Tóm tắt truyện Tấm Cám theo góc nhìn của nhân vật Tấm ngắn gọn gồm 2 hướng dẫn chi tiết kèm theo 15 mẫu văn độc đáo. Với cách trình bày rõ ràng, dễ hiểu từng phần, bạn có thể dễ dàng chọn lựa để tham khảo cho bài viết của mình.
Hóa thân thành Tấm và tái hiện lại câu chuyện Tấm Cám là một cách hữu ích để bạn hiểu rõ hơn về cách trình bày bài văn, quan sát, so sánh, và chọn từ ngữ phù hợp.
Trong vai diễn Tấm kể lại truyện Tấm Cám cực kỳ sáng tạo dưới đây là nguồn tư liệu quý báu, giúp bạn hiểu rõ hơn về cách tổ chức bài văn, quan sát, phân tích, và chọn từ ngữ phù hợp.
- Dàn ý Kể lại truyện Tấm Cám theo góc nhìn của nhân vật Tấm
- Tóm tắt truyện Tấm Cám theo góc nhìn của nhân vật Tấm
- Tóm tắt truyện Tấm Cám theo góc nhìn của nhân vật Tấm ngắn gọn
- Tham gia vai diễn Tấm kể lại truyện Tấm Cám
- Dàn ý Kể lại truyện Tấm Cám theo góc nhìn của nhân vật Tấm
Kế hoạch trình bày truyện Tấm Cám theo góc nhìn của nhân vật Tấm
I. Khởi đầu
Tấm giới thiệu về câu chuyện.
II. Nội dung chính
1. Tấm kể về nguồn gốc gia đình và cuộc sống của mình.
- Trong tuổi thơ, ta đã mồ côi cha mẹ, sống với dì ghẻ và em cùng cha khác mẹ là Cám.
- Phải chịu đựng sự hắt hủi, bắt nạt từ hai người ấy, và phải làm việc vất vả suốt ngày.
2. Tấm kể về cuộc đời trước khi trở thành hoàng hậu.
- Ta bị Cám lừa dối, mất chiếc yếm đào trong khi đang ngắm tép. Nhưng bụt đã xuất hiện, tặng cho ta một con cá bống làm bạn. Ta yêu quý và tâm sự với nó.
- Mẹ con Cám dối trá, gửi ta đi chăn trâu và làm thịt cá bống. Bụt lại hiện lên, hướng dẫn ta chôn xương bống dưới bốn chân giường.
- Khi bị giữ lại nhặt thóc, bụt sai chim sẻ giúp ta. Sau đó, bụt lại mách ta đào lên bốn chân giường để có quần áo, giày dép, và ngựa để tham dự hội. Ta rất vui mừng.
- Tại hội, ta đã đánh rơi hài và được các con nhặt được. Và từ đó, ta được phong làm hoàng hậu. Ta cảm thấy bất ngờ và hạnh phúc, trong khi mẹ con Cám lại tức giận và đốt cháy bốn chân giường.
3. Tấm kể về cuộc sống sau khi trở thành hoàng hậu.
- Ở hoàng cung, ta được vua yêu thương và sủng ái.
- Vào ngày giỗ cha, ta về thăm nhà và bị mẹ con Cám hãm hại, đẩy ta xuống sông để chết. Cám lên làm hoàng hậu thay thế.
- Tức giận và không cam chịu số phận, ta đã biến thành chim vàng anh để hót cùng chồng. Nhưng bị mẹ con Cám giết chết.
- Tiếp theo, ta hóa thành cây đào để mát-xa cho chồng, nhưng cũng bị giết bởi mẹ con Cám.
- Không thể chịu đựng được nữa, ta hóa thành con ác và tuyên chiến với mẹ con Cám. Họ đuổi và giết ta, đốt cây đào.
- Ta nghĩ ra một kế hoạch mới, biến thành quả thị và chăm sóc một bà lão để hy vọng gặp lại chồng.
- May mắn thay, nhà vua nhận ra ta và đón ta trở lại hoàng cung. Ta rất hạnh phúc và cảm kích vì những nỗ lực của mình đã được đền đáp.
4. Hành động trả thù của Tấm đối với mẹ con Cám
- Khi trở về, mẹ Cám hoảng sợ khi thấy Tấm trở nên xinh đẹp hơn. Cám muốn được trắng da như Tấm.
- Ban đầu, Tấm suy nghĩ đến việc đội nước sôi lột da để trắng da, sau đó đem làm mắm cho dì ghẻ ăn.
- Nhưng sau đó, Tấm suy nghĩ lại và quyết định trừng phạt mẹ con Cám bằng cách đưa họ ra biên ải.
- Không may, mẹ con Cám tự tử vì hối hận và xấu hổ.
