫn trung thành với Lưu Bị dù ở cùng với Tào Tháo. Quan Công đã vượt qua mọi khó khăn để trở về với Lưu Bị. Trong cuộc gặp này, để minh oan cho mình và giải quyết sự hiểu lầm của Trương Phi, Quan Công đã chấp nhận điều kiện của Trương Phi và chém Sái Dương ngay sau hồi trống đầu tiên.
Trong đoạn trích này, để minh oan cho mình và giải quyết hiểu lầm của Trương Phi, Quan Công đã chấp nhận điều kiện của Trương Phi và chém Sái Dương ngay sau hồi trống đầu tiên.
Tam quốc diễn nghĩa là một tác phẩm vĩ đại trong văn học cổ điển Trung Quốc, kể về quá trình hình thành, phát triển và diệt vong của ba triều đại Ngụy - Thục - Ngô trong thời kỳ Tam quốc, từ năm 184 đến năm 280.
Đoạn trích “Hồi trống cổ Thành” đã thể hiện rõ tính cách nóng nảy, thẳng thắn, và biết phục thiện của Trương Phi, cũng như tấm lòng trung nghĩa của Quan Công.
Bài làm mẫu 2
Trong lịch sử văn hóa Trung Quốc, có bốn tác phẩm lớn được coi là tứ đại danh tác bao gồm Tây Du Kí, Hồng Lâu Mộng, Thủy Hử và Tam Quốc Diễn Nghĩa. Trong số này, Tam Quốc Diễn Nghĩa đã có ảnh hưởng sâu rộng đến văn hóa và quân sự của nhiều quốc gia trên thế giới.
Tam Quốc Diễn Nghĩa ra đời vào đầu thời Minh, trong bối cảnh của cuộc kháng chiến chống lại sự thống trị của Mông Cổ và mong muốn phục hồi nhà Hán. Tác phẩm được lấy cảm hứng từ lịch sử và các truyện dân gian.
Tam Quốc Diễn Nghĩa là một tiểu thuyết chương hồi gồm 120 hồi, tường thuật về sự hình thành, phát triển và sụp đổ của ba triều đại Ngụy, Thục, Ngô, đồng thời thể hiện mong muốn hòa bình của nhân dân.
Cuốn tiểu thuyết của La Quán Trung phơi bày bản chất tàn bạo, giả dối của giai cấp thống trị xã hội, thể hiện ước mơ về một đất nước hòa bình, thịnh trị với vua hiền, tướng giỏi.
Về mặt nghệ thuật, Tam Quốc Diễn Nghĩa không chỉ có giá trị lịch sử mà còn về mảng quân sự, nghệ thuật kể chuyện hấp dẫn, lôi cuốn, miêu tả các trận đánh sinh động.
Đoạn trích Hồi trống Cổ Thành là một phần quan trọng trong tác phẩm, thể hiện lòng trung thành của Quan Công và sự minh oan, đoàn tụ của hai anh em.
Hồi trống Cổ Thành là trái tim của hồi thứ hai mươi tám, biểu dương sự trung thành trung nghĩa của Quan Công và Trương Phi.
Bắt đầu với cảnh gặp gỡ giữa hai anh em Quan Công và Trương Phi tại Cổ thành. Trong nỗ lực đưa hai chị dâu qua, Quan Công bất ngờ gặp Trương Phi và một ngàn binh lính. Trương Phi, nóng nảy và cương trực, hiểu nhầm rằng Quan Công phản bội, dẫn đến một cuộc đối đầu căng thẳng. Dù tính cách trái ngược nhau, cả hai đều là anh hùng trung nghĩa.
Tác giả tạo ra một cuộc đối mặt kịch tính giữa hai nhân vật trái ngược. Sử dụng miêu tả nghệ thuật, La Quán Trung làm rõ tính cách và mâu thuẫn trong câu chuyện.
Trương Phi, nóng nảy và dứt khoát, nhưng cũng là người giàu tình cảm khi hiểu lầm được giải thích. Tác giả tập trung vào hành động và ngôn từ để phác họa cá tính mạnh mẽ của Trương Phi.