- Tấm suy ngẫm về cuộc đời của mình.
- Cô rút ra bài học dạy dỗ cho con cháu: Hạnh phúc tồn tại ở trần gian, nhưng để giữ lấy nó, phải kiên nhẫn và dũng cảm chống lại sự ác. Sống một cuộc đời lương thiện, vì hạnh phúc sẽ đến với những ai làm điều tốt.
Kể lại câu chuyện Tấm Cám theo góc nhìn của Tấm
Tôi là cô Tấm hiền thảo, luôn được mọi người yêu quý và kính trọng. Dù cuộc đời gặp nhiều sóng gió, nhưng lòng kiên nhẫn và trung thành của tôi vẫn không bao giờ phai mờ.
Từ khi còn nhỏ, tôi đã phải chịu đựng những công việc vất vả mỗi ngày. Sống cùng với mẹ và dì ghẻ độc ác, tôi luôn bị họ hãm hại. Họ lừa dối tôi để chiếm đoạt tài sản, thậm chí còn ăn thịt cá cùng tôi nuôi. Dù vậy, tôi vẫn vượt qua mọi khó khăn, may mắn trở thành vợ của vua nhờ sự giúp đỡ của ông Bụt.
Nhưng đắng lòng hơn, khi tôi đã là vợ của vua, họ lại trở nên tàn ác hơn. Họ âm mưu giết tôi, thay thế tôi vào cung. Thậm chí khi tôi trở về dưới hình dạng chim vàng, họ vẫn không tha thứ. Nhưng cuối cùng, tôi vẫn được trở về nhờ sự giúp đỡ của một người lương thiện.
Sau bao gian khổ, tôi cuối cùng cũng được trở về và sống hạnh phúc bên chồng. Còn họ, đã gặp phải sự trừng phạt xứng đáng.
Kể lại câu chuyện Tấm Cám từ góc nhìn của Tấm một cách ngắn gọn
Xuất thân từ một gia đình khá giả, tôi đã phải trải qua những thử thách từ khi còn nhỏ. Mẹ tôi qua đời sớm, bố lại tái hôn với một người dì ghẻ. Cám, con của người dì, trở thành em gái của tôi. Cuộc sống của chúng tôi luôn đầy gian nan vất vả.
Một ngày nọ, khi chúng tôi đi vớt tép, Cám đã lừa trộm hết tép của tôi để giành chiếc yếm đỏ. Tôi chỉ biết khóc. May mắn thay, Bụt hiện ra và giúp tôi tìm thấy một con cá bống. Từ đó, tôi nuôi cá và nhận được sự giúp đỡ của Bụt trong nhiều tình huống khó khăn khác.
Dù đã trở thành hoàng hậu, cuộc sống của tôi vẫn không tránh khỏi những âm mưu độc ác. Mẹ con Cám cố gắng giết tôi để thay thế vị trí của tôi trong cung. Nhưng cuối cùng, sự trung thành và lòng kiên nhẫn của tôi đã được đền đáp.
Nhân dịp ngày giỗ của bố, tôi về thăm nhà và gặp một số bi kịch. Tuy nhiên, cuối cùng, tôi đã được tái sinh và sống hạnh phúc bên chồng. Trong khi đó, mẹ con Cám đã chịu nhận hình phạt xứng đáng.
Một ngày, nhà vua phát hiện ra tôi nhờ vào một chiếc trầu. Nhận ra tôi, vua đã đưa tôi trở về cung. Mẹ con Cám sau đó đã gặp nạn do sự ghen tị của mình.
Tấm Cám theo lời Tấm
Mẫu 1
Có câu 'ở hiền gặp lành' không bao giờ sai, từ cuộc đời của tôi, thấy rõ rằng những kẻ độc ác sẽ chịu trừng phạt.
Tôi là Tấm, sinh ra trong một gia đình nghèo khó. Mồ côi cha mẹ từ nhỏ, sống cùng dì ghẻ và em gái Cám. Dù là chị nhưng tôi phải làm việc như người hầu, vất vả hơn cả hai mẹ con dì ghẻ. Nhờ sự giúp đỡ của Bụt, tôi vượt qua được nhiều khó khăn, từ việc mò tép đến việc trở thành hoàng hậu.
Dù đã trở thành hoàng hậu nhưng tôi vẫn không thoát khỏi sự ghen ghét của hai mẹ con dì ghẻ. Họ âm mưu hại tôi nhưng cuối cùng họ đã phải nhận hậu quả xứng đáng.
Khi tôi trở về, mẹ con Cám lo lắng không ngớt. Một hôm, Cám hỏi tôi vì sao tôi lại xinh đẹp hơn trước đến vậy, tôi chỉ cho Cám cách làm da trắng và ngay sau đó tôi đào hố sâu, cho Cám rơi xuống và đổ nước sôi vào hố. Cám chết ngay lập tức, mụ dì ghẻ nghe tin cũng chết theo.
Mẫu 2
Trong cuộc đời, mỗi người đều trải qua những thử thách làm cho họ trưởng thành và không thể quên. Tôi đã trải qua nhiều lần 'chết đi sống lại' để có được cuộc sống hạnh phúc như hiện tại. Tôi xin kể về cuộc đời của mình.
Tôi sinh ra trong một gia đình nông thôn bình thường. Mẹ tôi sớm qua đời, cha tôi sau đó lấy vợ và sinh được em gái tên là Cám. Sau khi cha tôi qua đời, tôi sống cùng với dì và em. Họ không coi tôi là thành viên trong gia đình và đối xử với tôi rất tệ. Tôi phải làm việc vất vả mà không có ngày nghỉ.
Một lần, dì treo thưởng cho tôi và Cám ai bắt được nhiều cá tôm hơn sẽ được thưởng một chiếc yếm đào. Tôi làm việc chăm chỉ, trong khi Cám chỉ biết chơi. Cuối cùng, Cám đã lừa tôi và chỉ để lại một con cá bống. Tôi quyết định nuôi nó và coi nó như một người bạn. Một ngày, tôi không thấy cá bống lên ăn cơm nữa, tôi đau lòng. Bụt xuất hiện và cho biết rằng họ đã giết cá của tôi. Bụt bảo tôi tìm xương cá và chôn dưới chân giường, tôi làm theo lời Bụt.
Sau một thời gian, khi nhà vua tổ chức hội, mẹ con Cám không cho tôi tham dự, bắt tôi ở nhà nhặt gạo và thóc. Tôi bất lực nhưng Bụt xuất hiện và giúp tôi nhặt. Bụt bảo tôi đào xương cá bống, sự sững sờ khi xương cá biến thành bộ trang phục tuyệt đẹp. Tôi cám ơn Bụt và tham gia lễ hội. Trên đường đi, tôi làm rơi chiếc giày, nhưng vua nhặt được và ra lệnh ai vừa giày sẽ lấy về làm vợ. Vì giày đó là của tôi, không ai vừa dù có cả mẹ con Cám. Vua chọn tôi làm vợ và tôi trở thành hoàng hậu, sống hạnh phúc bên vua.
Một lần, khi tôi về thăm mộ cha, Cám bảo tôi trèo cây hái cau. Tôi trèo nhưng họ chặt cây làm tôi ngã xuống ao và chết, đưa Cám vào cung thay tôi làm hoàng hậu. Cuộc đời tôi không chấm hết ở đó, nhờ Bụt giúp đỡ, tôi biến thành chim vàng ở bên vua. Cám giết chim. Tôi hóa thân thành cây xoan, ả ta chặt cây. Tôi hóa thân thành khung cửi, cô ta đốt khung cửi và ném tro ra xa hoàng cung. Ở nơi xa áy tôi hóa thành cây thị và được một bà lão nhặt về. Nhà vua nhận ra tôi và đưa về cung. Mẹ con Cám sợ hãi và tò mò. Tôi trừng trị họ sau những tội ác và sống hạnh phúc với nhà vua.
Dù đã xa, câu chuyện ấy mãi là ký ức không thể quên. Đó là bài học trong cuộc sống: không độc ác với người khác nếu không muốn nhận hậu quả nặng nề. Hãy giữ tâm hồn và trái tim lương thiện.
Tấm đóng vai người kể lại câu chuyện Tấm Cám
Mẫu 1
Tôi là Tấm, hoàng hậu của một quốc gia. Ngày giỗ cha, khi tôi trở về nhà, lòng hiếu kính trào dâng trong tâm hồn, nhưng bất ngờ, cuộc đời tôi lại bắt đầu với nhiều biến cố.
Khi tôi về nhà, mặt trời vẫn chưa lặn. Dì và Cám chào đón tôi một cách khác thường. Dì yêu cầu tôi trèo cây cau để lấy một buồng cầu kính cho cha. Tôi nhớ về những ngày xưa, khi tôi chưa trở thành hoàng hậu, tôi thường xuyên trèo cây cau để bán cầu.
Tôi mồ côi mẹ từ nhỏ, và không lâu sau đó, cha cũng ra đi. Từ đó, tôi phải sống với dì ghẻ và Cám - em gái cùng cha khác mẹ. Kể từ khi cha mất, tôi phải làm nhiều công việc từ sáng sớm đến tối muộn.