La Quán Trung không trực tiếp phê phán nhân vật mà thông qua hành động và tương tác với nhân vật khác để tiết lộ tính cách. Trương Phi biểu lộ sự bộc trực, nóng nảy, cương trực qua hành động và lời nói khi gặp Quan Công.
Trương Phi đối đầu với Quan Công cẩn trọng và không thay đổi quyết định dù có thanh minh. Hành động của Trương Phi thể hiện sự suy nghĩ và tôn trọng lời thề trung nghĩa.
La Quán Trung đã đặt Trương Phi vào một tình huống căng thẳng để phản ánh tính cách của nhân vật, với Trương Phi nổi bật với tính cách nồng nhiệt nhưng đầy tình cảm và tình huynh đệ.
Quan Công và Trương Phi đối đầu trong một tình huống đầy kịch tính, khi Quan Công bị nghi ngờ là kẻ phản bội. Tác giả miêu tả tính cách của cả hai thông qua hành động và cử chỉ, tạo nên hình ảnh của người trượng phu trung nghĩa.
Đoạn trích Hồi trống Cổ thành được xây dựng với một cấu trúc hoàn chỉnh, phản ánh xung đột giữa Quan Công và Trương Phi một cách logic. Trương Phi nổi giận vì hiểu lầm, trong khi Quan Công điềm tĩnh và nhân từ giải thích sự hiểu nhầm.
Trong một cuộc đối đầu căng thẳng, Quan Công và Trương Phi biểu hiện tính cách trái ngược. Quan Công điềm tĩnh và nhân từ, trong khi Trương Phi nổi giận và cứng đầu.
Quan Công và Trương Phi biểu hiện tính cách đối lập trong một tình huống căng thẳng. Quan Công điềm tĩnh và nhân từ, trong khi Trương Phi nóng nảy và kiên quyết.
Tuy nhiên, trong khi mâu thuẫn giữa hai anh em vẫn chưa được giải quyết, tình hình lại trở nên căng thẳng hơn khi Sái Dương cùng quân mã đến Cổ thành. Sự kiện này, mặc dù ngẫu nhiên, nhưng lại vô cùng hợp lý, đẩy mâu thuẫn và nghi ngờ của Trương Phi với Quan Công lên đỉnh điểm, buộc họ phải giải quyết vấn đề ngay lập tức.
Lúc này, Quan Công mở lời với Trương Phi rằng 'hiền đệ hãy bình tĩnh, hãy xem ta giết tên tướng đó, để chứng minh lòng thành của ta'. Một lời nói vừa thể hiện lòng trung nghĩa, vừa làm rõ sự oan uổng của Quan Công. Tuy nhiên, Trương Phi không dễ dàng cho Quan Công trải qua thử thách của mình, hắn đòi Quan Công phải giết Sái Dương trong vòng ba trống. Không chỉ vậy, hắn còn đập trống thẳng tay, không do dự, bởi vì hắn quyết tâm tìm ra sự thật và lẽ phải, điều mà hắn mong muốn. Thử thách này không còn là một công việc bình thường nữa mà trở thành một nhiệm vụ vô cùng khó khăn và nguy hiểm. Tuy nhiên, Quan Công không ngần ngại chấp nhận và chứng tỏ mình là một người anh hùng dũng mãnh, khiến đầu Sái Dương rơi ngay khi vừa đầu tiên của trống kết thúc.
Sau khi thử thách qua đi, Trương Phi trở nên bình tĩnh hơn, suy nghĩ về mọi vấn đề của câu chuyện và thể hiện sự tin tưởng vào Quan Công, 'rỏ nước mắt khóc, thụp lạy Vân Trường'. Trương Phi là một người tướng dũng cảm, nóng nảy, nhưng cũng là một người cương trực, biết nhận lỗi và sửa sai.
Hồi trống Cổ thành kết thúc nhưng dư âm trong lòng người đọc vẫn còn mãnh liệt. Hồi trống vang vọng trong lòng Cổ thành như là tiếng trống của lòng trung kiên, sự minh oan và lòng đoàn kết. Hồi trống Cổ thành gợi lên không khí của trận chiến, xung đột giữa hai anh em Trương Phi và Quan Công, giữa Quan Công và Sái Dương, là điểm nút đẩy câu chuyện lên cao trào. Cuối cùng, hồi trống đó là không khí của chiến đấu hào hùng, tinh thần đấu tranh, ca ngợi sự anh hùng của họ.
Về mặt nghệ thuật, La Quán Trung đã tài tình khi tạo ra những nhân vật đặc biệt, biểu tượng. Ông không chỉ tường minh tính cách của nhân vật mà còn qua cử chỉ, lời nói, hành động. Cách ông kể chuyện theo tiểu thuyết chương hồi rất điêu luyện, tạo ra sự hấp dẫn lớn cho người đọc.
Hồi trống Cổ Thành mang lại cho chúng ta nhiều cảm xúc khác nhau. Không chỉ là sự hồi hộp chờ đợi sự minh oan của Quan Công và hành động của Trương Phi, mà còn là những đồng cảm với tình nghĩa huynh đệ của họ. Tác phẩm Tam Quốc Diễn Nghĩa nói chung và đoạn trích Hồi trống Cổ Thành nói riêng thực sự là một tác phẩm vĩ đại, xứng đáng là một trong những tác phẩm lớn nhất của văn học Trung Hoa.
Bài làm mẫu 3
Tiểu thuyết chương hồi là thể loại đạt được nhiều thành tựu nhất trong văn học thời Minh - Thanh ở Trung Quốc. 'Tam quốc diễn nghĩa' của La Quán Trung là một trong những tác phẩm nổi tiếng nhất của thời kỳ này, ảnh hưởng sâu rộng đến Việt Nam và các nước khác trên thế giới.
Tác phẩm này gồm 120 hồi và được sáng tác vào đầu thời kỳ nhà Minh (1368 - 1644), kể về cuộc chiến tranh giữa ba tập đoàn phong kiến Ngụy - Thục - Ngô và cuộc sống của nhân dân Trung Quốc trong gần 100 năm. Đoạn trích 'Hồi trống Cổ Thành' thuộc hồi 28 của tác phẩm, mô tả việc Quan Công và Trương Phi phải đối mặt với tình huống phức tạp.
Đoạn trích này thành công trong việc khắc họa hai nhân vật chính Trương Phi và Quan Công với đặc điểm tính cách riêng biệt. Họ là anh em kết nghĩa, có lòng trung kiên và khát vọng khôi phục lại nhà Hán. Khi phát hiện Tào Tháo không phải là người mà họ nên tin tưởng, họ đã bỏ đi và đối diện với nhiều thách thức.
Trương Phi, với tính cách nóng nảy và cương trực, không ngần ngại trách móc Quan Công khi ông nhận lầm. Ông thậm chí còn không lắng nghe giải thích từ Quan Công và không xưng hô lễ nghi nhưng chứng tỏ sự dứt khoát trong trung nghĩa.
Mâu thuẫn giữa Trương Phi và Quan Công được La Quán Trung đẩy lên đỉnh cao khi Trương Phi nhìn thấy quân Tào đến. Quan Công, bằng việc chém Sái Dương, thể hiện lòng trung nghĩa của mình, nhưng Trương Phi vẫn giữ sự nghi ngờ.
Dù Quan Công đã chứng minh sự trong sạch của mình bằng cách chém Sái Dương, Trương Phi vẫn còn nghi ngờ. Chỉ khi nghe được câu chuyện từ một tên lính khác, Trương Phi mới thực sự tin tưởng Quan Công.
Tác giả La Quán Trung đã khắc họa nhân vật Quan Công với tính khiêm nhường, trung nghĩa. Quan Công luôn giữ bình tĩnh và từ tốn trong mọi tình huống để minh oan cho mình.