Một lần, dì cho tôi và Cám mỗi người một giỏ và yêu cầu ra đồng bắt tôm tép. Người nào bắt được nhiều hơn sẽ được thưởng một chiếc yếm đỏ. Tôi vì đã quen với việc này nên chỉ mất một thoáng để bắt tôm tép, nhưng Cám đã lừa tôi và đổ hết tôm tép vào giỏ của mình. Bụt hiện lên và giúp tôi tìm thấy chỉ còn một con cá bống trong giỏ. Tôi mang con cá bống về nuôi nhưng không lâu sau, nó bị người ta giết thịt. Bụt xuất hiện một lần nữa và yêu cầu tôi tìm xương của con cá bống và chôn nó ở bốn chân giường.
Không lâu sau đó, nhà vua tổ chức một hội. Dì và Cám không muốn tôi tham dự, nên họ trộn một đắng thóc với một đắng gạo và bảo tôi ngồi nhặt riêng từng loại. Tôi lại khóc và Bụt xuất hiện để giúp đỡ, gửi đàn chim sẻ xuống nhặt giúp tôi. Nhưng tôi vẫn không có áo để mặc đi tham dự hội, và nước mắt của tôi tiếp tục rơi. Bụt lại xuất hiện và yêu cầu tôi đào lên bốn lọ dưới chân giường. Bên trong, tôi tìm thấy áo quần đẹp, giày thêu, một con ngựa và bộ yên cương xinh xắn. Tôi nhanh chóng thay đồ và cưỡi ngựa tham dự hội. Nhưng trên đường, tôi làm rơi mất một chiếc giày, và tôi gói chiếc giày còn lại vào khăn rồi tiếp tục đi. Đến bây giờ, tôi vẫn không hiểu tại sao nhà vua lại tìm được chiếc giày đó của tôi. Nhưng nhờ đó, tôi mới có thể làm vợ của hoàng tử.
Bỗng dưng cả cơ thể tôi rung lên, đưa tôi trở về hiện thực. Tôi hỏi dì, nhận được câu trả lời là dì đuổi kiến. Trước khi kịp xé cau, cây đổ. Trước khi mất ý thức, tôi nhận ra rằng dì mới là kẻ đã âm mưu hại tôi.
Đôi mắt tôi nhắm lại từ từ và tôi cảm thấy mình như đang được dẫn vào một thế giới khác. Khi mở mắt, tôi đã không còn là bản thân mình nữa, mà là một chú chim vàng anh nhỏ bé. Tôi về hoàng cung, mong muốn được ở bên chồng. Nhưng dì ghẻ và Cám đã hãm hại tôi để thay thế ở bên chàng. Tôi đậu trên cành cây và hót lên:
“Phơi áo chồng tao phơi lao phơi sào, chớ phơi bờ rào, rách áo chồng tao.”
Sau đó, tôi đi tìm chồng. Tiếng hót của tôi làm chàng vui lòng, tôi luôn ở bên chàng. Đến khi chàng nói: “Vàng ơi, có phải vợ ẩn mình vào tay áo của chàng không” thì tôi biết chàng vẫn nhớ về tôi.
Chàng cho làm một lồng vàng cho tôi ở, rồi chúng tôi lại quấn quýt bên nhau. Cám thấy vậy, khi chàng đi vắng đã giết và vứt thịt rồi vứt lông ra ngoài vườn. Lần này Bụt xuất hiện, đã giúp tôi biến thành chim vàng trước đó, cho tôi cơ hội sống lại. Lần này lại giúp tôi biến thành hai cây xoan đào tại đống lông. Khi đi ra vườn, chàng thấy cảnh tượng đó và sai quân hầu mắc võng cho mình.
Mặc dù tôi không thể nói gì dưới hình dạng của một cây xoan đào, nhưng được ở bên cạnh chàng là một niềm hạnh phúc lớn lao. Nhưng không lâu sau đó, Cám đã quyết tâm hại tôi trong đêm mưa gió. Chính Cám đã dùng dao chặt tôi thành từng khúc. Tôi đau đớn nhưng không thể kêu gào. Cám mang tôi đi đóng thành khung cửi. Tức giận, tôi đã chửi rủa: 'Cót ca cót két, lấy tranh chồng chị, chị khoét mắt ra'.
Cám sợ hãi và bỏ chạy. Cuối cùng, Cám dùng lửa để khiến tôi mất mạng lần nữa. Có lẽ nó muốn chắc chắn hơn, nên đã mang cả phần tro bụi của tôi ra khỏi hoàng cung, vứt đi xa.
Nhưng có lẽ số phận chưa muốn chúng tôi phải xa nhau mãi mãi, từ phần tro bụi của tôi mọc lên một cây thị. Một lần nữa, tôi biến hình thành con người. Tôi trở thành một trái thị duy nhất trên cây, tỏa hương thơm ngát. Một ngày nọ, bà hàng nước nhận thấy mùi thơm, nói: 'Thị ơi thị, rụng vào bị bà, bà đem bà ngửi chứ bà không ăn', tôi biết đã gặp được người tốt. Tôi đầu hàng mình cho bà và hy vọng lần này là lần cuối cùng tôi phải biến hình.
Tôi đã chọn đúng khi quyết định rơi vào tay của bà hàng nước. Mỗi ngày, bà đi chợ và tôi giúp bà dọn dẹp nhà. Hạnh phúc tràn đầy khi được trở lại hình dáng con người.
Như mọi ngày, khi bà ra khỏi nhà thì tôi lại thoát mình ra khỏi vỏ thị để giúp bà dọn dẹp nhà cửa. Nhưng hôm nay, bà quay lại đột ngột và ôm chầm lấy tôi, xé vụn vỏ thị. Từ đó, tôi sống chung với bà và bà coi tôi như con gái. Mặc dù có cuộc sống bình yên, nhưng tôi lúc nào cũng nhớ về chàng, vì thế tôi luôn nhớ đến chàng mỗi khi têm trầu cánh phượng.
Cuối cùng, nhờ số phận thương tình, chàng tới hàng nước của bà lão, khi thấy miếng trầu quen thuộc mới dám hỏi chuyện. Và cuối cùng, vợ chồng tôi đã đoàn tụ, tôi cảm thấy hạnh phúc biết bao.
Sau bao nỗi đau khổ, tôi chỉ mong sống phần đời còn lại của mình trong yên bình và hạnh phúc bên chàng. Và từ đó, tôi hiểu rõ hơn, mọi sự trên đời đều có quan hệ nhân quả. Ai ở hiền gặp lành, ai ở ác gặp ác.
Bài làm mẫu 2
Tôi là Tấm - hoàng hậu của một nước. Hiện tại, cuộc sống của tôi bên nhà vua và các con rất viên mãn. Nhưng để có được điều này, tôi đã trải qua nhiều gian khổ và đau đớn. Hãy để tôi kể lại câu chuyện về cuộc đời mình.
Khi còn nhỏ, mẹ tôi sớm qua đời. Cha tôi sau đó lấy vợ và sinh ra em gái tôi, Cám. Dì ghẻ không ưa tôi, nhưng vì cha nên cuộc sống vẫn êm đềm. Cha mất, dì ghẻ ghét tôi. Tất cả công việc nặng nhọc đều đổ dồn cho tôi. Cám lại được nuông chiều. Tôi làm việc không biết mệt mỏi nhưng không oán trách.
Một ngày nọ, dì gọi tôi và Cám đến, mỗi đứa một cái giỏ. Dì bảo hai đứa ra đồng bắt tôm tép, ai bắt được đầy giỏ sẽ được thưởng một cái yếm đào. Tôi vui mừng. Từ khi cha mất, tôi chẳng có quần áo mới. Quần áo tôi mặc đều là cũ của dì. Vì yếm đào mới, vì đã quen, tôi nhanh chóng bắt được lưng cái giỏ. Cám vẫn chơi đùa, không quan tâm. Sau khi bắt được đầy giỏ, tôi nghỉ ngơi bên bờ. Bỗng, Cám nói: “Chị ơi, chị hụp cho sâu, chị hụp cả cá'. Tin Cám, tôi gội đầu. Khi lên bờ, giỏ trống, Cám đã lừa trộm tôm tép của tôi.
Tôi khóc, bỗng nghe giọng nói ấm áp: “Tại sao khóc?”. Bụt hiện ra, tôi kể lại mọi chuyện. Bụt bảo xem giỏ còn gì không. Thấy con cá bống nhỏ, Bụt dặn thả xuống giếng, mỗi bữa cho nó ăn cơm và gọi:
“Bống bống bang bang
Lên ăn cơm vàng cơm bạc nhà ta
Chớ ăn cơm hẩm cháo hoa nhà người”
Tôi làm theo lời Bụt, mỗi bữa tôi giấu cơm cho bống. Bống lớn lên.
Nhưng việc tôi lén lút mang cơm ra giếng khiến dì ghẻ nghi ngờ. Tối hôm đó, dì bảo tôi đi chăn trâu, không chăn ở đồng nhà.
Đến chiều, tôi dắt trâu về. Như mọi lần, tôi mang cơm ra cho bống nhưng không thấy bống đâu, chỉ còn một cục máu nổi trên mặt nước. Tôi òa khóc nức nở. Bụt hiện lên hỏi: “Tại sao con khóc?”. Tôi kể cho Bụt nghe, Bụt nói: “Con bống của con, người ta đã ăn thịt mất rồi. Thôi con hãy nín đi! Rồi về nhặt xương nó, đem chôn xuống dưới chân giường”. Tôi về tìm xương bống nhưng không thấy. Một con gà nói: “Cục ta cục tác, cho ta nắm thóc, ta bới xương cho”. Tôi lấy thóc ném cho gà. Gà bới ra xương. Tôi nhặt xương, chôn dưới chân giường.