Hồi trống Cổ Thành là đỉnh cao của sự thách thức, minh oan và đoàn tụ trong Tam Quốc Diễn Nghĩa. Tác phẩm này không chỉ phản ánh về cục diện chính trị mà còn để lại những bài học về nhân, lễ, nghĩa, trí, tín.
Trong thời kỳ khởi nghiệp, Thục vương vẫn còn yếu đuối, đối mặt với sức mạnh vượt trội của quân Tào. Lưu Bị, Đổng Thừa, Vương Tử Phục, Quan Công, Trương Phi đã cùng nhau bàn kế hoạch để đối phó với Tào Tháo. Tuy nhiên, kế hoạch bị phát hiện, Tào Tháo đã tiêu diệt Đổng Thừa và dẫn quân đội lớn đánh Lưu Bị. Ba anh em Lưu, Quan, Trương thất bại trong trận chiến và phải tách biệt. Lưu Bị chạy đến Nhữ Nam, Quan Công bị kẹt ở Thổ Sơn, còn Trương Phi thì dừng chân ở Cổ Thành. Trong lúc khó khăn, Quan Công đã đưa hai người vợ của Lưu Bị là Cam phu nhân và Mi phu nhân sang ẩn náu cùng Tào Tháo. Tuy đã tạm thời ổn định tình hình, nhưng Quan Công đã đặt điều kiện rằng nếu biết Lưu Bị ở đâu, thì sẽ tìm kiếm ngay lập tức.
Khi biết Lưu Bị đang ở Viên Thiệu, Quan Công đã cùng hai chị dâu đi tìm. Tuy nhiên, Tào Tháo muốn giữ lại Quan Công để tận dụng, vì vậy không cho phép họ qua ải mặc dù không cấm. Do đó, Quan Công buộc phải mở đường bằng cách sử dụng vũ lực: anh đã phải chém đầu sáu tướng của Tào để vượt qua năm cửa ải: Khổng Tú ở Đông Lĩnh, Hán Phúc và Mạnh Thần ở Lạc Dương, Biện Hỷ ở Nghi Thủy, Vương Thực ở Huỳnh Dương, và Tần Kỳ ở bờ sông Hoàng Hà.
Một phần của câu chuyện nổi tiếng về sự va chạm giữa hai anh em tình cảm nhưng đối lập nhau, Quan Công và Trương Phi, diễn ra tại Cổ Thành.
Trên đường đi tìm Lưu Bị ở Nhữ Nam, khi tới Cổ Thành, Quan Công đã biết Trương Phi cũng đang ở đó và rất vui mừng. Tuy nhiên, Trương Phi đã nghi ngờ Quan Công có ý đồ không tốt khi đến đây và tưởng rằng anh đang lừa dối để giao gửi cho Tào Tháo, do đó, anh ta tỏ ra giận dữ và không muốn tiếp. Điều bất ngờ là tướng của Tào, Sái Dương, xuất hiện với quân đội lớn, làm cho Trương Phi tin tưởng hơn vào nghi ngờ của mình. Quan Công hứa sẽ chém đầu tướng Tào để chứng minh lòng trung thành của mình, nhưng Trương Phi đặt điều kiện là phải đợi ba lần gõ trống trước khi thực hiện hứa. Tuy nhiên, trước khi hết ba lần gõ, đầu của Sái Dương đã rơi xuống đất, khiến Trương Phi cảm thấy nhẹ nhõm và mừng rỡ. Sau khi nghe tên lính hầu của Sái Dương kể lại mọi chuyện, Trương Phi đã tin tưởng Quan Công và thậm chí rơi nước mắt. Quan Công đã vượt qua được cửa ải khó khăn này và thể hiện lòng trung thành của mình một cách rõ ràng.
Câu chuyện về việc vượt qua cửa ải Cổ Thành rất kịch tính và đầy cảm xúc, thể hiện tinh thần chiến đấu và lòng dũng cảm. Cách diễn đạt của tác giả rất đơn giản, không hoa mỹ và không phê phán. Tâm hồn của câu chuyện nằm trong việc vượt qua những khó khăn, giải thoát và đoàn tụ. Hai ý chính của câu chuyện là tính cách nhiệt huyết và trung thành của Trương Phi cùng với ý nghĩa sâu xa của cửa ải Cổ Thành.