Nhà vua mở hội. Mọi người đều hào hứng. Tôi cũng muốn đi. Dì ghẻ bảo tôi phải nhặt gạo ra gạo, thóc ra thóc mới được đi hội. Tôi không dám trái lời. Khi tôi khóc, Bụt hiện lên, Bụt bảo: “Con đào lọ xương bống đã chôn ngày trước lên thì sẽ có đủ mọi thứ”. Tôi vô cùng lưỡng lự. Bụt dặn:
“Con bảo chúng:
Rặt rặt xuống nhặt cho tao
Ăn mất hạt nào thì tao đánh chết
Một đàn chim sẻ đến nhặt thóc. Khi xong, tôi nhớ ra không có quần áo. Bụt bảo: “Đào lọ lên”. Tôi đào lên và nhặt được đủ mọi thứ. Khi đi xem hội, tôi đánh rơi một chiếc giày xuống nước. Khi tới đoàn xa giá của vua, tôi nhìn thấy chiếc giày. Tôi gặp mẹ con Cám, dì ghẻ bảo:
“Ai như chị Tấm cũng đi thử giày đấy!”. Dì ghẻ của Tấm bĩu môi:
“Con nỡm!
Chuông khánh còn chả ăn ai,
Nữa là mảnh chỉnh vứt ngoài bờ tre.”
Tôi không nói với dì và Cám rằng đó là chiếc giày của mình mà chỉ lặng lẽ vào ướm giày. Tôi đi vừa như in. Tôi mở khăn lấy chiếc thứ hai đi vào. Hai chiếc giày giống nhau như đúc. Bọn lính hầu hò reo vui mừng. Vua sai đoàn thị nữ rước tôi vào cung. Tôi vô cùng vui mừng trước niềm hạnh phúc bất ngờ, bước lên kiệu trước con mắt ngạc nhiên và hằn học của mẹ con Cám.
Tuy sống trong hoàng cung giàu sang, phú quý nhưng tôi không bao giờ quên ngày giỗ cha. Tôi xin phép vua trở về nhà cúng giúp dì. Dì và Cám âm thầm tính kế hại tôi. Dì ghẻ bảo tôi xé cau cúng cha. Khi tôi lên đến sát buồng thì dì ghẻ cầm dao đốn gốc. Tôi cuống quýt hỏi: “Dì làm gì dưới gốc thế?” Dì ghẻ bảo: “Gốc cau lắm kiến, dì đuổi kiến cho nó khỏi lên đốt con”.
Sau khi tôi ngã xuống ao chết, linh hồn tôi đã gặp lại Bụt. Bụt thương tình giúp tôi hóa thành vàng anh trở về. Tôi bay về kinh, thấy Cám đang ngồi giặt áo cho vua ở giếng, tôi bảo nó: “Phơi áo chồng tao phơi lao phơi sào, chớ phơi bờ rào, rách áo chồng tao.”
Tôi bay thẳng vào trong cung đậu ở cửa sổ, hót lên rất vui tai. Nhà vua đi đâu, tôi sẽ bay đến đó. Nhà vua bảo: “Vàng ảnh vàng anh, có phải vợ anh, chui vào tay áo”. Nhà vua nói xong, tôi rúc vào tay áo. Cám mách dì nó giết tôi và nói dối vua. Nhà vua không nói gì cả.
Sau khi Cám hại vàng anh, tôi được Bụt biến thành hai cây xoan đào từ lông chim. Khi vua đi chơi vườn, lá cây xoan đào che kín như hai cái lọng. Vua thích nên sai lính mắc võng vào hai cây để nằm hóng mát. Mỗi ngày vua đều đến đó nghỉ ngơi. Tuy nhiên, Cám biết chuyện và về mách mẹ. Dì ghẻ sai thợ chặt cây và nói dối vua. Khi vua hỏi, Cám đáp rằng cây bị đổ do bão và sai thợ chặt làm khung cửi. Tôi không tha thứ cho Cám, linh hồn tôi nhập vào khung cửi. Cám đốt cây và đổ tro xa hoàng cung. Nhưng tôi được Bụt giúp đỡ, biến thành một cây thị ngát thơm. Bà cụ hàng nước nhặt tôi về, coi như con mình và chăm sóc tôi.
“Cót ca cót két,
Lấy tranh chồng chị,
Chị khoét mắt ra.”
Cám sợ hãi và về mách mẹ. Hôm sau, nó đem khung cửi đốt và đổ tro xa. Tôi được biến thành một cây thị. Bà cụ hàng nước nhặt tôi về và chăm sóc tôi như con mình.