Trương Phi có tính cách mạnh mẽ, không thích sự lảng tránh và mánh khóe. Với ông, mọi việc phải rõ ràng, không có sự lừa dối. Tính cách nóng nảy của Trương Phi được thể hiện khi anh ta nghe tin Quan Công đến và tỏ ra giận dữ.
Quan Công hỏi Trương Phi về sự quên lãng nghĩa vườn đào, khiến Trương Phi trở nên tức giận hơn. Trương Phi cho rằng việc Quan Công ở với Tào Tháo và nhận vị trí tước đoạt của ông là phản bội, và việc nhắc lại nghĩa vườn đào làm anh ta cảm thấy bực tức hơn. Dù có sự thanh minh từ hai chị dâu và Tôn Càn nhưng không làm dịu đi sự tức giận của Trương Phi.
Trương Phi nói với Quan Công rằng anh đã nhầm lẫn và phải kiên nhẫn. Anh cần phải hiểu rằng việc anh ở bên Tào là vì không biết tin tức của mọi người, và giờ khi biết Lưu Bị ở Nhữ Nam, anh sẽ dẫn mọi người đến đây. Trương Phi khẳng định Quan Công không nên nghĩ xấu.
Mi phu nhân cũng nhắc nhở Quan Công rằng anh đã phải chịu nhiều bất đắc dĩ khi ở Hứa Đô.
Trương Phi nói rằng hai chị bị lừa dối và họ sẽ chấp nhận cái chết trước khi chịu sự nhục nhã. Ông nghi ngờ liệu một người đàn ông lớn tuổi có thể phản bội hai chị như vậy.
Quan Công nói: - Em đừng nói như vậy, có quá oan uổng.
Tôn Càn cũng nói: - Vân Trường đến đây để tìm tướng quân.
Trương Phi mắng: - Mày cũng nói láo, nó đâu có tâm tốt, nó lại đây chắc chắn để bắt ta!
Tôn Càn bênh vực Quan Công nhưng lời thanh minh từ Cam phu nhân, Mi phu nhân không có hiệu lực với Trương Phi. Với Trương Phi, việc 'một thấy' còn quan trọng hơn 'trăm nghe'. Trong tình huống quan trọng, Trương Phi đã cẩn trọng hết mức. Quan Công lý giải: Nếu tôi đến bắt anh, tất nhiên phải có quân mã đi kèm! Trương Phi chỉ vào phía xa, nói: Đó không phải là quân mã sao? Sự hiểu lầm đã leo thang vì một chi tiết ngẫu nhiên: Khi đó, tướng Tào Sái Dương đang dẫn quân truy đuổi Quan Công gần kề. Để xoa dịu nghi ngờ của Trương Phi, Quan Công không còn cách nào khác ngoài việc chém đầu Sái Dương. Trương Phi đặt điều kiện rằng sau ba lần gõ trống, Quan Công phải chém đầu tướng Tào Tháo. Một cơn căm giận, uất ức của Trương Phi được thể hiện qua cú đánh trống mạnh mẽ. Chỉ sau một hồi, đầu Sái Dương lăn xuống đất.
Tưởng rằng mọi việc đã sáng tỏ và câu chuyện sẽ kết thúc nhanh chóng, nhưng thực tế không hề đơn giản. Cho đến khi một lính bị bắt kể lại lý do Sái Dương đến Cổ Thành là để truy đuổi và trừng phạt Quan Công vì đã giết cháu ngoại của ông; sau đó Trương Phi còn hỏi kỹ về việc ở Hứa Đô, lúc đó anh mới tin tưởng. Tác giả không vội vã làm Trương Phi biểu lộ thái độ ngay lập tức, cho đến khi anh đã bước vào Cổ Thành và nghe hai chị dâu kể lại những trải nghiệm của Quan Công, lúc đó Trương Phi nghe hết câu chuyện, 'rồi nước mắt rơi, thấy buồn bã, trọng tôn Vân Trường'.
Trong đoạn trích này, Trương Phi thể hiện được sự thô lỗ và tinh tế đồng thời, biểu hiện sự trung thành tuyệt đối. Dù thô lỗ nhưng Trương Phi vẫn có cái tinh tế riêng, đặc biệt khi anh đã bắt sống được Lưu Đại và Nghiêm Nhan mà không làm hại một lính nào. Sự thô lỗ và tinh tế trong tính cách của Trương Phi là biểu hiện của cuộc sống. Tại cổ Thành, Trương Phi đối diện với việc xử lý Quan Công, thử thách lòng trung thành của anh ta. Tác giả đã tạo ra những tình huống đầy mâu thuẫn để thể hiện tính cách phức tạp của Trương Phi.
Trong đoạn trích Hồi trống cổ Thành, Quan Công thể hiện sự rộng lượng và từ tốn, qua những hành động như hốt hoảng trước cách Trương Phi đối xử, thái độ nhún nhường với anh em nóng nảy, cầu cứu hai chị dâu, chấp nhận điều kiện khắc nghiệt để làm sáng tỏ sự vô tội. Sự bất công đối với Quan Công là đặc biệt, phải tự làm sáng tỏ bản thân bằng lòng dũng cảm và tài nghệ.
Qua những thử thách trên đường đến cổ Thành, Quan Công đã thể hiện lòng trung thành và can đảm. Tại đây, việc chém đầu Sái Dương trong nháy mắt làm sáng tỏ lòng trung thành của Quan Công.
Tác giả đặt Quan Công và Trương Phi trong một bối cảnh so sánh. Quan Công được khen ngợi là 'tuyệt nghĩa' nhưng từ 'nghĩa' cũng có hai mặt: trung nghĩa và tín nghĩa. Quan Công tỏ ra kiên định với trung nghĩa và coi trọng tín nghĩa. Dù đoạn trích có hai nhân vật nhưng Quan Công chỉ là nền để làm nổi bật tính cách phức tạp của Trương Phi.
Tên Hồi trống cổ Thành không chỉ gợi lên không khí chiến trận mà còn thể hiện mâu thuẫn giữa các nhân vật, đặc biệt là giữa Quan Công và Sái Dương. Mặc dù không phải là mâu thuẫn chính nhưng nó tạo thêm căng thẳng cho tình hình chính.
Ba lần gõ trống đó không chỉ là điều kiện, mà còn là quyền lực của một vị quan tòa nghiêm ngặt để phán xét lòng trung thành hay phản bội của Quan Công. Trương Phi đặt ra điều kiện vô cùng nghiêm ngặt: Quan Công không chỉ phải chém đầu Sái Dương mà còn phải làm điều đó trong thời gian ngắn nhất. Điều này đặt ra một thách thức lớn với Quan Công, khi Sái Dương không chỉ là một tướng giỏi của Tào Tháo mà còn là kẻ thù không đội trời chung của Quan Công. Nhưng khát vọng minh oan đã tăng cường sức mạnh và tài nghệ phi thường của Quan Công, khiến cho việc chém rơi đầu Sái Dương trở nên hiện hữu trong chớp mắt.
Vì vậy, Hồi trống cổ Thành không chỉ là biểu tượng của sự dũng cảm và lòng trung nghĩa mà còn là minh chứng cho sự công minh và chính trực.
Cổ Thành có thể được coi là cửa ải tinh thần, nơi kiểm tra lòng trung nghĩa. Với tài năng của Quan Công, vượt qua năm cửa ải còn dễ hơn nhiều. Trong hoàn cảnh 'tình ngay lý gian', giải quyết mâu thuẫn trong tư duy và tình cảm của một người nồng nhiệt như Trương Phi thực sự là một thách thức.