Tôi sống trong quả thị, giúp bà cụ hàng ngày. Khi bà đi chợ, tôi giúp bà làm các việc nhà.
Bà cụ như mẹ với tôi. Hàng ngày tôi giúp bà thổi cơm, nấu nước, và bán hàng.
Nhưng số phận đã định trước cho tôi gặp nhà vua. Một ngày, khi vua đi chơi xa, tôi nhìn thấy quán nước của mẹ con tôi và vào đó. Khi nhìn thấy trầu nước, vua hỏi ai làm trầu, bà lão trả lời là con gái già. Vua gọi tôi ra và nhận ra tôi ngay lập tức. Vua rất vui mừng và sai quân hầu đưa tôi về cung.
Sau khi trở về cung, tôi kể cho vua nghe về tội ác của mẹ con Cám. Vua giận dữ và muốn xử tử họ. Nhưng tôi xin tha cho họ. Tôi tin vào nhân quả và xin vua đuổi họ đi không cho trở lại cung.
Cám và dì ghẻ đã chết vì cách dội nước sôi để trẻ đẹp. Bài học từ câu chuyện của tôi là: người hiền lành sẽ được chở che, còn kẻ ác sẽ bị trừng trị.
Bài làm mẫu 3
Tôi là Tấm, em tôi là Cám. Cha mẹ tôi sớm mất, tôi sống với dì ghẻ và Cám. Cuộc đời của tôi đầy biến cố và sóng gió.
Dù là em trong nhà nhưng Cám được mẹ nuông chiều không phải làm công việc gì trong nhà. Mọi thứ tôi đều làm hết, chỉ có khi ăn cơm thì Cám mới chịu làm một ít. Dì ghẻ luôn mắng tôi mỗi khi muốn giận dỗi vô lý, nhưng tôi không oán trách nửa lời.
Một ngày, dì bảo tôi và Cám đi xúc tép, ai xúc được nhiều hơn sẽ được yếm đào. Tôi háo hức vì chưa bao giờ có chiếc yếm đào, nhưng Cám không chăm chỉ. Tôi làm việc chăm chỉ, nhưng cuối cùng Cám cũng lấy mất yếm đào của tôi. Bụt xuất hiện và hướng dẫn tôi nuôi cá bống.
Tôi đi chăn trâu xa, khi trở về không thấy cá bống, chỉ thấy giếng nổi lên cục máu. Bụt lại xuất hiện và hướng dẫn tôi tìm xương cá bống để chôn. Tôi khóc thương cá bống.
Hôm trẩy hội, tôi mất chiếc hài và nhận lại được khi nhà vua nhìn thấy nó. Nhà vua ra lệnh cho tất cả phụ nữ thử hài, và nếu vừa thì sẽ cưới làm hoàng hậu.
Tôi vô cùng mừng khi nhận lại chiếc hài và tôi được nhà vua chọn làm hoàng hậu.
Đám hội vui tươi hơn bao giờ hết. Mọi người đều cố gắng thử hài nhưng không ai vừa. Mẹ con Cám cũng thử may. Khi tôi bước ra, Cám mách mẹ nhưng dì ghẻ không tin, nói: “Chẳng may! Dĩ vãng cũng chẳng có ai ăn yếm, lại còn giở trò này!”, nhưng tôi lặng lẽ thử giày. Chân tôi đặt vào hài vừa như in. Vì đó là chiếc giày của tôi. Tôi mở khăn lấy chiếc hài còn lại và đi vào. Hai chiếc giống nhau đến tận đáy lòng. Lính hầu reo vui khi thấy tôi vừa, và vua sai thị nữ rước tôi về cung và phong tôi làm hoàng hậu.
Tôi xin phép được về giúp dì và em chuẩn bị cỗ cúng trong ngày giỗ cha. Nhìn thấy tôi làm hoàng hậu, mẹ con Cám ghen ghét nhưng cố giấu. Tôi không biết rằng dì đã bảo tôi trèo cau, lấy một buồng để cúng cha rồi đẩy tôi xuống cái chết. Cau đổ, tôi ngã xuống ao chết đuối. Dì ghẻ lấy quần áo của tôi để Cám mặc và đưa vào cung, nói dối vua rằng tôi chết rồi.
Linh hồn tôi hóa thân thành chim vàng anh, luôn bên cạnh nhà vua. Khi nhà vua buồn bã, thấy tôi luôn ở bên cạnh, ông bảo: “Chim vàng anh, vợ của ta, nắm chặt vào tay áo!”. Tôi ngoan ngoãn đậu lên vai ông và rúc vào tay áo. Cám ghen tức, mách mẹ, và hai mẹ con lại âm mưu giết tôi. Nhưng tôi vẫn làm thịt về trời.