Bài mẫu số 2
Là một trong những tác giả tiên phong của thể loại tiểu thuyết lịch sử thời Minh - Thanh ở Trung Quốc, La Quán Trung đã có những đóng góp xuất sắc với cộng đồng văn học. Tác phẩm của ông, bao gồm Tam quốc diễn nghĩa, Bình yên truyện, Tấn Đường ngũ đại sử diễn nghĩa, đã ảnh hưởng sâu rộng tới nhiều nền văn hóa trên thế giới. Trong số đó, Tam quốc diễn nghĩa đã phơi bày một cách rõ ràng cục diện chính trị của Trung Quốc, nơi mà chiến tranh liên miên và sự bất ổn đã gây ra nhiều khó khăn cho nhân dân. Đoạn trích 'Hồi trống cổ thành' tại hồi 28 đã nói lên một phần của sự tranh giành quyền lực giữa ba nhóm phong kiến: Ngụy - Thục - Ngô, và ý nghĩa sâu xa của việc đánh trống ở cổ thành.
Cố cấu của Hồi trống cổ thành được tổ chức rất cụ thể với sáu phần gồm trình bày, mở mối, phát triển, đỉnh điểm, mở nút và kết thúc.
Đoạn trích bắt đầu từ việc 'từ đầu... bảo Trương Phi ra đón hai chị'. Quan Công, vì phải bảo vệ hai chị dâu, đã tạm nương nhờ phía Tào với điều kiện chỉ hàng Hán mà không phải hàng Tào. Khi nghe tin Lưu Bị đang ở bên Viên Thiệu, anh ta lập tức trả hết ấn tín, vàng bạc châu báu, lên ngựa đi tìm anh. Trên đường đi, anh nghe được tin Trương Phi đang nắm giữ Cổ Thành, và với niềm vui rất lớn, Quan Công không ngờ rằng anh em thất lạc nay lại gặp nhau ở đây, và anh gửi người đi báo tin cho Trương Phi để mọi người đoàn tụ và đón hai chị về.
Trương Phi là người rất nóng tính, thẳng thắn như mũi tên, mạnh mẽ, không chấp nhận sự mập mờ, lắt léo. Sau khi Tôn Càn đến chào hỏi, Trương Phi không nói nhiều, ngay lập tức mặc giáp và vác vây lên ngựa dẫn một nghìn quân, đi tắt ra cửa Bắc. Hành động của anh cực kỳ giận dữ vì anh nghĩ rằng Quan Công đã phản bội và đầu hàng Tào Tháo. Trương Phi tỏ ra tức giận và đầy lòng căm phẫn. Trong khi đó, Quan Công thì rất vui mừng và nghĩ rằng mọi chuyện đã kết thúc. Quan Công thử bình tĩnh nói chuyện với Trương Phi, nhưng Trương Phi lại càng tức giận hơn và bắt đầu nói những lời đau lòng với anh em của mình.
Quan Công không thể giải thích, vì vậy anh nhờ hai chị dâu giải thích. Tuy nhiên, Trương Phi bỏ ngoài tai mọi lời can gián. Hai chị dâu kể lại câu chuyện về việc Quan Công tạm nhờ bên Tào với tình huống bất đắc dĩ, và họ khuyên Trương Phi không nên nghĩ xấu về anh em của mình. Tuy nhiên, Trương Phi không nghe theo và chỉ đòi lại công bằng cho mình.
Phân tích về bài Hồi trống Cổ thành
Đề bài mẫu 1
Tam quốc diễn nghĩa là một trong những truyện kinh điển về tình anh em, các tướng lĩnh thời phong kiến Trung Quốc và Hồi trống Cổ Thành là một trong những đoạn trích khiến độc giả phải suy tư sâu về tình anh em giữa Quan Vũ và Trương Phi.
Lưu Bị, Quan Vũ, Trương Phi là ba anh em kết nghĩa với nhau, mối tình đó sâu đậm. Sự khác biệt về tính cách không làm cho ba người này xung đột vì họ đều có cùng một lí tưởng, một ước mơ. Tuy nhiên, vì những lý do khách quan, họ buộc phải tạm thời xa cách. Và việc này dẫn đến sự nghi ngờ trong lòng Trương Phi, như trong đoạn trích Hồi trống Cổ Thành.