Ngày hôm sau, tôi biến thành hai cây xoan đào. Khi vua đi dạo, cây che đầu ông giống như hai cái lọng. Cám mách mẹ, và Dì ghẻ sai thợ chặt cây. Khi biến thành khung cửi, tôi nguyền rủa Cám:
“Cót ca cót két,
Lấy tranh chồng chị,
Chị khoét mắt ra!”
Cám hoảng sợ vài mách với mẹ, dì ghẻ bảo đốt khung cửi thành tro rồi đem đổ xa. Cám làm theo, nhưng từ đống tro bỗng mọc lên một cây thị cao lớn, xanh tươi. Đến mùa, cây thị ra nhiều hoa nhưng chỉ có một quả duy nhất. Tôi đã ở trong quả thị bấy lâu mà không biết sẽ ra sao.
Một hôm, bà lão hàng nước đi ngang qua, ngửi mùi thơm, nói: “Thị ơi thị rụng rồi, để bà ngửi thôi”. Thấy bà cụ hiền lành, tôi rụng xuống. Khi bà đi chợ, tôi lén dọn dẹp nhà cửa, nấu cơm cho bà. Bà lão lấy làm lạ, cố ý tìm ra sự thật. Một lần, vờ đi chợ, bà quay lại và thấy tôi đang làm việc, bà ôm chầm lấy tôi rồi xé nát vỏ quả thị. Từ đó, tôi giúp bà bán hàng.
Một hôm, vua ghé quán nước. Nhìn thấy mấy miếng trầu têm cánh phượng, vua hỏi ai têm, bà lão nói là con gái mình. Tôi đứng nghe rõ câu chuyện và nhận ra vua. Vua ra lệnh đưa tôi và bà lão về cung. Tôi rất mừng vì được về lại với nhà vua.
Cám thấy tôi vẫn sống và trắng đẹp hơn xưa, tự hỏi vì sao. Tôi chỉ cho Cám cách tắm với nước sôi để đẹp da. Cám hí hửng làm theo, nhưng không biết nước sôi có thể làm bỏng. Cám chết và dì ghẻ cũng chết vì lo lắng. Từ đó, tôi sống hạnh phúc bên nhà vua, không ai có thể ngăn cản tình yêu của chúng tôi nữa.
Bài làm mẫu 4
Trong thế giới văn học dân gian, có một tác phẩm đặc sắc và lôi cuốn, đó chính là truyện cổ tích Tấm Cám. Tôi luôn ấn tượng với nhân vật Tấm và sức mạnh tinh thần phi thường của cô. Dưới đây là câu chuyện về cuộc sống đầy sóng gió và thử thách của Tấm, qua lời kể của chính Tấm.
Đầu tiên, tôi phải đối mặt với nỗi đau lớn nhất, khiến tôi lún sâu vào khổ đau do mẹ kế và Cám gây ra. Khi tôi 6 tuổi, mẹ qua đời, sau đó bố tái hôn và cũng mau chóng ra đi. Tôi phải sống với mụ dì ghẻ và Cám, con gái của mụ. Cám không xấu nhưng mụ dì ta rất tàn ác. Mụ ta bắt tôi làm việc từ sáng đến tối, ngày nào cũng như vậy. Một lần, mụ dì bảo tôi và Cám đi bắt tép, và tôi được thưởng yếm đỏ vì bắt được nhiều hơn. Tôi và Cám đi về, tôi thấy giỏ của Cám ít tép, tự mừng rỡ. Nhưng khi lên, thì thấy Cám đổ tép vào giỏ của tôi và chạy đi. Bụt hiện ra và dặn tôi chăm sóc cá bống trong giỏ.
Một lần, dì ghẻ lừa tôi đi chăn trâu và giết bống, tôi đau lòng và chôn xương bống dưới giường. Sau hội, tôi được vua nhận làm hoàng hậu. Nhưng khi tôi về nhà, bị dì ghẻ và Cám hãm hại. Tôi biến thành chim và bị giết, từ đó trở thành cây xoan đào và bị chặt làm khung cửi. Tôi chửi và hăm dọa Cám, khiến tôi bị đốt và đổ tro đi xa. Tôi trở thành cây thị, chỉ có một quả. Một bà lão tốt bụng nhận quả của tôi. Tôi giúp bà hàng ngày, nhưng cuối cùng bà không cho tôi chui vào nữa.
Và rồi, ngày định mệnh đến, tôi gặp vua ở quán bà lão, vua nhận ra tôi và đưa tôi về cung. Tôi phải xử trí với mẹ con Cám. Tôi hôn Cám xuống hố và đổ nước sôi. Dì ghẻ biết và cũng chết.
..........
Tải file để đọc thêm văn bản mẫu tốt nhất