Rời xa đội quân của Tào, đến Cổ Thành và biết rằng Trương Phi đang nắm giữ nơi đó, Quan Công rất vui mừng. Trong khi đó, Trương Phi không nói một lời, ngay lập tức mặc giáp, vác mâu lên ngựa, dẫn một đoàn quân đi tắt ra cửa bắc. Nhưng thay vì chào đón hai anh chị vào thành như dự đoán, Trương Phi lại múa gươm đối mặt với Quan Công. Thái độ của Trương Phi hoàn toàn trái ngược với Quan Công và hầu như là đối lập với đạo lý làm người. Mặc dù Trương Phi có lý do của riêng mình để hành động như vậy.
Mâu thuẫn trong câu chuyện leo thang khi quân của Sái Dương với quốc kỳ của Tào Tháo bắt kịp Quan Công. Điều này làm cho Trương Phi càng nghi ngờ lòng của Quan Công. Đoàn quân do Sái Dương lãnh đạo khiến Trương Phi nghĩ rằng Vân Trường đến để bắt Quan Công để nộp cho Tào Tháo. Tình hình này buộc Vân Trường phải hành động để chứng minh lòng trung thành với Trương Phi: 'Hiền đệ hãy chờ một chút, hãy để tôi chém tên tướng ấy, để cho thấy lòng trung thành của tôi!'. Từ đây, La Quán Trung quyết định nén chặt mâu thuẫn trong câu chuyện, đẩy nó lên đỉnh điểm thông qua tình tiết của Hồi trống Cổ Thành.
Trước đề nghị của Quan Vân Trường, Trương Phi đã đặt điều kiện - một điều kiện khắc nghiệt: 'Nếu anh thật lòng, tôi sẽ đánh ba tiếng trống, anh phải chém được tên tướng ấy'. Ba tiếng trống định thời gian để minh chứng cho một trái tim, ba tiếng trống để giải oan, ba tiếng trống để nhận biết bản chất của một con người cũng là ba tiếng trống đầy thử thách. Đó thực sự là thời gian ngắn đối với một sinh mạng. Điều này sẽ là một bằng chứng nếu Quan Công không quyết đoán, không có tài nghệ, không có khí phách. Nhưng đó cũng là cơ hội để Quan Công minh oan, để hai anh em đoàn tụ, để thề nguyền xưa được giữ trọn vẹn. Nếu không có ba tiếng trống, nghi ngờ trong lòng Trương Phi chỉ có thể được giải quyết bằng mưa gươm. Và lúc đó, khó có thể tưởng tượng được giữa Trương Phi và Quan Công, hai anh em ngang sức, ai sẽ thắng, ai sẽ hy sinh. Tình thế đó buộc Quan Vân Trường phải hành động ngay lập tức. Chưa kịp hết một tiếng trống, đầu Sái Dương đã rơi xuống đất. Mâu thuẫn được giải quyết, nút thắt đầy kịch tính được mở ra. Trương Phi, khi nghe hết câu chuyện, rơi nước mắt, thốt lên lời cảm ơn sâu sắc đến Vân Trường, thể hiện lòng trung thành của mình dành cho anh em.
Đến cuối đoạn trích Hồi trống Cổ Thành, tiếng trống mới xuất hiện nhưng nó đã hoàn thành nhiệm vụ quan trọng: giải quyết mối nghi ngờ giữa hai anh em Quan Vũ - Trương Phi. Quay lại với diễn biến câu chuyện trước đó, có thể thấy đó là tiếng trống ra quân và cũng là tiếng trống thu quân, tiếng trống thách thức, minh oan và đoàn tụ. Cuộc gặp gỡ của hai anh em không cần rượu, chỉ cần tiếng trống trận. Đó cũng là một thành công trong nghệ thuật kể chuyện đặc sắc của nhà văn La Quán Trung.
.........
Tải file tài liệu để xem thêm bài văn phân tích Hồi trống Cổ Thành